Cực Hạn Thôi Miên

Chương 105: Đến làng của người Northuldra!!!




Lâm Tiêu cưỡi xích mã chạy chậm rãi bên cạnh Elsa và Nokk.

“Mark, anh nói ma thuật của tôi có thể được nâng lên nữa phải không?” Elsa quay sang hỏi Lâm Tiêu!

“Đúng vậy! Nếu cô biết tu luyện đúng cách thì sức mạnh của cô sẽ đạt đến một đẳng cấp vô cùng mạnh mẽ!” Lâm Tiêu nói!

“Mạnh đến cở nào?” Elsa hứng thú hỏi!

Lâm Tiêu nghe vậy thì liền xoa cằm suy nghĩ, một lúc sau hắn nói:

“Trước đây tôi cũng từng gặp qua một người sở hữu ma thuật cấp cao hệ băng, trong lúc chiến đấu hắn đã từng đống băng cả một thành trì và toàn bộ các người ở trong đó!”

“Kinh khủng đến vậy!” Elsa che miệng kinh ngạc nói!

“Cho nên cô không nên xem thường sức mạnh của bản thân! Nếu cô muốn ta có thể giúp cô trở nên mạnh hơn.” Lâm Tiêu nói!

Elsa nghe vậy thì liền cười lắc đầu nói:

“Mạnh lên có lẽ không cần! Bởi vì tại nơi này ngoài tôi và anh ra thì không có ai khác sở hữu ma thuật cả, hơn nữa nơi này cũng vô cùng yên bình, cho nên tôi cảm thấy hiện tại rất tốt!”

“Nơi quả thật vô cùng yên bình, đây là nơi duy nhất trong số những nơi tôi đi qua mà vô cùng yên bình đấy!” Lâm Tiêu nói!

“Chả lẽ anh đã đi rất nhiều nơi sao?” Elsa hứng thú hỏi!

“Có thể nói là vậy! Dù sao ma thuật rất thuận tiện cho việc di chuyển!” Lâm Tiêu nói!

“Đúng rồi Mark! Anh đã đi qua những nơi thế nào rồi?” Elsa hỏi!

“Khá nhiều nơi, thậm chí có nơi cách nơi này rất xa, phải băng qua một đại dương bao la mới đến được!” Lâm Tiêu nói!

“Vậy sao! Vậy có nơi nào mà nơi đó mọi người đều có sở hữu ma thuật hay không?” Elsa hỏi!

“Có! Có một nơi được gọi là Magic Land! Đó cũng là quên hương của tôi! Nơi mà mọi người đều sở hữu ma thuật!” Lâm Tiêu nói!

“Vậy sao! Vậy tôi cũng muốn một ngày nào đó cũng được đến nơi đó a!” Elsa cười nói!

“Nơi đó rất xa! Có lẽ cô phải tốn thời gian ít nhất là 20 năm để đến nơi!” Lâm Tiêu nói!

“Vậy à! Vậy thì thật tiếc nhỉ!” Elsa cười nói!

Lúc này 2 người đã băng qua ngọn núi và đến một đồng bằng, bên kia đồng bằng là một khu rừng.

“Đến nơi rồi! Đây là nơi mà ngôi làng tôi đang sống!” Elsa nói!

Lâm Tiêu nghe vậy thì liền nhìn về phía khu rừng, đôi mắt của hắn bỗng chuyển sang màu đỏ, Lâm Tiêu liền nhìn thấy một lượng năng lượng ma thuật bốc lên từ khu rừng.

“Nơi này có lượng ma thuật rất mạnh!” Lâm Tiêu nói!

“Anh có thể nhìn ra năng lượng ma thuật sao! Nơi này có rất nhiều sinh vật ma thuật sinh sống, cho nên anh có thể nhìn thấy năng lượng ma thuật là bình thường.” Elsa cười nói!

Sau đó 2 người liền tiến về khu rừng, lúc này đang là mùa xuân nên khắp nơi là các loài hoa trông vô cùng xinh đẹp. Đi một lúc Lâm Tiêu liền nhìn thấy phía trước là một khu vực gồm rất nhiều căn nhà lều lớn nhỏ nằm gần nhau!

“Phía trước là ngôi làng mà cô đang sống sao?” Lâm Tiêu hỏi!

“Đúng vậy! Đây là ngôi làng của người Northuidra!” Elsa nói!

2 người tiếp tục tiến về ngôi làng, khi đến gần ngôi làng thì Elsa liền xuống ngựa, Nokk liền lao về một hồ nước gần đó và biến mất trong hồ, Lâm Tiêu cũng xuống ngựa theo. Sau đó cả 2 liền đi bộ về ngôi làng.

Khi Elsa và Lâm Tiêu tiến vào làng thì lập tức thu hút sự chú ý của mọi người. Một người phụ nữ hơn 60 tuổi liền tiến về Elsa cười nói:

“Cô đã điều tra được vòng tròn kỳ lạ trên bầu trời tối ngày hôm qua chưa?”

“Đã điều tra được rồi! Là do có người sử dụng ma thuật nên mới xuất hiện vòng tròn đó!” Elsa nói!

“Có người sử dụng ma thuật! Là ai vậy?” Yelena kinh ngạc hỏi!

“Là người này!” Elsa chỉ về Lâm Tiêu nói!

Yelena nghe vậy thì liền nhìn về phía Lâm Tiêu chằm chằm. Lâm Tiêu bị nhìn chằm chằm thì liền khó chịu nói:

“Này bà già! Bà có biết nhìn chằm chằm người khác là bất lịch sự lắm không?”

“Ồ! Thật khiếm nhã! Ngươi mới chính là người đang bất lịch sự đấy!” Yelena nhướng mày nói!

“Một bà già sống tận trong rừng như bà thì làm gì biết đến lịch sự chứ!” Lâm Tiêu vuốt cổ áo nói!

“Ồ! Ngươi có vẻ như là một tên nhóc đáng ghét nhỉ!” Yelena từ tốn nói!

“Còn bà thì là một bà già khó ưa!” Lâm Tiêu đáp trả!

Giữa ánh mắt 2 người liền xuất hiện 2 tia điện đối chọi nhau dữ dội. Ngay lúc không khí đang căn thẳng thì Elsa giảng hòa nói:

“Được rồi 2 người! Đừng cãi nhau mà!”

“Được! Nể mặt Elsa! Không so đo với bà!” Lâm Tiêu phẩy cổ áo nói!

Yelena không để ý đến hắn mà quay sang nói với Elsa:

“Elsa! Cô định sắp xếp hắn như thế nào? Để hắn ở lại đây sao?”

“Có lẽ là vậy a! Dù sao tôi vẫn đang muốn hiểu biết thêm về ma thuật nên cần học hỏi ở Mark! Mark biết rất nhiều loại ma thuật thông dụng! Anh ta có thể tự xây một chỗ ở cho riêng mình! Bà có thể để anh ta sống gần làng hoặc xa làng đều được!” Elsa cười nói!

Yelena nghe vậy thì mang theo ý cười nhìn về phía Lâm Tiêu nói:

“Ngươi tên Mark phải không! Để ta cho ngươi biết a nhóc! Ngươi cần phải có thái độ tốt một chút! Đến lúc đó ta có thể mở lòng từ bi mà cho ngươi ở gần làng a!”

Lâm Tiêu liền hiện lên khuôn mặt giận dữ, nhưng hắn không đáp trả Yelena mà lấy lại bình tĩnh sau đó quay sang nói với Elsa:

“Elsa! Cô định để tôi ở đâu?”

“Cái đó thì phải tùy thuộc vào bà Yelena! Dù sao hiện nay bà là trưởng làng và là người lãnh đạo ở đây!” Elsa cười nói!

Lâm Tiêu nghe vậy thì liền suy sụp, sau đó hắn liền hướng về Yelena và nặn ra một nụ cười khó coi hơn cả khóc nói:

“Bà Yelena! Ta rất yêu thích nơi này! Có thể phép ta được sống ở nơi này được không?”

“Ngươi cần thành khẩn hơn nữa!” Yelena cười tươi nói!

Khóe mắt Lâm Tiêu liền nhảy lên, hắn hơi cúi đầu xuống nói:

“Làm ơn cho ta ở lại nơi này!”

“Vậy mới đúng chứ!” Yelena đưa tay lên đầu Lâm Tiêu vuốt lấy!

Ngay lúc Lâm Tiêu sắp bạo phát thì Yelena liền chỉ về một bên nói:

“Sau này nhóc sẽ ở lại chỗ đó!”

Lâm Tiêu nghe vậy thì liền nhìn sang, lập tức hắn liền nhìn thấy bên trong tận cùng của ngôi làng có một mãnh đất trống. Hắn liền bất mãng nói:

“Có chỗ nào tốt hơn không, nơi đó vừa tối vừa chật hẹp, bà nên biết là rất khó để xây nhà. Mặc dù ta biết sử dụng ma thuật nhưng nó cũng sẽ tốn rất nhiều công sức để dọn dẹp khiến người ta có thể ở lại...!”

“Nơi đó là bên cạnh lều của Elsa!” Yelena cắt ngang Lâm Tiêu!

“Mặc dù nơi đó khó ở nhưng mà với thực lực của ta thì dư sức biến nơi đó thành thiên đường! Được, ta sẽ ở lại chỗ đó!” Lâm Tiêu ngay lập tức đổi thái độ!

“Ồ! Ngươi có vẻ để ý đến Elsa nhỉ!” Yelena hứng thú hỏi!

“Ta đã đặt quyết tâm là một ngày nào đó sẽ cư...!”

“Được rồi! Mau đi thôi!” Elsa nhanh chóng ngăn lại Lâm Tiêu!

Nàng liền đẩy Lâm Tiêu đi về phía bãi đất trống kia, mặc dù Elsa không phải là người hay xấu hổ nhưng mà lời nói của Lâm Tiêu vẫn khiến nàng hơi ngại. Yelena nhìn theo bóng lưng của Elsa và Lâm Tiêu thì liền mỉm cười.

Bỗng nhiên Yelena nhìn thấy từ trên người Lâm Tiêu toát ra một luồn khí xanh và nó hóa thành một khuôn mặt quỷ. Yelena liền bị giật mình, nàng nhìn kỹ lại thì không thấy gì nữa!

“Chả lẽ là có điềm gì sao!” Yelena lẩm bẩm!

Lúc này Lâm Tiêu và Elsa đã đi đến bãi đất trống!

“Elsa, vì sao ngăn cản tôi nói hết câu a?” Lâm Tiêu hỏi Elsa!

“Được rồi! Anh không cảm thấy như vậy rất xấu hổ sao?” Elsa cười khổ nói!

“Có gì mà phải xấu hổ! Ai cũng phải có mục tiêu chứ và mục tiêu của tôi là cưới được cô!” Lâm Tiêu chỉ về Elsa ra vẻ ngầu nói!

“Chuyện chúng ta là không thể nào đâu!” Elsa cười nói!

“Để rồi xem! Tôi nhất định sẽ cưới được cô!” Lâm Tiêu ra vẻ quyết tâm nói!

“Được rồi! Trước mắt hãy tạo nên một chỗ ở trước đã!” Elsa cười nói!

Lâm Tiêu nghe vậy thì gật đầu, sau đó hắn đi đến trước bãi đất trống, hắn liền nắm 2 tay lại cùng một chỗ và giang chân ra.

Dưới mặt đất liền xuất hiện một ma pháp trận màu nâu, mặt đất liền bắt đầu chuyển động sau đó co giản ra tạo thành một bãi đất rộng. Sau đó Lâm Tiêu liền đổi động tác, lần này là một ma pháp trận màu xanh ở dưới đất và một ma pháp trận màu trắng ở trên. Cả 2 ma pháp trận liền phát ra tia sáng sau đó liên kết với nhau!

Dần dần từ dưới đất lên mọc lên một căn nhà loại nhỏ. Căn nhà không quá lớn mà chỉ gần vừa khu đất hắn vừa tạo ra mà thôi, căn nhà còn cách các căn lều khác một khoảng cách.

“Đã xong!” Lâm Tiêu phủi tay nói!

“Wao! Anh sở hữu phép thuật thật đa dạng!” Elsa nói!

“Chỉ là ta đi nhiều nên học được nhiều thôi!” Lâm Tiêu vui vẻ nói!

“Đúng rồi Elsa! Ta đã xây dư một căn phòng cho cô rồi! Cô có thể dọn vào ở bất cứ lúc nào!”

“Vậy sao! Nhưng mà có lẽ tôi đành từ chối vậy! Dù sao chúng ta vẫn chưa thân thiết đến mức ở chung!” Elsa lắc đầu cười nói!

“Vậy à! Tiếc quá! Nhưng tôi tin chắc ngày nào đó cô sẽ vào ở thôi!” Lâm Tiêu cười nói!

Elsa nghe vậy thì cười cười không nói gì!