Cục Cưng Của PaPa

Chương 20: Giả Làm Vợ




Ở nhà, Hana đã ngủ thiếp đi, Tâm Đan gọi điện cho Lâm Ngọc để cô yên tâm

-Cô Đan đừng gọi cho mami

-Hana, con chưa ngủ sao, ngoan ngủ đi, ngủ thì mới mua khoẻ được. Mami đang đi lấy gấu bông cho Hana đó

-Con không cần gấu bông đâu, con kiếm cớ như vậy vì muốn mami đến gặp chú Duy Minh

-Hana vậy là...con giả bộ sao

-Con bị ốm thật, nhưng con không cần gấu bông, con đi ngủ nhé, chúc cô Đan ngủ ngon

Tâm Đan nhìn Hana rồi lắc đầu

-Chịu con rồi

Nhưng cô vẫn nhắn tin để Lâm Ngọc yên tâm. Lâm Ngọc vẫn đứng dưới sảnh của SW, từ bên ngoài một cô gái vặc đồ sang trọng bước vào SW

-Xin chào cô ạ

-Tôi muốn gặp chủ tịch

-Cô có hẹn trước không ạ

-Ồ, phải hẹn trước sao, tôi không biết là phải hẹn trước. Do tôi có chuyện gấp nên...

-Vậy mời cô vô nhé, phòng của chủ tịch ở tầng 22 ạ

-Ừ, cảm ơn

-Sao cô ta không hẹn trước mà vẫn được vào

-Vì cô ta sang trọng, đã vậy còn gặp chủ tịch nữa, chắc có việc gấp lắm. Mà quy định của SW là không được mặc những bộ đồ quê mùa này vào công ty đâu, lần sau có đi làm thì nhớ đó

-Chẳng hiểu sao SW lại có một nhân viên như cô

Lâm Ngọc đi vào trong nhưng bị cô nhân viên chặn lại

-Ai cho cô vào trong, ăn mặc như cô vào trong chỉ làm xấu đi hình ảnh của SW thôi. Bảo vệ, không được cho cô ta vào trong

Bảo vệ an ninh của SW chặn Lâm Ngọc lại

-Má nó

Lâm Ngọc nhấc điện thoại gọi cho Duy Minh

-Alo, cô đến chưa, tôi sắp phải đi khảo sát thị trường rồi

-Tôi đến rồi nhưng nhân viên của anh không cho tôi vào trong

-Hử, ai không cho cô vào

-Là nhân viên ở quần tiếp tân và bảo vệ, cô ta nói tôi không được vào. Nếu tao vào sẽ làm xấu hình ảnh của SW, tôi đang gấp tôi không muốn nói nhiều, nếu như trong 5 phút nữa tôi không được vào trong thì đừng trách tại sao tôi đánh cô ta

-Rồi...rồi...rồi, tôi sẽ xuống đưa cô lên. Bình tĩnh đừng phá công ty của tôi nhé

Lâm Ngọc ngồi ghế chờ Duy Minh, cô mở tin nhắn của Tâm Đan

__Hana ngủ rồi, em yên tâm nhé. Đi đường cẩn thận, đừng chạy nhanh quá, không gấp đâu__

-Haizz, con bé ngủ là tốt rồi, mình đỡ lo lắng hơn

Duy Minh xuống sảnh của công ty

-Lâm Ngọc

-Anh trễ 26 giây, mà bây giờ tôi cũng không gấp nữa. Hana chịu đi ngủ rồi, nếu như mà tôi đang gấp thì tôi đã đánh cô ta và hai tên bảo vệ kia rồi

-Biết rồi, biết rồi

-Dạ, chào phó giám đốc ạ

-Là cô ta không cho tôi vào

-Đây là khách hàng đặc biệt của SW cô ấy không cần hẹn trước cũng vẫn có thể vào

-Dạ



-Vào trong thôi

-Khoan đã, chẳng phải quy định của SW là không được mặc những bộ đồ quê mùa như này vào công ty sao

-Cô nói vậy là sao

-Thì cô ấy kêu là quy định của SW là những người mặc quần áo quê mùa giống như tôi thì không được vào trong SW

-Cô Liên, quy định đó ở đâu ra vậy, tôi làm trong SW gần 10 năm rồi bây giờ mới biết có quy định vô lý như vậy đó

-Dạ thưa sếp, thật ra là...

-Ngày mai cô không cần đến làm nữa đâu

-Sếp...sếp nghe em giải thích đã

-Vậy là cô không biết quy định mới của SW rồi

-quy định mới của SW là nếu ai không vừa lòng cô ấy thì sẽ bị nghỉ việc. Mình đi thôi

-Sếp...sếp à...sếp

Lâm Ngọc giơ tay bái bai cô nhân viên

-Cô bảo tôi mặc đồ này sẽ gây xấu hình ảnh của SW, tôi nghĩ hình ảnh của SW xấu đi là vì những nhân viên như cô đó

Duy Minh mở cửa cho Lâm Ngọc

-Cô...cô ấy là ai, sao lại được phó giám đốc bênh vực đến vậy chứ

-Chắc là bạn gái của phó giám đốc rồi

Lâm Ngọc vào văn phòng của Duy Minh, cô quăng túi xách xuống ghế rồi vươn vai

-Haizz, mệt thật, đúng là phiền phức mà

-Gâú bông của Hana đây, cô bé còn khóc không

-Chị Đan kêu Hana đã ngủ rồi, vậy nên tôi mới có thời gian thoải mái để ở đây này

-Mà cô mặc bộ đồ này ra dáng mẹ bỉm thật đó, khác hẳn với vẻ sang trọng quý phái mà tôi thấy thường ngày. À cái mắt kính này không hợp với cô chút nào

-Nè, trả cho tôi

-Nó không hợp với cô đâu

-Nhưng mà tôi bị cận

Duy Minh cầm mắt kính của Lâm Ngọc rồi dơ lên cao, Lâm Ngọc cô gắng với lên

-Duy Minh, anh trả cho tôi mau trước khi tôi đánh anh

Lâm Ngọc giỡn với Duy Minh, cô trợt chân ngã vào lòng cậu

-Duy Minh à

Cùng lúc, bà nội và Nhật Linh cũng đi vào phòng cậu

-Ơ...ờ bà xin lỗi vì đã làm phiền 2 đứa

-Dạ không phải vậy đâu ạ

Bà nội quay mặt đi, Lâm Ngọc đánh Duy Minh

-Đưa đây

-Hung dữ

-Dạ cháu chào bà ạ

-Lâm Ngọc đúng không

-Dạ

-Đúng lúc bà đang định đi ăn trưa, cháu đi cùng bà nhé

-Dạ nhưng mà.....



-Cháu đi với bà nhé

Lâm Ngọc không thể từ chối lời mời chân thành của bà Nguyệt nên quyết định đi cùng bà. Lâm Ngọc và Duy Minh bước ra khỏi văn phòng

-Bây giờ cô sẽ à vợ sắp cưới của tôi

-Cái gì, anh bị điên hả

-Suỵt, nói bé thôi

-Tôi đến đây để lấy gấu bông cho Hana, sao bây giờ lại phải giả làm bạn gái của anh nữa chứ

-Năn nỉ cô đó, giúp tôi lần này đi

-Giúp anh tôi được gì

-Tôi sẽ trả thù lao cho cô bằng 1 ngày quay phim của cô

-50 triệu

-Đúng rồi, 1 ngày tôi quay 2 tập phim mỗi 1 tập 30 triệu, tôi bớt cho anh 10 triệu rồi đó

-Làm diễn viên giàu vậy sao

Lâm Ngọc xoè tay ra trước mặt Duy Minh

-Của cô, bên trong thẻ có đủ 50 triệu đó

-Ok, tôi sẽ diễn mọi thứ hơn cả anh muốn

-Tốt, đi thôi. Mà cô tính mặc như vậy thật sao

-Ừm, có vấn đề gì sao

-Không, nhưng mà tôi muốn bộ đồ này đẹp hơn có được không

-Lắm chuyện

Lâm Ngọc cầm kéo lên cắt áo của mình

-Cô làm gì vậy, ở đây là công ty đó

-Thì anh muốn nó đẹp hơn mà

Lâm Ngọc cắt chiếc áo thun ngắn lên và tạo kiểu ở bên eo, cô cắt tay áo thành áo hai dây vô cùng quyến rũ

-Ok hơn chưa

-Quá ok rồi

Nhật Linh và bà Nguyệt đứng đợi Duy Minh và Lâm Ngọc ở ngoài bãi đỗ xe

-Bà nội, chúng ta đi thôi

-Anh Duy Minh, em bị say xe, anh cho em ghế trước được không

-Ờ...anh

-Cô ngồi trước đi, chúng ta ưu tiên người say xe nhé

Duy Minh mở cửa xe cho Nhật Linh

-Gì vậy, cô không ngồi cạnh tôi sao

Lâm Ngọc giật chìa khoá xe trên tay Duy Minh

-Anh ngồi ghế sau cùng bà nội nhé

Lâm Ngọc ngồi vào ghế lái của xe

-Cô, tại sao cô lại lái, phải là anh Duy Minh lái chứ

Lâm Ngọc chỉ về phía ghế Nhật Linh đang ngồi

-Vì chỗ của tôi một là ở đó, hai là ở đây. Tôi chỉ thích hai chiếc ghế này thôi, chúng ta đi nhé

-Đáng ghét