Cực Hạn Thôi Miên

Chương 51: Lôi đài kén rễ!!!




2 ngày sau!

Lúc này Lâm Tiêu 3 người đang đi về phía quảng trường trung tâm của Hồ Tộc. Nơi này hôm nay có dựng lên một sân thi đấu. Đây chính là mục đích của đại hội kén rễ lần này. Thế giới này là lấy thực lực vi tôn nên việc kén rể là lấy người mạnh nhất.

Lâm Tiêu xuống xe ngựa và ôm lấy Rinne, Lotus thì đi theo sau lưng, 3 người hướng vào trong đám người đi đến. Lâm Tiêu chen lên phía trước đám người thì dùng ma pháp tạo ra một chiếc ghế đá cho Rinne ngồi xuống!

Mặc dù hôm nay là đại hội kén rễ của Hồ Tộc nhưng mà các thú nhân của những tộc khác cũng đều đến nơi này tham gia. Dù sao Hồ Tồ trời sinh đều mỹ lệ hơn những tộc khác bất kể nam hay nữ. Lâm Tiêu thậm chí còn nhìn thấy bên trong đám Thú Nhân có sen lẫn người của Nhân Tộc.

“Quả nhiên nàng ta mị lực thật lớn a! Đáng tiếc nếu không phải gặp chuyện đó thì nàng ta đã có thể sống một cuộc sống bình thường rồi!” Lâm Tiêu lẩm bẩm!

Một lúc sau có một tên trưởng lão hồ tộc tiến lên thông báo thể lệ lần này. Đại hội kén rễ lần này là theo hình thức chiến đấu, bất kể là tu luyện lĩnh vực nào đều có thể tham gia hơn nữa còn là sống chết bất luận tội.

Sau khi tuyên bố thể lệ xong thì vị trưởng lão Hồ Tộc đi xuống. Lập tức có một tên Ngưu Nhân nhảy lên, hắn toàn thân da đen, trên đầu là một cặp sừng sắc bén, tay của hắn cầm một cây chiến rìu.

“Ta là người đầu tiên! Ai muốn khiêu chiến thì có thể bước lên đây!” Ngưu Nhân hướng về đám người phía dưới ngoắt tay!

Lập tức liền có một tên Báo Nhân nhảy lên. 2 bên liền lao vào chiến đấu với nhau. Cả 2 cũng coi như là một cao thủ nên chiến đấu vô cùng căng thẳng. Báo Nhân dựa vào tốc độ mà dẫn Ngưu Nhân xoay vòng. Nhưng mà tên báo nhân đó vẫn không xuyên thủ được lớp phòng ngự của Ngưu Nhân. Sau một hồi thì Báo Nhân liền bị kiệt sức và bị Ngưu Nhân đánh bay xuống lôi đài.

“Hahaha! Còn ai nữa không?” Ngưu Nhân cuồng tiếu nói!

Không bao lâu sau đó liền có một tên Xà Tộc nhảy lên. Ngưu Nhân nhìn thấy Xà Nhân thì liền nhíu mày, nhưng sau đó hắn cũng rống lên một tiếng sau đó lao lên. Xà Nhân uống lượn thân mình né tránh khỏi Ngưu Nhân sau đó liền bắn ra những mũi độc tiễn. Những mũi độc tiễn này mặc dù không xuyên qua được lớp da của Ngưu Nhân nhưng vẫn khiến cho hắn cảm thấy khó chịu, Ngưu Nhân càng thêm điên cuồng tấn công Xà Nhân!

Nhưng vì thân thể dẻo dai nên Xà Nhân có thể dễ dàng tránh thoát khỏi các đòn tấn công của Ngưu Nhân. Nhưng mà thể lực của Ngưu Nhân lại vượt xa Xà Nhân, rất nhanh Xà Nhân liền bị kiệt sức sau đó bị một rìu đánh cho bay khỏi sàn đấu.

“Đến đây tiếp nào!” Ngưu Nhân khiêu khích nói!

Lần này rất lâu mới có người tiến lên. Người lên lần này là một ma pháp sư Nhân Tộc. Lâm Tiêu quan sát thì thấy tên ma pháp sư này ít nhất đã đạt đến Đại Ma Đạo Sĩ. Lần này tên Ngưu Nhân kia có khả năng không còn đứng được nửa.

Người đàn ông trung niên Nhân Tộc đi lên đứng đối diện với Ngưu Nhân và nhìn về phía hắn. Ngưu Nhân nhìn thấy người lên là một tên Nhân Tộc thì liền khinh thường. Hắn chậm rãi đi về phía tên Nhân Tộc sau đó.

“Này! Tên Nhân Tộc kia! Đừng cho rằng ma pháp của ngươi có thể xuyên thủng được lớp phòng ngự của ta! Ta là có lớp phòng ngự mạnh nhất thế hệ này của Ngưu Tộc! Ngươi không có cửa thắng đâu! Biết khôn hồn thì chịu thua đi!” Ngưu Nhân cao ngạo nói!

Tên Nhân Tộc kia vẫn không để ý đến Ngưu Nhân mà nâng ma pháp trượng lên, 5 ma pháp trận màu xanh nhạt liền xuất hiện phía sau lưng của tên Nhân Tộc kia.

Nhân Ngưu thấy như vậy thì kinh thường. Hắn không thèm lao lên mà chỉ đứng ở nơi đó. Bỗng nhiên từ trong 5 ma pháp trận liền xuất hiện 5 mũi băng nhận sau đó bay về phía tên Ngưu Nhân đó!

Phanh!!

5 mũi băng nhận đánh vào vào thân thể của Ngưu Nhân thì liền phát nổ sau đó tạo thành từng lớp băng phong kính hắn lại. Cảm thấy nhiệt độ lạnh thấu xương thì Ngưu Nhân liền phát giác không ổn.

Hống!!

Hắn rống lên một tiếng và bộc phát ra Linh Lực khiến những lớp băng đó bị chấn vở. Nhưng chưa đợi hắn tấn công thì trên đầu hắn đã xuất hiện một vật thể to lớp!

Ngưu Nhân nhìn lên thì thấy đó là một quả băng cầu đang lao về phía hắn. Ngưu Nhân liền đưa chiến rìu lên sau đó bổ về phía băng cầu đó.

Keng!!

Chiến rìu liền bị bật lại sau đó quả băng cầu liền lao thẳng vào đầu của tên Ngưu Nhân đó!

Phanh!!

Băng cầu vở nát, Ngưu Nhân liền bị đánh văng ra khỏi sàn đấu, trên đầu hắn máu chảy ra liên tục. Sau khi Ngưu Nhân bị đánh bay ra khỏi sàn đấu thì tên Nhân Tộc liền thu tay lại và đứng ở nơi đó chờ người tiếp theo.

Lâm Tiêu cảm thấy tên này sẽ đứng một thời gian dài. Quả nhiên sau đó có rất nhiều người lên khiêu chiến nhưng tất cả đều bị một chiêu đánh bay và bị thương nặng. Sau khi cảm thấy đã không còn ai muốn lên nữa rồi thì Lâm Tiêu định bước lên. Nhưng ngay lúc này có một tên thanh niên Hồ Tộc nhảy lên lôi đài.

Khi tên thanh niên này nhảy lên lôi đài thì nhóm Hồ Tộc bên dưới liền một mảnh cổ động. Tên Nhân Tộc kia thấy tên Hồ Tộc bước lên thì liền hiện lên ánh mắt nghiêm túc!

“Pháp Thánh sao! Hơn nữa còn là cao giai a! Chẳng lẽ tên tộc trưởng đó không muốn gả con gái cho người khác tộc a!” Lâm Tiêu xoa cằm cười nói!

Tên thanh niên Hồ Tộc nhìn về phía tên Nhân Tộc chằm chằm, sau đó hắn bỗng nhiên xòe 6 chiếc đuôi của mình ra. Một luồn linh lực khổng lồ liền bộc phát ra. Tất cả những người ở đây trừ một số tồn tại thì còn lại đều cảm thấy khó thở với Linh Lực khổng lồ của tên Hồ Tộc đó!

Rinne ngồi tại chỗ nhìn sắc mặt của người xung quanh không đúng thì liền hỏi Lâm Tiêu:

“Chủ nhân! Vì sao đám người lại có vẻ mặt như vậy?”

“Bởi vì bọn họ bị choáng ngợp trước sức mạnh của tên Hồ Tộc đó mà thôi!” Lâm Tiêu cười nói!

Rinne nghe vậy thì hiểu ra, nàng không biết rằng bản thân nàng là kế thừa sinh mạng của toàn bộ Tinh Linh Tộc nên không hề bị ảnh hưởng bởi khí thế của tên Hồ Tộc!

Tên Nhân Tộc kia liền vung ma pháp trượng lên! Phía dưới sàn đấu liền xuất hiện một ma pháp trận màu xanh nhạt, từ dưới ma pháp trận liền xuất hiện một luồn hàn khí thổi lên.

“Hừ! Trò trẻ con!” Thanh niên Hồ Tộc hừ lạnh nói!

Sau đó xung quanh cơ thể hắn liền xuất hiện một ngọn lửa màu xanh đậm, ngọn lửa này khiến Lâm Tiêu liên tưởng đến dị hỏa của Lâm Gia Hân nhưng hắn biến tên thanh niên Hồ Tộc đó không có khả năng sử dụng dị hỏa.

Ngọn lửa đó liền bay đến trước mặt thanh niên Hồ Tộc sau đó cháy bừng lên. Ngọn lửa liền bắt đầu thôn phệ hết những luồn hơi lạnh sau đó liền đốt cháy ma pháp trận bên dưới. Tên Nhân Tộc kia cảm nhận được uy áp đáng sợ từ ngọn lửa thì liền chống gậy xuống mặt đất.

Từ trên không liền xuất hiện một ma pháp trận 5 tầng!

“Ngũ Tầng Ma Pháp - Băng Phong Thiên Lý!” tên Nhân Tộc hô lên!

Lập tức 5 tầng ma pháp trận vở nát sau đó hóa thành những cánh hoa tuyết rơi xuống phía dưới. Những cánh hoa tuyết này khi rơi xuống mặt đất thì liền hóa thành một mảnh băng phong đóng băng lại toàn bộ mặt đất!

Chỗ thanh niên Hồ Tộc kia là nơi hoa tuyết rơi nhiều nhất. Thanh niên Hồ Tộc nhìn thấy những cánh hoa tuyết rơi về phía hắn thì liền xòe đuôi ra, mỗi chiếc đuôi đều xuất hiện một ngọn lửa!

“Đã ngươi sử dụng Ngũ Tầng Ma Pháp thì ta cũng Ngũ Tầng Ma Pháp!” thanh niên Hồ Tộc lạnh lùng nói!

Sau đó hắn liền cho 6 ngọn lửa màu xanh nay lên!

“Ngũ Tầng Ma Pháp - Lục Hỏa Chia Luân!”

6 ngọn lửa liền hóa thàng một vòng tròn lửa sau đó đó liền cuống theo theo những cánh hoa tuyết đó. Những cánh hoa tuyết liền bị sức nóng của ngọn lửa thiêu rụi hoàn toàn, sau đó bánh xe lửa liền lao về phía tên Nhân Tộc kia!

“Aaaa!” tên Nhân Tộc kia liền bị bánh xe lửa đốt cháy hết mái tóc và bị đánh văng ra ngoài!

Tên thanh niên Hồ Tộc thấy đã đánh bay tên Nhân Tộc rồi thì thu lại 6 ngọn lửa và dung nhập vào trong những chiếc đuôi của hắn.

“Lần này còn ai không?” thanh niên Hồ Tộc nhìn xung quanh hỏi!

Lần này không có ai dám đi lên cả. Ngay lúc tên thanh niên Hồ Tộc chuẩn bị cho rằng bản thân đã chiến thắng thì Lâm Tiêu liền bước lên và nói:

“Ta có lẽ là người cuối cùng đi!”