Cực Hạn Khủng Cụ - Vô Hạn Sợ Hãi

Chương 7




Con thực nhân ma ngã bên cạnh Vương Thần, cơ thể màu đỏ đã biến thành màu đen, đại não xám trắng tức thì bị điện làm cho hoàn toàn héo rút. Té trên mặt đất run rẩy vài cái, cái con thực nhân ma này liền hóa thành quang điểm, tiến vào trong cơ thể Vương Thần. Tại địa phương nơi nó biến mất rớt ra một ống kim có chứa chất lỏng.

Vương Thần từ trong loại trạng thái kỳ dị bất động vừa rồi khôi phục lại, chỉ cảm thấy trong đầu ông ông, cảm thấy vô cùng đau đớn, cùng lúc đó, một nhóm chữ trong đầu hiện ra:

"Đột phá giá trị tinh thần giới hạn: tinh thần lực đề cao 20 điểm, tốc độ thần kinh phản ứng đề cao 20 điểm." Hơn nữa giết chết quái thực nhân ma có 800 điểm sinh thể năng lượng, bằng 8 con quỷ đói hoặc là 800 con tang thi rồi, kết quả này không khỏi khiến cho Vương Thần hưng phấn dị thường.

Hiện tại số dữ liệu thân thể Vương Thần đã biến thành:

sinh mệnh lực: 228

tinh thần lực: 271

tế bào sức sống: 191

tốc độ phản ứng thần kinh: 215

cường độ tổ chức cơ thể: 174

sức miễn dịch: 223.

Ngoại trừ tinh thần lực cùng tốc độ phản ứng thần kinh ra thì những trị số khác cũng có một chút tăng trưởng. Xem ra, chiến đấu chính là phương pháp tốt để tăng trưởng trị số thân thể. Vương Thần có một cảm giác mơ hồ, hiệu dụng của sinh thể năng lượng sẽ rất nhiều, nếu như đơn thuần sử dụng để đề cao trị số thân thể thì chính là một loại hành vi rất lãng phí. Hiện tại tổn thương nặng như vậy, tuy Vương Thần có 925 điểm sinh thể năng lượng, nhưng mà cũng không có cam lòng xuất ra 100 điểm để kích phát sức miễn dịch thân thể, tăng nhanh tốc độ vết thương hồi phục. Dù gì bản thân mình có năng lực phục hồi của huyết thống bất tử điểu sơ cấp, cùng lắm thì nằm một hồi trên mặt đất mà thôi.

Sau nửa giờ, Vương Thần đã hồi phục một ít, miệng vết thương do bị rạch xuống một khối lớn da thịt ở phần eo đã tốt lên rất nhiều, da thịt cháy đen ở lòng bàn tay cũng dần dần khôi phục lại. Hắn giãy dụa đứng lên, cầm qua vật phẩm mà con thực nhân ma sau khi chết lưu lại:

"Siêu vi-rút T nguyên dịch: loại đạo cụ đặc thù, sử dụng xong có thể trực tiếp mở ra thức tỉnh cấp độ thứ nhất, nhưng có thêm tác dụng phụ cải biến hình thái thân thể. Sức miễn dịch vượt qua 300 điểm có thể triệt để tiêu trừ tác dụng phụ.

Đánh giá: ba sao★."

Sức miễn dịch cần 300 điểm, không thể sử dụng rồi... Vương Thần có chút có chút thất vọng, bất quá nghĩ lại lại hưng phấn lên, cái siêu vi-rút T nguyên dịch này có thể mở ra thức tỉnh cấp độ thứ nhất thần bí, hiện tại sức miễn dịch của hắn có cường độ là 223 điểm, còn có 925 điểm sinh thể năng lượng, chỉ cần tốn hao 770 điểm sinh thể năng lượng đem sức miễn dịch đề cao đến 300 là lập tức có thể sử dụng!

Đang tại thời điểm Vương Thần chuẩn bị dùng sinh thể năng lượng để đề thăng sức miễn dịch thì hắn lại lộ vẻ do dự. Thực nhân ma khủng bố thật sự là làm cho người ta sợ hãi, mặc dù nói là có thể triệt để tiêu trừ tác dụng phụ, nhưng nếu như phát sinh vấn đề khác thì làm sao bây giờ? Hơn nữa chính mình hiện tại sở hữuhuyết thống bất tử điểu có khả năng kháng cự được độc cấp thấp tố, năng lực giảm trừ với độc tố cao cấp, nhưng vạn nhất đối với cái siêu vi-rút T này sử dụng xong lại không có tác dụng thì làm sao bây giờ? Đây không phải là lãng phí một cái đạo cụ ba sao★ cộng thêm lượng lớn sinh thể năng lượng sao?

Do dự hồi lâu, Vương Thần đem siêu vi-rút T nguyên dịch thu vào trong tạo hóa đồng hồ. Theo sắp xếp trước mắt thì chưa cần sử dụng, có lẽ đến lúc đó rồi nói sau.

Lại qua hai giờ nữa, tổn thương trên người hắn đã khôi phục hơn phân nửa. Vương Thần thử đi đi lại lại vài cái, đã ít ảnh hưởng đến hành động của mình. Hắn tiến tới vách tường rút thanh răng quỷ đói ra. Cái thanh hoa văn kiếm thép kia đã bị bẻ gãy, mà món vũ khí này ngay cả một điểm tổn thương cũng không có.

( đây chỉ là một thanh vũ khí có đánh giá một sao mà thôi, không biết vũ khí rất nhiều sao thì sẽ cường đại tới trình độ nào. Ai... Nếu cái con thực nhân ma bị giết chết này rơi ra một vũ khí cường lực hẳn là tốt hơn.)

Lắc đầu, đem tiếc hận trong đầu ném ra ngoài đi, Vương Thần bắt đầu kế hoạch đi vào siêu thị của mình: thu thập đồ ăn.

Vương Thần cầm lấy một rổ dùng mua sắm rồi bắt đầu tìm kiếm trong siêu thị. Tại nơi này khắp nơi là thi thể, thế mà bản thân mình rõ ràng còn có thể nhàn nhã mua sắm, thật sự là làm cho người ta có một loại cảm giác không biết nên khóc hay cười.

Hướng trong giỏ xách thả vào một ít chocolate Dove, n bánh Trung thuquan sinh viê, chân giò hun khói tràng song hợp thành, cùng các loại thực phẩm cao lượng, đồ ăn dễ dàng mang theo. Đáng tiếc không có bánh bích quy áp súc quân dụng, cái loại đồ ăn kia hiện tại là hữu dụng nhất.

"Đây là?..."

Chính mình đem một hộp sữa bò bỏ vào bên trong rổ, Vương Thần ngây ngẩn cả người, trên mặt đất nằm một đứa bé, cái thân ảnh này thoạt nhìn nhiều nhất 8 tuổi, làn da trắng nõn gần trong suốt, tóc có màu xanh lam, con mắt cũng cùng màu với màu tóc, khuôn mặt có một loại mỹ lệ không giống với nhân loại, thoạt nhìn thoáng trung tính làm cho không người nào có thể phân biệt ra được là nam hàihay là nữ hài, bất quá bộ ngực đã xác nhận nàng là con gái, mà không phải là con trai.

Đây quả thật là không phải nhân loại, bởi vì tạo hóa đồng hồ đã cấp ra tên của nàng: "Băng tinh linh."

Băng tinh linh nho nhỏ này hiển nhiên chính là cái thân ảnh bị đầu lưỡi của con thực nhân ma xuyên qua lúc Vương Thần tiến đến, trông thấy nàng, Vương Thần lập tức cảnh giác đem thanh răng quỷ đói giơ lên, nhưng nàng phát hiện cũng không có làm ra động tác gì.

Trên bụng băng tinh linh là một vết thương đáng sợ, bất quá trên mặt đã kết một tầng băng hơi mỏng chặn huyết dịch chảy ra. Ánh mắt của nàng thanh tịnh mà trống rỗng, mặt không biểu tình nhìn Vương Thần giơ lên thanh răng quỷ đói đối với nàng.

( đây chính là một con quái vật, hơn nữa cũng không giống với chút ít tang thi cấp thấp bên ngoài kia, nếu như giết chết thì khẳng định có thể được rất nhiều sinh thể năng lượng, thậm chí... Thậm chí có khả năng tìm được vật phẩm trân quý, giết nàng!)

Tuy trong nội tâm Vương Thần nghĩ như vậy, nhưng mà đối mặt với một băng tinh linh có khuôn mặt tiểu hài tử như vậy, hơn nữa ánh mắt lại còn thanh tịnh như vậy thì hắn thật sự là vô pháp hạ thủ được.

Đem thanh răng quỷ đói trong tay giơ lên lại buông xuống, Vương Thần trong nội tâm vùng vẫy thật lâu, rốt cục đã đưa ra quyết định: "Mặc dù là quái vật, nhưng mà nhìn cũng chỉ là một tiểu cô nương, lại bị tổn thương nặng như vậy, tiến vào siêu thị này xong chỉ trông thấy chính là con thực nhân ma đang cùng nàng chiến đấu, cũng không có nhìn thấy nàng giết người, cho nên ta không thể tùy tiện giết nàng..."

Thở dài, Vương Thần trong chớp mắt rời đi, tiếp tục tìm kiẽm xem mình cần gì đó. Mà lúc này, tạo hóa đồng hồ đột nhiên truyền đến một hồi chấn động:

"Băng tinh linh hướng ngươi yêu cầu 200 điểm sinh thể năng lượng, có đáp ứng hay không?"

"Cái gì?" Vương Thần lập tức chấn động, một con quái vật lại rõ ràng hướng hắn -một nhân loại mà yêu cầu sinh thể năng lượng?

( nàng cần sinh thể năng lượng làm cái gì?)

Tạo hóa đồng hồ cấp ra đáp án: "Sơ bộ phán định, có thể là vì để chữa trị thương thế."

( nàng là quái vật mà, thương thế không phải có thể chính mình tự khôi phục sao?)

"Bị thương quá nặng, sơ bộ phán định vô pháp khôi phục, 2 tiếng đồng hồ sau sẽ tự động tử vong."

Vương Thần xoay người lại, nhìn về phía cái thân ảnh nằm trên mặt đất, mà băng tinh linh cũng là yên lặng nhìn hắn, trong ánh mắt cũng không có lộ ra cái biểu lộ khẩn cầu gì, cũng không có nói bất luận lời gì.

( ở chỗ này chờ 2 giờ đồng hồ, con quái vật này sẽ tự động sẽ tử vong thôi, đến lúc đó ta tuy không giết nàng vẫn chiếm được sinh thể năng lượng, nhưng có thể sẽ không có vật phẩm rơi ra. Không phải ta giết, như vậy chính cô ta chết cũng cùng ta không có có bất kỳ quan hệ gì.)

"Băng tinh linh hướng ngươi yêu cầu 200 điểm sinh thể năng lượng, có đáp ứng hay không?"

"Ta cự tuyệt, chỉ là quái vật mà thôi! Ta không thể đem sinh thể năng lượng dùng sinh mạng để lấy được tùy tiện đưa cho nàng. Phải biết rằng, giết chết một con quỷ đói mới được 100 điểm sinh thể năng lượng, 200 điểm năng lượng cũng đủ để ta đề cao 20 điểm trị số thân thể rồi!"

Vương Thần cắn răng, hung ác cự tuyệt nàng.

Băng tinh linh sau khi bị cự tuyệt xong thì cũng không hề hướng Vương Thần phát ra thỉnh cầu nào khác, chỉ là yên lặng nằm tại đó, cũng không nói lời nào, cũng không động đậy, băng trên vết thương ở bụng chậm rãi tiêu tán, vậy nguyên nhân hẳn là năng lượng của nàng không đủ để duy trì khối băng.

Vương Thần không đành lòng xem cái ánh mắt trong suốt kia của nàng, hắn xoay người đi, tiếp tục đi tìm kiếm vật phẩm mình cần.