Đám ngừơi vây quanh bàn đánh bạc tầng tầng lớp lớp, chiều cao củacậu nhóc so ra thấp hơn người ta một nửa, phải rất là cố hết sức mới cóthể chen vào, lúc này Bạch Dạ và Ảnh Tử đi tới gạt những người cản đường để cho cậu bé đi vào, Ảnh Tử còn thuận tay kéo một cái ghế tới cho cậubé ngồi xuống.Bàn đánh bạc là hình chữ nhật, mà lúc này cậu bé lại đúng lúc ở vịtrí chính giữa, cậu bé nghiêng về phía bên trái nhìn, một người đàn ôngmặc quần áo chỉnh tề đang đánh bài, khoảng chừng ba mươi tuổi, để mộtmái tóc húi cua, trong miệng ngậm một điếu thuốc lớn, gã ta trông giốngnhư một tên thủ lĩnh thổ phỉ, trái ôm phải ấp, vừa nhìn thì biết khôngphải là thứ tốt.Cậu bé nhún nhún vai hiển nhiên là không có hứng thú với gã ta!Cậu bé nhìn lại bên phải, thì con ngươi bỗng trợn to, và kinh ngạc đến không thể tưởng tượng nổi ——Dĩ nhiên là cô bé này xấp xỉ tuổi cậu bé!Cô bé có một mái tóc đen đẹp như rong biển, khuôn mặt hình tráixoan, làn da trắng như tuyết, đôi mắt hạnh to hiện lên ánh sáng sắc bénđang nhìn thẳng vào người đàn ông đối diện, dưới sống mũi thanh tú làcái miệng anh đào nhỏ nhắn đang nhẹ nhàng mấp máy, đôi bàn tay trắng như phấn đặt ở trên bàn đánh bạc đang siết chặt.Khóe môi cậu bé hơi nhếch, thần sắc của cậu bé có chứa tán thưởng, và bội phục dũng khí của cô bé này!“Đánh cuộc gì?”Một lúc sau, cô bé lên tiếng hỏi, giọng nói kia mỏng manh rả rích, róc rách như nước, rất là dễ nghe.“Bé biết cái gì thì tôi sẽ đánh cuộc với bé cái đó, bằng không lúcthắng đựơc bé thì người ta lại nói tôi bắt nạt trẻ con, ha ha ha.” Người đàn ông kiêu ngạo mà cười lớn, bộ dạng có vẻ nắm chắc tất thắng.“Vậy tôi với ông đánh bài.”“Được.”Người đàn ông đẩy cô gái ở hai bên ra, sửa cà vạt lại một chút, sauđó đặt tay lên trên bàn, giọng cừơi âm trầm quỷ mị: “Muốn chơi thế nào?”“Chơi porker
data-ad-slot="8346126209">