Editor: Táo đỏ phố núi
Đông Phương Cảnh Nhiêu khẽ chọc nhẹ lên trán cô một chút, “Cái con nhóc chết tiệt này, ngay cả anh của chị còn không dám sai bảo chị, cũng chỉ có mình em mới dám sai bảo chị như người ở vậy thôi!”
Tiêu Cửu Cửu vô tội trừng mắt nhìn, “Có sao? Em có như vậy sao?”
Đông Phương Cảnh Nhiêu liếc cô một cái, “Đúng vậy, em không có, là do chị tự tìm khổ vào người, được chưa?” Die^n dan & le^ê quy/y do^nn .
Ngay sau đó hai người nhìn nhau người, rồi Đông Phương Cảnh Nhiêu đi ra ngoài.
Không bao lâu sau Bern và Đông Phương Cảnh Nhiêu cùng đi vào, trong tay của anh cầm một bộ quần áo màu tím, phía trên còn chưa cắt bỏ nhãn mác, có thể nhìn ra được là đồ mới tinh.
Bern đưa thẳng tới tước mặt của Cửu Cửu, “Thầy thuốc Tiêu, quần áo này tôi tìm được trong phòng ngủ của mẹ tôi, nên vẫn chưa từng mặc tới, dáng người của cô và mẹ tôi không khác biệt lắm, nên tạm thời cứ mặc như vậy trước đi đã!”
Tiêu Cửu Cửu khẽ nói một câu, “Cám ơn!”
Bern cười cười, “Đi thôi! Tôi dẫn cô đi tìm chỗ để tắm rửa!”
Khi Bern đưa Cửu Cửu tới một gian phòng tắm trắng đen xen kẽ, thì khóe môi của anh khẽ gợi lên một nụ cười tà ác đầy tính toán. Die^n dan & le^ê quy/y do^nn .
Tiêu Cửu Cửu bước vào trong phòng tắm này, cũng hơi có cảm giác khác thường.
Gian phòng này lắp đặt thiết bị trắng đen xen kẽ như vậy có hơi nam tính hóa, mà những vật phẩm ở bốn phía cũng thể hiện đây là một phòng tắm của đàn ông.
Nhưng cô cho đây là Bern đưa cô vào phòng ngủ của mình, cho nên cũng không quá mức để ý.
Nghĩ tới dù sao nơi này cũng là chỗ của người khác không thể ở lại lâu được, Tiêu Cửu Cửu mau chóng cởi quần áo trên người xuống, dùng tay mở vòi hoa sen, rồi tắm sạch sẽ từ đầu tới chân một lần, thổi khô tóc một lần nữa.
Sau đó cô lấy bộ quần áo mà Bern đưa mặc lên người, nhìn mình qua gương một chút, rồi lại kiểm tra một lần nữa, phát hiện không có chỗ nào không ổn, lúc này cô mới cầm quần áo mình thay ra, mở cửa đi ra ngoài.
Cô vừa mới đi tới giữa phòng, thì đột nhiên cửa phòng mở ra.
Một người đàn ông với hơi thở đầy lãnh khốc, cứ như vậy xuất hiện trước tầm mắt của cô.
Tiêu Cửu Cửu ngây ngẩn cả người!
Nơi này không phải là phòng của Bern sao? Xong rồi! Xem ra cô đã bị tên tiểu tử có khuôn mặt tươi cười động lòng người kia chơi xỏ rồi!
Mà người đàn ông kia vừa bước chân vào cửa phát hiện ra trong phòng mình có người thì cũng hơi sửng sốt một chút, ngay sau đó thì nheo hai mắt lại, ánh mắt không chút kiêng kỵ nhìn Tiêu Cửu Cửu từ trên xuống dưới, đáy mắt thoáng qua một tia kinh ngạc.
Thì nhìn thấy cô với một mái tóc xinh đẹp được xõa xuống vai, gương mặt xinh đẹp ưa nhìn, ngũ quan xinh xắn, đôi mắt trong veo đen láy, làn da mịn màng trắng tinh, chăm chú quan sát cô anh ta lại cảm giác giống như nhìn thấy một tiên nữ hạ phàm, cảm giác thanh lệ thoát tục của cô khiến cho anh ta cảm thấy rung động trong lòng, trái tim cũng rung động. Die^n dan & le^ê quy/y do^nn .
Người đàn ông nhanh chóng phản ứng kịp, đôi môi mỏng khẽ cong lên một nụ cười mỉa mai, “Là ai đã cho cô vào đây hay sao?”
Tiêu Cửu Cửu căn cứ vào nét mặt của anh ta mà nhìn ra được, hóa ra người đàn ông này coi cô giống như mấy người phụ nữ ôm lòng yêu thương anh ta nên muốn leo lên giường của anh ta.
Nụ cười của Tiêu Cửu Cửu cũng nhạt đi, lạnh lùng trả lời, “Thật sự xin lỗi! Là thiếu gia Bern dẫn tôi đi tới chỗ này, tôi cũng không biết đây là phòng của ngài, thật sự xin lỗi! Tôi sẽ đi ra ngoài!”
Nói xong, Tiêu Cửu Cửu đi về phía cửa.
Lúc đi qua người đàn ông kia, anh ta lại kéo cánh tay của cô, dùng sức kéo lại, nên cả người cô liền nằm trong lòng của anh ta, anh ta nhỏ giọng trào phúng, “Đã đến đây rồi, cần gì phải đi nữa? Không phải cô muốn lên giường với tôi hay sao? Tôi sẽ thành toàn cho cô!”
Tiêu Cửu Cửu chợt ngước mắt lên, nhìn khuôn mặt của người đàn ông trong gang tấc, trong đôi mắt màu xanh lam đậm kia đã nổi lên một trận cuồng phong. dfien ddn lie qiu doon
Tiêu Cửu Cửu đã từng thấy ánh mắt như thế ở trong mắt Tiêu Cẩn Chi, mỗi lần anh lộ ra ánh mắt dọa người như vậy thì cũng có nghĩa là anh có ham muốn chiếm hữu cô.
Mà lúc ở trong lòng Tiêu Cẩn Chi, và dục vọng kia của anh khiến cho cô có cảm giác ấm áp, ngượng ngùng, không biết làm sao nữa nhưng mà cô tuyệt đối không có cảm giác chán ghét.
Mà khi ở trước mắt người đàn ông này, lại khiến cho cô có cảm giác rất tức giận và chán ghét.
Hơi thở của người đàn ông này vô cùng lãnh khốc, bốn góc cạnh trên khuôn mặt vô cùng cương nghị, lập thể ngũ quan thì đẹp như được khắc ra, trên người mang theo một cảm giác uy nghiêm của... người ở trên, trong ánh mắt của anh ta cũng hiện lên khí phách lạnh lùng, nhìn anh ta khoảng chừng ba mươi tuổi, hơn nữa vừa nhìn cách bài trí đặc biệt trong căn phòng này, thì cũng hiểu được thân phận của anh ta.
Anh ta nhất định là anh cả của Bern —— Rick, là người thừa kế chính thống có tiếng cũng có miếng của phủ Bá Tước.
Suy nghĩ rõ ràng điều này, Tiêu Cửu Cửu lại tức giận mắng một câu ở trong lòng: Bern đáng chết, lại dám ám toán cô, để xem sau này cô trừng trị anh như thế nào!
Bern đang vụng trộm vui mừng ở trong phòng phu nhân bá tước cùng với Đông Phương Cảnh Nhiên, lúc này đột nhiên rùng mình một cái, một cảm giác lạnh lẽo từ phía sau lưng của anh ta truyền vào trong lòng của anh. dfien ddn lie qiu doon
Tiêu Cửu Cửu hung dữ trừng mắt lên nhìn anh ta, cắn răng nói, “Bây giờ tốt nhất là anh hãy buông tôi ra, nếu không, đừng trách tôi không khách khí!”
Rick nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Tiêu Cửu Cửu đã hiện lên một chút ửng hồng, cảm giác được thân thể mềm mại ở trong lòng mình, trong lòng đột nhiên sinh ra một chút ý niệm không muốn buông tay, không nhịn được muốn trêu chọc cô, “Bảo bối bé nhỏ à, em còn muốn không khách khí đối với tôi như thế nào? Tôi sẽ chờ...”
Người đàn ông này đúng là đủ vô sỉ, chẳng lẽ anh ta không nhìn ra được người phụ nữ ở trước mắt là đang từ chối thật hay là giả vờ nịnh nọt hay sao?
Tiêu Cửu Cửu lười không muốn dây dưa với anh ta nữa, cổ tay khẽ đảo, vận nội công, đánh một chưởng ra.
Đợi tới khi vỗ một chưởng vào trên người của anh ta thì Tiêu Cửu Cửu mới bi kịch phát hiện, nội khí của cô trống rỗng, mới vừa rồi vận hành châm cho phu nhân bá tước đã dùng hết khí lực rồi, lúc này vẫn còn chưa hồi phục lại, một chưởng vỗ vào trên người của người đàn ông kia thì cũng giống như đang cù lét cho anh ta vậy.
Tiêu Cửu Cửu ngạc nhiên ngước mắt, vừa đúng lúc nhìn thấy ánh mắt đùa cợt của Rick, khuôn mặt như càng nóng lên, cảm giác lại càng thẹn quá hóa giận, giùng giằng lấy sức đã một cái thật mạnh vào anh ta, “Khốn kiếp, anh mau buông tôi ra!” dfien ddn lie qiu doon
Con người của Rick khẽ nhíu lại, hừ nhẹ một tiếng, “Đúng là một con mèo hoang nhỏ! Móng vuốt rất lợi hại! Tôi sẽ chơi với em!”
Nói xong câu cuối cùng anh ta liền bế Tiêu Cửu Cửu lên, ném thẳng lên giường của anh ta.
Tiêu Cửu Cửu nhân lúc này liền xoay người, nhanh chóng nhảy xuống giường từ một đầu khác, lúc đôi mắt của cô ngước lên nhìn Rick, trong đôi mắt lóe lên một sự lạnh lẽo kinh người, “Anh mau dừng tay cho tôi! Tôi chính là thầy thuốc của phu nhân bá tước, nếu như anh dám đụng vào người tôi, tôi đảm bảo, tôi sẽ khiến cho anh tuyệt đối không chịu nổi.”