Cục Cưng Của PaPa

Chương 30: Lo Sợ Thất Bại




Duy Minh nhõng nhẽo với Lâm Ngọc

-Đi mà vợ, về ở chung với anh nhé. Đi mà, đi mà....

-Em cần suy nghĩ thêm

-Nhưng mà

Duy Minh đưa Lâm Ngọc và Hana về Tạ Gia để ăn tối

-Thưa ba, thưa bà nội con mới về

-Ừ, chà Hana bà nhớ cháu lắm đó. Vào trong bà lấy bánh cho cháu ăn nhé, Hana của bà hôm nay đi học có ngoan không....

Lâm Ngọc nhìn Duy Minh rồi bật cười

-Chắc bà nội nhớ Hana lắm anh nhỉ

-Ừ, bà thương Hana lắm

-Con chào ông, bà con mới về, con chào cô con chào chú

-Ừ, chào con Bảo Bảo

-Hai đứa về rồi sao, ngồi chơi đi, chị lên phòng thay đồ nhé

-Dạ

-Này, Hana và Bảo Bảo muốn uống nước cam, cô pha nước cam cho bọn trẻ nhé. Cô chuẩn bị đồ ăn cho bữa tối luôn nhé

-Dạ vâng ạ

-Bảo Bảo, Hana chúng ta lên phòng khách xem tivi nhé

-Dạ

-Cháu muốn coi xe oto

-Ok, Hana muốn xem gì nào....

-Để con chơi với bà nội đi, em lên phòng với anh nhé

Lâm Ngọc vào phòng của Duy Minh

-Phòng anh ngăn nắp thật đó, lần đầu tiên em thấy phòng của con trai mà ngăn nắp đến vậy

-Tại vì anh không ở nhà thường xuyên nên không có cơ hội để bày

Duy Minh mở tủ lấy áo thun, cậu gỡ chiếc móc áo rồi đặt xuống giường

-Em ngồi chơi đi, chờ anh tắm nhé

Khi Duy Minh vừa đặt chiếc móc áo xuống giường thì Lâm Ngọc đứng bật dậy, cô lùi lại xa chiếc giường

-Em sao vậy

-Duy Minh, anh có thể cất chiếc móc đó đi được không

-Chiếc móc áo này sao, nó có vấn đề gì à

-Không....chỉ là

Duy Minh cầm chiếc móc lên săm soi

-Nó không bị sao đâu, em xem thử đi. Này

Duy Minh đưa chiếc móc áo cho Lâm Ngọc cô lùi lại phía sau

-Sao vậy

-Đừng....đừng mà

-Lâm Ngọc em sao vậy

-Cất nó đi được không



-Lâm Ngọc

Duy Minh cất chiếc móc áo vào tủ, cậu đỡ Lâm Ngọc dậy

-Anh cất nó đi rồi, em đừng sợ lên đây ngồi đi

-Nó đánh vào người sẽ đau lắm

Lâm Ngọc có chút sợ hãi

-Có vấn đề gì về chiếc móc sao, em có thể kể anh nghe được không

-Em sợ chiếc móc áo đó, mỗi lần Thanh Yên khóc, không cần biết đúng sai mẹ sẽ lôi em vào phòng phơi đồ và dùng móc đánh em, em....em sợ lắm

Duy Minh ôm chắt Lâm Ngọc

-Đừng sợ, anh sẽ bảo vệ em

-Bảo Bảo sao con lại cư xử như vậy hả

Dưới nùa phát ra tiếng động lớn, Duy Minh và Lâm Ngọc từ trên lầu đi xuống

-Có chuyện gì vậy ạ

Bà nội đánh vào mông Bảo Bảo

-Hic.....hức

-Sao bà lại đánh Bảo Bảo vậy ạ, Bảo Bảo con qua đây vơi cô

Lâm Ngọc dỗ Bảo Bảo

-Cái thằng bé này được chiều riết rồi hư hỏng, thằng bé đổ nước cam của Hana vào bồn cây đó

Mẹ của Bảo Bảo cũng chạy đếnl

Vs

-Bảo Bảo, con sao vậy, sao lại làm như vậy hả

-Mẹ, hic....hic tại sao nước cam lại có bột chứ

-Con nói vậy là sao

-Mẹ nói với con là hộp có nắp màu trắng là bột, nắp màu đỏ là đường, nắp màu xanh là muối, nhưng tại sao nước cam là bỏ bột chứ

Duy Minh kéo Bảo Bảo lại

-Nói cho chú nghe, ai bỏ bột vào nước cam

Bảo Bảo chỉ về phía nữ giúp việc

-Là cô ấy

-Đó là gì, tại sao cô lại bỏ thứ vột kì lạ đó vào nước cam của bọn trẻ

Tình hình ở nhà Duy Minh rất căng thẳng, Thảo Ly cũng đang làm việc ở công ty, điện thoại cô hiện lên thông báo từ ngân hàng

Ting

Thảo Ly nhìn vào màn hình điện thoại

"Đã chuyển khoản thành công"

-Gì vậy, sao sáng giờ tài khoản của mình liên tịc bị trừ tiền vậy

Thảo Ly gọi lên ngân hàng

-Dạ ngân hàng X xin nghe

-Chào em, chị muốn nhờ em kiểm tra số dư trong tài khoản giúp chị nhé, chẳng hiểu sao từ sáng đến giờ tài khoản của chị liên tục bị trừ tiền

-Dạ chị chờ em chút nhé em sẽ hỗ trợ chị ngay ạ



-.....

Thảo Ly đặt thẻ ngân hàng lên bàn trước mặt Hải Đăng

-Hải Đăng anh giải thích cho em đi, chuyện này là sao hả

-Sao là sao, chuyện gì

-Anh còn hỏi chuyện gì nữa hả, anh xài 120 triệu 1 buổi sáng là sao hả, em biết là anh cũng cần phải mua sắm cho mình, nhưng anh có thể tiết kiệm 1 chút mà

-Em nói cái gì vậy, anh không hiểu

Thảo Ly mở điện thoại lên

-Sáng giờ tài khoản của em đã trừ 120 triệu rồi, tài khoản này có em với anh xài chung thôi, em không xài, anh không xài chẳng lẽ tài khoản tự trừ tiền sao

-Vợ à, anh không biết về số tiền đó, anh đi công tác nên xử dụng tiền mặt và thẻ của anh, anh quẹt thẻ của em làm gì

-Vâỵ tại sao tàu khoản của em lại bị trừ nhiều tiền vậy chứ

-Em nhớ lại xem em có mua gì không

-Không....mấy bữa nay em không có thời gian để đi mua sắm luôn

-Từ hôm anh đi công tác anh cũng không xài đến thẻ

-Vậy đưa lại thẻ cho em đi, em lên ngân hàng kiểm tra

-Ờ

Hải Đăng mở ví tiền ra để lấy thẻ đưa cho Thảo Ly

-Trà trái cây chỗ này ngon thật, lần sau chúng ta ghé lại đây nữa nhé

-Đâu rồi

Hải Đăng lục trong túi xách, và áo khoác

-À nhờ rồi, em à, anh có đưa thẻ cho thư kí Hoà để đặt cọc xe, hôm bữa anh có nói em đó

-Đặt cọc xe sao, ai lại đặt cọc xe mà chuyển khoản mỗi lần 5-10 triệu chứ, nhưng đa số là quẹt thẻ ở các cửa hàng thời trang mà

-Sao lại như vậy chứ, được rồi anh sẽ hỏi lại thư kí Hoà

-Thư kí Hoà đã sử dụng tiền cho lời ích cá nhân của mình, anh giải quyết việc này với anh ta đi, nếu không em sẽ đưa pháp luật vào cuộc. Em không muốn làm việc với nhưbgx người giả tạo như anh ta, từ 2 triệu trở lên đã đủ để bị truy tố rồi

Ở Tạ Gia, Duy Minh ngồi trên bàn làm việc, cậu trầm tư suy nghĩ

-Phải làm sao để khắc phục rủi ro chứ, haizz nhứ hết cả cái đầu

Cốc Cốc

-Vào đi

-Con chuẩn bị dự án đến đâu rồi

-Bà nội

-Con....con

-Con vẫn chưa chắc chắn về quyết định của mình sao

-Dạ con...

-Bà sẽ không trách con khi con thất bại đâu, con đang sợ thất bại không muốn thua Tuấn Khải sao

-.....

-Con sẽ là con, sẽ thành công theo cách riêng của mình, đừng sợ thất bại trước người khác, hãy tìm ra cách tốt nhất để không thất bại thay vì là lo sợ mình sẽ thất bại. Cháu cưng của bà, cố lên nào

Duy Minh gọi cho thư kí Trung

-Alo, em nghe thưa sếp

-Tôi quyết định rồi, ngày mai chúng ta sẽ tổ chức cuộc họp và chuẩn bị tiến hành kế hoạch phát triển cửa hàng ở miền Bắc