Phương Thiến nhìn về phía Thẩm Hạ Lan, trán cô đã chảy đầy mồ hôi lạnh, có thể thấy được cô cũng lo lắng giống như Phương Thiến.
Nhìn người của Vu Phong đã sắp đi vào trong, Phương Thiến biết bà đã không còn thời gian để do dự nữa, bà lập tức bóp cò, bắn vào chân của Vu Phong.
Viên đạn bay qua không khí, lao về phía Vu Phong.
Vu Phong vô cùng nhạy bén né đi, rồi lập tức trở nên cảnh giác.
“Hướng ba giờ có tay bắn tỉa”
Tất cả mọi người nghe thấy Vu Phong bị đánh lén thì nhanh chóng chạy ra ngoài, nổ súng về phía Phương Thiến.
Trái tim Thẩm Hạ Lan chợt thắt lại.
Cô không ngờ Phương Thiến sẽ hi sinh bản thân để bảo vệ cô, thậm chí bà còn định làm ngơ cái chết trước nhiệm vụ lần này sao?
Lúc Thẩm Hạ Lan đang ngơ ngác, Vu Phong đã chạy vào trong nhà để trốn rồi.
“Giết chết cho tôi! Bắn chết cho tôi!”
Vu Phong hét lên, gương mặt vặn vẹo.
Thẩm Hạ Lan đã không kip để nhìn tình hình của Phương Thiến nữa, cô càng không có thời gian để nghĩ đến việc gì khác nữa, bây giờ cô chỉ có thể ổn định hô hấp, ngắm chuẩn vào đầu của Vu Phong rồi bóp cò.
Không thể không nói, Vu Phong rất nhạy bén, lúc anh ta cảm nhận được vẫn còn có một tay bắn khác, muốn quay người né tránh là điều không thể, tình thế cấp bách, Vu Phong kéo một tên cấp dưới của mình chắn phía trước.
Viên đạn xuyên qua thái dương của tên cấp dưới, cơ thể Vu Phong khẽ run rẩy, viên đạn bay sượt qua tóc anh ta.
Một giọt máu chảy xuống từ đầu Vu Phong, mùi hương của máu đã chọc giận anh ta.
“Chết tiệt! Không ngờ vẫn còn một tay nữa!”
Anh ta giật lấy khẩu súng của tên cấp dưới đã chết, bắn về phía Thẩm Hạ Lan.
Thẩm Hạ Lan lăn một vòng dưới đất, nhanh chóng di chuyển vị trí, trong lúc đó vẫn không quên nhắm bắn anh ta.
Lần này, Vu Phong không tránh kịp.
Viên đạn xuyên qua lồng ngực anh ta khiến anh ta vô cùng ngỡ ngàng nhưng rồi cũng lập tức ngã xuống đất.
“Cậu Vul”
Người của anh ta lập tức trở nên hoảng loạn.
Thẩm Hạ Lan không dám tiếp tục, nhanh chóng rút ra ngoài.
Đúng lúc này, người của Diệp Ân Tuấn cũng đã đến, bọn họ bao vây người của Vu Phong, tiêu diệt toàn bộ.
Nhân lúc Diệp Ân Tuấn tiếp tục trận chiến, Thẩm Hạ Lan vòng nhanh đến chỗ Phương Thiến, lúc này mới nhìn thấy Phương Thiến trúng vô số viên đạn, hơi thở đã thoi thóp.