Cực Hạn Thôi Miên

Chương 107: Bước tiến!!!




ps: tình tiết có chút nhanh nha mọi người!!!

......................................

Kể từ ngày hôm đó thái độ của Elsa đối với Lâm Tiêu đã có một chút thay đổi, nàng thường hay có một số biểu hiện hơi thân mật với Lâm Tiêu, điều này khiến hắn vô cùng vui mừng.

Sau ngày hôm đó mỗi ngày Lâm Tiêu và Elsa đều đi lên cạnh bờ hồ để Elsa minh tưởng sau đó 2 người làm một số hoạt động như cùng ngắm hoàng hôn hay cùng nướng thịt nơi hoang dã.

Lúc này là một ngày mới, Lâm Tiêu và Elsa đang ngồi cạnh nhau trên bãi cỏ!

“Mặc dù đã ngắm hoàng hôn nhiều ngày rồi nhưng vẫn không thấy chán!” Elsa cười nói!

“Đó là bởi vì có người chúng ta muốn ở bên cạnh nên dù ở đâu vẫn không thấy chán!” Lâm Tiêu nói!

Lần ngày ngạc nhiên là Elsa không phản bác mà chỉ cười nói:

“Vậy sao! Nếu vậy thì anh cứ mãi bên cạnh tôi như thế này nhé!”

Câu nói này của Elsa liền khiến cho Lâm Tiêu giật mình, hắn hoàn toàn không ngờ Elsa sẽ nói câu này, vốn dĩ hắn dự đoán để Elsa nói được câu này sẽ phải chờ một thời gian nữa, nhưng có lẽ đã đi trước kế hoạch rồi!

“À...à thì! Ta đã nói là muốn cưới cô rồi mà! Cho nên sao mà ta rời khỏi cô được!” Lâm Tiêu quay đầu đi một bên nói!

Elsa thấy vậy thì buồn cười nói:

“Sao vậy! Hôm nay Mark cũng biết xấu hổ nữa sao?”

“Không có! Cô nhìn lầm thôi!” Lâm Tiêu quay sang nghiêm trang nói!

Elsa nghe vậy thì cảm thấy vô cùng buồn cười, nàng tiếp tục quay sang ngắm hoàng hôn, Lâm Tiêu thấy vậy thì liền thở phào nhẹ nhõm, quả thật vừa rồi hắn đã cảm thấy xấu hổ, đây là lần đầu tiên trong cuộc đời hắn có cảm giác như vậy. Có lẽ do đây là lần đầu tiên hắn yêu một người nhiều đến vậy.

Trong lúc Lâm Tiêu đang suy nghĩ miên man thì bỗng nhiên vai phải hắn hơi nặng xuống, hắn giật mình nhìn lại thì thấy Elsa lúc này đang dựa trên vai của hắn. Lâm Tiêu cố nén kích động trong lòng mà giữ yên, hắn liền hướng ánh mắt về phía mặt trời đang lặn, nhưng mà tâm trí của hắn lúc này không hề tập trung vào việc ngắm hoàng hôn.

Mãi đến khi mặt trời đã lặn xuống một lúc lâu thì Elsa mới ngồi dậy nói:

“Chúng ta về thôi!”

“À...được!” Lâm Tiêu phản ứng lại nói!

Sau đó hắn cũng đứng lên và cùng với Elsa đi về, khi 2 người chuẩn bị rời đi thì Elsa bất ngờ đưa tay lên vòng qua tay phải của Lâm Tiêu mà đi về phía trước.

Lâm Tiêu bị kéo đi thì trợn mắt, mọi việc diễn ra ngày hôm nay đều nằm ngoài kế hoạch của hắn, điều này khiến Lâm Tiêu không biết phải làm sao!

“Thôi kệ! Vức đi cái bản kế hoạch vớ vẫn! Tới đâu hay tới đó vậy!” Lâm Tiêu thầm nghĩ!

Sau đó hắn liền tăng tốc cước bộ lên cho ngang bằng với Elsa, hôm nay kỳ lạ là trên đường đi 2 người vẫn không nói một câu nào, khi về tới ngôi làng Lâm Tiêu vốn dĩ cứ tưởng Elsa chắc chắn sẽ bỏ tay hắn ra, nhưng không ngờ là Elsa vẫn cứ tiếp tục ôm lấy cánh tay của hắn và đi vào ngôi làng.

Khi vào làng thì cũng có một số người lên tiếng chào hỏi và Elsa vẫn cười đáp lại như thường.

“2 người mới đi ngắm hoàng hôn về đó à!” Yelena đi đến trước 2 người nói!

“Đúng vậy bà Yelena!” Elsa cười nói!

Yelena mỉm cười, sau đó bà thâm ý nhìn về 2 người, Yelena chỉ gậy về Lâm Tiêu nói:

“Cố gắng mà đối xử cho tốt!”

Nói xong bà liền quay người đi, Lâm Tiêu thấy vậy thì liền khó chịu nói:

“Cần bà nhắc sao bà già!”

“Được rồi! Đi thôi!” Elsa cười nói!

2 người tiếp tục đi về phía trước, khi cả 2 đến ngay trước căn lều của Elsa thì Elsa liền quay sang Lâm Tiêu nói:

“Không biết trong nhà anh còn chỗ cho em chứ?”

Hạnh phúc đến quá đột ngột khiến Lâm Tiêu chưa kịp phản ứng lại, khi Elsa gọi hắn lần nữa thì hắn mới nhanh chóng nói:

“Còn còn! Ngôi nhà đó đã được anh chuẩn bị phòng cho em rồi!”

“Vậy sao! Vậy thì anh hãy giúp em chuyển đồ qua đi! Đồ của em không nhiều đâu!” Elsa cười nhẹ nhàng nói!

“Được!” Lâm Tiêu ra vẻ nghiêm trang nói!

Sau đó hắn liền cùng với Elsa đi vào trong căn nhà lều của nàng. Quả thật đồ của Elsa không nhiều, chỉ có vài bộ quần áo và một số vật dụng cá nhân mà thôi, về phần chăn mền thì Lâm Tiêu đã có nên không cần mang qua, Lâm Tiêu cho tất cả vào trong một chiếc túi sau đó mang lên vai.

2 người đi ra khỏi lều và đi về phía ngôi nhà của Lâm Tiêu, khi vào trong nhà thì Elsa liền cảm nhận được một sự ấm áp, thiết kế bên trong ngôi nhà vô cùng đơn giản, một phòng khác với lò lửa và những chiếc sô pha, bên trong là một hành lang và 2 phòng ngủ. Ngoài sau nữa là phòng bếp và ban công.

Lâm Tiêu liền dẫn Elsa đi về phòng của mình, phòng Lâm Tiêu chuẩn bị cho Elsa là căn phòng thứ 2. Elsa chậm rãi mở cửa phòng ra và quan sát, bên trong căn phòng được trang trí bằng giấy dán tường màu xanh, trong phòng có một cửa sổ lớn và một ban công, bên cạnh cửa sổ là một chiếc giường với ga đệm và chăn đều là màu xanh.

“Những thứ này đều là do ma thuật biến ra sao?” Elsa hỏi Lâm Tiêu!

“Không phải! Căn nhà là do ma thuật xây dựng còn vật dụng là do từ lưu trữ từ trước sau đó chỉ cần lấy ra thôi!” Lâm Tiêu cười nói!

Elsa nghe vậy thì liền gật đầu, nàng bước vào phòng, Lâm Tiêu liền mang túi của Elsa đặt cạnh giường, Elsa đi đến mở tủ quần áo ra xem thử, bên trong được treo đầy các loại quần áo trông vô cùng đẹp mắt.

“Ngay cả quần áo mà anh cũng chuẩn bị sẵn luôn sao?” Elsa quay sang cười hỏi!

“Đương nhiên! Đây là quần áo được thiết kế bởi một thợ may vô cùng giỏi! Trang phục của người đó đều là ngàn vàng khó mua!” Lâm Tiêu nói!

“Thật sao! Như vậy thì những bộ trang phục này rất quý giá!” Elsa nói!

“Nó quý hay không không quan trọng! Quan trọng là em thích là được rồi!” Lâm Tiêu cười nói!

Elsa nghe vậy thì liền mỉm cười, nàng liền từ trong những bộ quần áo đó mà chọn một chiếc váy ngủ, khi nàng định thay quần áo thì phát hiện Lâm Tiêu vẫn đứng ngoài cửa.

“Được rồi! Em muốn thay quần áo, anh có thể đi ra ngoài được không?” Elsa cười nói!

“À...à được!” Lâm Tiêu gãi đầu cười nói sau đó hắn liền nhanh chóng đóng cửa lại.

Elsa cười cười sau đó bắt đầu thay trang phục, khi nàng cởi hết trang phục trên người ra thì một cơ thể trắng như tuyết liền hiện ra, thân hình nàng không nóng bỏng những cô gái ở nhà Lâm Tiêu nhưng mà nó có một sự hài hòa nhất định.

Elsa mặc vào một chiếc váy ngắn đến đầu gối, sau đó nàng liền đi ra bên ngoài, nàng liền nhìn thấy Lâm Tiêu đang ngồi trên ghế sô pha và đang ăn bánh ngọt!

“Giờ này rồi anh không ăn tối mà lại đi ăn bánh ngọt!” Elsa đi đến nói!

“Anh không biết nấu ăn nên chỉ có thể ăn những bánh ngọt đã lưu trữ sẵn mà thôi!” Lâm Tiêu cười nói!

“Chẳng lẽ trong một ngày anh chỉ ăn mỗi bánh ngọt?” Elsa nhướng mày nói!

“Đúng vậy a!” Lâm Tiêu gật đầu nói!

Nghe vậy Elsa liền tiến đến cầm lấy dĩa bánh ngọt của Lâm Tiêu mang đi và nói:

“Không được ăn bánh ngọt nữa! Rất hại sức khỏe! Để em nấu ăn cho!”

Lâm Tiêu bị lấy mất đĩa bánh thì định lấy lại nhưng nghe Elsa nói sẽ nấu ăn thì liền 2 mắt sáng lên.

“Để anh chuẩn bị nguyên liệu cho!” Lâm Tiêu nói!

Sau đó hắn liền chạy thẳng vào nhà bếp và từ trong không gian giới chỉ lấy ra một đống nguyên liệu dùng để nấu ăn.

Elsa sau khi cất dĩa bánh ngọt của Lâm Tiêu vào tủ thì liền tiến đến bếp nấu, nàng lấy chiếc tạp dề được treo bên cạnh sau đó mang lên!

“Em có cần anh giúp gì không?” Lâm Tiêu cười nói!

“Hừm! Để xem, anh giúp em rửa rau và thái rau củ đi!” Elsa nói!

“Được!” Lâm Tiêu nói!

Sau đó hắn liền lấy ra đi rửa, lúc đầu hắn làm rất tốt, nhưng khi đến bước thái rau thì hắn liền bị Elsa đuổi ra khỏi nhà bếp! Lâm Tiêu không có gì khác để làm nên đành ra phòng khách ngồi uống trà.

Một lúc lâu sau Elsa liền gọi Lâm Tiêu vào dùng cơm, bởi vì trong phòng bếp đều có bàn ăn nên không cần dọn ra phòng khách.

Trên bàn ăn lúc này đang có 4 đạo món ăn, gồm một món xào, một món chiên, một món rau và một món canh.

“Wa! Trông thật là ngon a! Nhưng mà Elsa này! Hồi nãy anh đem ra nhiều nguyên liệu lắm mà! Sao chỉ có 4 món vậy?” Lâm Tiêu nói!

“Nguyên liệu có quá nhiều nên em sợ sẽ ăn không hết, em đã cất phần dư của nguyên liệu đã được em cất vào nơi đó rồi!” Elsa cười nói!

Lâm Tiêu nghe vậy thì liền nhìn xung quanh nhà bếp, lập tức hắn liền nhìn thấy một chiếc thùng được làm bằng băng đang có hơi lạnh phát ra, Lâm Tiêu không ngờ Elsa lại biết tạo ra tủ lạnh để cất thức ăn.

“Được rồi! Ăn thử xem có vừa miệng hay không?” Elsa cười nói!

Lâm Tiêu liền gắp một miếng thức ăn mà ăn thử!

“Sao nào!” Elsa hỏi!

“Rất ngon a! Vô cùng vừa miệng! Kỹ năng nấu nướng của em đúng là tuyệt trần!” Lâm Tiêu giơ ngón cái lên nói!

“Nếu vậy thì ăn nhiều vào!” Elsa cười nói!

Lâm Tiêu liền bắt đầu ăn như vũ bảo, Elsa không ăn quá nhiều, phần lớn đồ ăn đều vào trong bụng của Lâm Tiêu. Sau khi ăn xong thì Lâm Tiêu đi tắm còn Elsa thì thu dọn chén đũa.

Bởi vì còn sớm nên Lâm Tiêu và Elsa cùng đi ra ngoài để tham gia vui chơi cùng mọi người trong làng. Elsa thì nói chuyện với mọi người vô cùng vui vẻ còn Lâm Tiêu thì ra vẻ kiêu ngạo mà nói chuyện, mặc dù như vậy mọi người cũng vui vẻ nói chuyện cùng Lâm Tiêu.

Đang nói chuyện thì có vài cô gái liền kéo Elsa qua một bên, Lâm Tiêu định đi theo nhưng bị Elsa kêu ở lại.

“Elsa! 2 người tiến triển đến đâu rồi?” một cô gái nhỏ giọng hỏi Elsa!

“Cái gì mà tiến triển đến đâu.” Elsa cười nói!

“Cô còn giấu! Chả phải 2 người đã sống chung rồi sao?” một cô gái khác hỏi!

“Đúng vậy! Cô chịu dọn đến sống chung với Mark chứng tỏ cô đã chấp nhận tình cảm của Mark rồi sao!” một người hỏi!

“À thì...về việc đó thì...!” Elsa ấp úng nói!

Biểu hiện của Elsa càng khiến cho các cô gái sáng mắt lên, một người nói:

“Chấp nhận thì cũng tốt a! Ta thấy Mark ngoại trừ hơi kiêu ngạo, keo kiệt, trẻ con, chém gió ra thì là người tốt a!”

“Anh ấy đâu có tệ đến vậy đâu chứ!” Elsa cười nói!

“Đó là đối với cô thôi! Tôi thấy chỉ có cô là được Mark xem như nữ hoàng và đối xử vô cùng tốt a! Còn những người khác thì đều cùng một thái độ!” một người nói!

“Vậy sao!” Elsa cười nói, ánh mắt của nàng liền đảo về phía Lâm Tiêu đang ngồi trò chuyện cùng những người khác!

Lúc này tại phía Lâm Tiêu cũng đang nói những chuyện này!

“Này Mark! Thật không ngờ Elsa lại chấp nhận anh a!” một người thanh niên cười nói!

“Đó là điều sớm muộn thôi! Với một người ưu tú như tôi thì việc Elsa chấp nhận là bình thường!” Lâm Tiêu hất mũi nói!

“Đừng quá tự cao! Nên nhớ trong làng vẫn còn có người ưu tú hơn anh a!” một người khác cười nói!

“Đâu! Ai mà tốt hơn tôi đâu!” Lâm Tiêu không phục nói!

“Chẳng lẽ anh quên Yorik rồi sao! Người vừa đẹp trai, lại khỏe mạnh, cơ thể hoàn hảo, là người tốt bụng và thích giúp đở mọi người!” người thanh niên kia nói!

Lâm Tiêu nghe vậy thì trong đầu liền nghĩ đến một thanh niên tóc vàng tuấn tú, hắn lập tức nói:

“Đẹp trai thì có tác dụng gì chứ! Dù sao Elsa vốn không quan trọng bề ngoài!”

“Chúng tôi biết! Và chúng tôi hoàn toàn công nhận cách làm người của Elsa! Nhưng mà có lẽ anh không biết điều này! Đó chính là trước khi anh xuất hiện thì Elsa từng được Yorik theo đuổi đấy! Hơn nữa quan hệ 2 người cũng rất tốt!” một thanh niên nói!

“Thì sao chứ! Đó dù sao cũng là chuyện quá khứ!” Lâm Tiêu nói!

“Biết là chuyện quá khứ! Nhưng mà ai biết trong tương lai sẽ phát sinh thứ gì! Dù sao Yorik cũng tốt hơn anh quá nhiều!” một người nói!

“Hừ! Các người ở đó mà nói chuyện! Tôi đi về trước!” Lâm Tiêu đứng lên tức giận nói! Sau đó hắn liền quay người đi về nhà!

Đợi Lâm Tiêu đã đi xa rồi thì đám người liền nhìn nhau sau đó phát ra những tiếng cười lớn!

“Hahaha! Cười chết ta mất!”

“Nhìn vẻ mặt của Mark khiến tôi không nhịn được a! Hahaha!”

Nhóm người Elsa nghe tiếng cười lớn thì cũng liền chú ý đến, khi Elsa không nhìn thấy Lâm Tiêu thì liền tiến lại hỏi:

“Có chuyện gì mà mọi người vui vậy? Mark đâu?”

“Elsa! Để tôi kể cô nghe chuyện này!” một người thanh niên nói! Sau đó hắn liền kể toàn bộ sự việc vừa rồi cho Elsa nghe!

Nghe xong Elsa cũng nhịn không được mà phì cười nói:

“Các anh quá xấu rồi! Nếu Mark biết các anh chọc anh ấy như vậy sẽ không tha cho các anh đâu!”

“Ai bảo cậu ta thường ngày kêu căng đến vậy! Nay chúng tôi chọc một chút cho hả giận ấy mà!” người thanh niên khác nói!

Elsa nghe vậy thì buồn cười, nàng trò chuyện một lúc với mọi người thì liền quay về nhà. Khi vào trong nhà thì Elsa liền nhìn thấy Lâm Tiêu đang ôm gối ngồi thất thần trên ghế sô pha, thấy vậy thì Elsa liền buồn cười.

Elsa đi đến bên cạnh Lâm Tiêu sau đó gọi hắn:

“Mark! Anh ổn chứ?”

Lâm Tiêu lúc này mới lấy lại tinh thần, hắn quay qua thấy Elsa thì liền quay đầu một bên nói:

“Anh ổn! Sao em không nói chuyện cùng mọi người một lát nữa đi!”

“Em vốn dĩ định nói chuyện thêm một lát nữa nhưng mà bởi vì ở nhà đang có một đứa bé nên em đành phải về dỗ dành a!” Elsa cười nói!

“Anh không phải con nít!” Lâm Tiêu quay sang phồng má nói!

“Được được! Anh đã lớn rồi!” Elsa vuốt đầu Lâm Tiêu cười nói!

“Em đừng như vậy được không!” Lâm Tiêu nói!

Elsa liền mỉm cười sau đó nàng liền tiến lại gần Lâm Tiêu nhỏ giọng nói:

“Thật ra em có một bí mật về Yorik, anh có muốn nghe không?”

“Không! Anh muốn nghe bất cứ chuyện gì liên quan đến anh ta!” Lâm Tiêu nói!

“Thật sao! Để em nói cho anh biết! Bí mật này là chí mạng đối với Yorik đấy!” Elsa dụ dỗ nói!

Quả nhiên Lâm Tiêu nghe xong thì đôi tai liền vểnh lên như đang nghe ngóng, Elsa thấy vậy thì liền buồn cười, sau đó nàng liền tiến sát bên lỗ tai Lâm Tiêu và nhỏ giọng nói:

“Thật ra...Yorik chính là...con gái!”

Lâm Tiêu nghe xong thì liền trợn mắt, hắn kinh ngạc quay sang nhìn vào Elsa!

“Em nói thật chứ!”

“Đương nhiên là thật! Tại trong làng này mọi người đều biết điều đó ngoại trừ anh!” Elsa cười nói!

Khi nghe vậy thì một luồn cảm xúc vui vẻ liền tràn vào não Lâm Tiêu! Hắn liền gục đầu xuống gối và cười liên hồi! Elsa thấy vậy thì buồn cười vỗ vào vai hắn nói:

“Sao! Bây giờ còn lo lắng nữa không?”

“Không...à không! Anh chưa từng lo lắng!” Lâm Tiêu hất mũi nói!

“Vậy sao! Được rồi, đi ngủ thôi nào!” Elsa cười nói!

“Ngủ chung!”

“Ngủ riêng!”

Lâm Tiêu liền thất vọng đi về phòng của mình, Elsa cũng về phòng của mình, nàng đi lên giường sau đó tắt đèn và đắp chăn lại, ánh sáng từ mặt trăng giúp căn phòng hơi có ánh sáng!

Một lúc lâu sau khi Elsa đã định ngủ rồi thì một âm thanh bên cạnh nàng vang lên:

“Elsa!”

Elsa chậm rãi quay người lại, nàng liền nhìn thấy một bông hoa loa kèn mọc bên cạnh giường!

“Mark?” Elsa không chắc chắn gọi!

“Là anh đây!” từ trong bông hoa liền phát ra âm thanh của Lâm Tiêu!

“Thứ này có thể giúp nói chuyện từ xa sao?” Elsa hứng thú hỏi!

“Đúng vậy! Đây là một trong số những thứ rất thông dụng mà anh học được!” Lâm Tiêu nói!

“Vậy giờ này anh còn không ngủ mà gọi em có gì không?” Elsa cười hỏi!

“Anh ngủ không được!” Lâm Tiêu nói!

“Vậy em phải làm gì?” Elsa hỏi!

“Em hát cho anh nghe đi!” Lâm Tiêu nói!

“Hát sao! Được thôi! Em sẽ hát cho anh nghe bài mà mẹ em thường hát cho em nghe lúc nhỏ!” Elsa cười nói!

Sau nàng bắt đầu cất tiếng hát lên, bài mà nàng hát là bài All Is Found! Giọng hát của Elsa vô cùng nhẹ nhàng. Một lúc sau khi Elsa ngừng tiếng hát thì liền nghe tiếng thở nhẹ từ bông hoa phát ra. Elsa liền mỉm cười sau đó cũng bắt đầu chìm vào giấc ngủ!