Cục Cưng Của PaPa

Chương 23: Âm Thầm Quan Tâm




Alex bóc gói snack cho Hana

-Hana ăn đi, vừa nãy Hana sợ lắm đúng không

Hana gật đầu

-Hana sợ phòng tối

-Xin lỗi vì Alex còn nhỏ nên không bảo vệ được cho Hana, sao ày khi Alex lớn lên, Alex hứa sẽ bảo vệ Hana mãi mãi luôn

-Hứa nha

Hai đứa trẻ móc tay hứa với nhau, Lâm Ngọc ra ngoài gặp Jindo

-Xin chào, lâu rồi không gặp, em vẫn khoẻ chứ

-Tôi khoẻ, anh muốn gì thì vào thẳng vấn đề đi

-Em vẫn thẳng thắn như ngày nào nhỉ, chuyện là anh đang đầu từ một dự án web dramma họ cho anh được chọn nữ chính, anh thấy vai này khá hợp với em

-Cảm ơn anh đã nhớ đến tôi, nhưng tiếc quá kể từ khi rời khỏi công ty, tôi chưa từng có ý định sẽ hợp tác lại với bất kì ai ở đó với lại trong thời gian này tôi muốn nghỉ ngơi và dành thời gian cho con gái của tôi. Nên tôi nghĩ, anh nên tìm người khác

-Nhưng vai này rất hợp với em, không ai vinh dự đến mức được chính anh mời đâu

-Xin lỗi nhé

Lâm Ngọc quay người rời đi

-Em còn giận chuyện cũ sao, sao em cứ ôm cái quá khứ đó hoài vậy

-Hừ, sao tôi lại ôm quá khứ hoài sao. Lạ thật đó, ở đâu ra cái loại người chà đạp lên danh dự của người khác, hạ bệ họ xuống để nâng mình lên rồi quay lại xin lỗi. Lời xin lỗi của anh to quá, anh xin lỗi vậy Tuệ Hân có thể sống lại không

-Cô thôi đi đây, đừng nhắc đến Tuệ Hân nữa

-Tôi ghét anh, đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa

Jindo kéo tay Lâm Ngọc lại

-Bây giờ tôi thích cô

-Đồ điên, tôi ghê tởm anh còn không hết nữa. Biến đi, có những chuyện không thể tha thứ được đâu

-Vậy bây giờ tôi phải làm sao, tôi muốn dùng tình cảm của mình để bù đắp cho sự mất mát của Tuệ Hân đối với cô

-Tôi không cần, anh làm như vậy càng khiến tôi khó xử hơn thôi. Sẽ chẳng ai yêu bạn của bạn gái cũ để bù đắp cho bạn gái cũ của mình cả, nó điên rồ lắm Jindo à

Lâm Ngọc bỏ đi, cô chạy thật nhanh ra bên ngoài, cô vừa chạy vừa bật khóc. Cùng lúc, trời cũng đổ cơn mưa

-Đáng ghét, sao Jindo lại xuất hiện chứ

Lâm Ngọc bật khóc trong cơn mưa, những kỉ niệm đẹp về Tuệ Hân mà Lâm Ngọc cất giữ được xuất hiện lại trong tâm trí của cô

Tuệ Hân là người dìu dắt Lâm Ngọc trong khoảng thời gian cô vừa trở lại sự nghiệp diễn viên sau khi ở ẩn và sinh con, cuộc sống của Lâm Ngọc rất khó khăn. Cô đầu quân vào công ty giải trí GoGo, Tuệ Hân luôn bên cạnh động viên và tạo cơ hội cho Lâm Ngọc, Tuệ Hân và Jindo có nẩy sinh tình cảm với nhau trong thời gian làm việc chung. Sau 2 năm đầu quân vào GoGo sự nghiệp của Lâm Ngọc lên như diều gặp gió, Jindo vì lợi ích cá nhân đã tung tin đồn thất thiệt ảnh hưởng đến danh dự và sự nghiệp đang trên đà phát triển của Lâm Ngọc, tin đồn ấy cũng gây một cú sốc rất mạnh đến Tuệ Hân, khiến Tuệ Hân đau buồn mà tự tử

-Hic...hic



Duy Minh cầm dù tiến lại che cho Lâm Ngọc

-Tuy chúng ta không có mối quan hệ đặc biệt đối với nhau, nhưng tôi có thể lắm nghe mọi tâm sự, mọi điều muộn phiền của cô

Trong vô thức, Lâm Ngọc tiến lại ôm lấy Duy Minh rồi khóc lớn. Có lẽ đây mới chính là con người thật của Lâm Ngọc, mềm yếu, dễ khóc và rất tình cảm

-Đến bao giờ thì cuộc đời này mới đối sử nhẹ nhàng với tôi đây, tôi...tôi rất mệt mỏi với cuộc sống này...

Lâm Ngọc ngất đi trong vòng tay của Duy Minh, sức khỏe của cô còn rất yếu mà lại còn dầm mưa suốt 20 phút. Duy Minh đưa cô về và chăm sóc cho cô

Lâm Ngọc màng tỉnh lại

-Ưm...

-Cô dậy rồi sao

-Anh thay áo cho tôi sao

-Là người làm của tôi đã thay cho cô, nhà tôi không có đồ của con gái nên cô mặc đỡ đồ của tôi nhé

-Cũng được

-Cô đói không, cô muốn ăn gì không

Lâm Ngọc lắc đầu

-Tôi phải về nhà, Hana và Alex đang ở nhà một mình

-Cô không cần lo đâu, ở lại đây đi. Thảo Ly đã thay cô chăm sóc cho hai đứa trẻ rồi

Người giúp việc đem đồ ăn lên phòng cho Duy Minh

-Ăn tối thôi

Duy Minh ân cần chăm sóc cho Lâm Ngọc

-Anh đối xử tốt với tốt như vậy, có mục đích gì không

-Sau này cô sẽ biết, ăn đi

-Duy Minh

-Hử, công ty của anh còn tuyển nhân viên không, tôi đang muốn tìm công việc nào đó

-Công ty tôi đâu phải chỗ quay phim đâu

-Tôi muốn ngưng làm nghệ thuật một tháng để giải toả căng thẳng, tôi cũng muốn tìm thêm công việc nào đó. Anh giúp tôi nhé

-Được thôi, sáng mai theo tôi đến công ty, bây giờ ăn đi rồi đi ngủ sớm

Cả hai ngồi trong phòng ăn cơm và nói chuyện cùng nhau.

-(Tôi đã chủ động trước rồi, bây giờ câu chuyện này dài bao lâu thì phụ thuộc vào anh)

Lý do Lâm Ngọc chủ động nhờ vả Duy Minh là vì cô biết Duy Minh là chàng trai của 3 năm trước. Nhưng cô không muốn nói mọi chuyện với cậu vì sự dè chừng, cô vẫn chưa hiểu hết về con người của Duy Minh, cô muốn tiếp xúc gần với Duy Minh hơn để hiểu rõ hơn về con người của Duy Minh

Sáng hôm sau, Duy Minh đưa Lâm Ngọc đến SW



-Nhưng tôi không có quần áo

-Chờ một xíu. Alo, đem quần áo đã chuẩn bị vào phòng cho tôi nhé

-Vâng ạ

Người làm đem nhiều mẫu quần áo vào cho Lâm Ngọc lựa chọn

-Mặc đẹp một chút, hôm nay công ty có cuộc họp lớn

-Ok

Lâm Ngọc ngồi trên chiếc siêu xe cùng Duy Minh đến công ty

-Sở trường của cô là gì

-Ừmmm...không biết

-Tôi sẽ cho cô làm bên bộ phận truyền thông và marketing của SW, tôi nghĩ cô sẽ không ngại việc đứng trước đám đông trong mỗi buổi họp

-Được đó, nghe khá thú vị. Tôi thích nó

Đến SW trước cổng vào của công ty có treo một tấm biển lớn

(Lễ nhậm chức chủ tịch SW)

Duy Minh đưa Lâm Ngọc vào trong công ty

-Anh Huy, đây là nhân viên mới, cậu sắp xếp công việc cho cô ấy nhé

-Vâng thưa sếp

-Thưa phó giám đốc, chủ tịch muốn gặp cậu ạ

Duy Minh lên phòng gặp ông Hoàng Khang

-Ba gọi con ạ

-Con ngồi đi

-Dạ

-Ba sẽ giao lại vị trí chủ tịch của SW cho anh con. Con có ý kiến gì không

-Không ạ, ngay từ đầu chức chủ tịch đó vốn dĩ thuộc về anh hai rồi

-Sao con lại nghĩ như vậy

-Bởi vì những điều kiện ba đã đặt ra, ba yêu cầu người ngồi lên ghế chủ tịch phải là người có gia đình và có con trai. Chỉ cần 1 điều kiện đó thì con đủ hiểu ba muốn anh hai nhận chức chủ tịch, làm sao trong 2 tháng mà con có thể lấy được vợ và có con trai như điều kiện ba đưa ra chứ

-Con có thể chứng minh bằng năng lực của con mà

Duy Minh vuốt tóc, cậu thở hách ra

-Tại sao con phải cố gắng chứng minh bản thân khi ba chẳng quan tâm và để ý đến con chứ. Con không đủ kiên nhẫn để làm cho người không quan tâm đến mình công nhận sự nỗ lực của mình đâu