“Được, chuyện này anh bảo Ngân Hồ nghĩ cách báo Thanh Loan rút lui, nếu có thể, đưa cô ta đi cũng được”
Hạ Tử Thu biểu thị hiểu ý.
Sau khi Thẩm Hạ Lan biết tin, cũng đã sắp xếp chuyện của mình.
Lần này hành động được triển khai toàn diện, chính mình và Diệp Ân Tuấn cũng không biết có thể toàn thân trở ra hay không, những người quan tâm cô, những việc chưa kịp xử lý đều cần chuẩn bị sẵn sàng trước.
Thẩm Hạ Lan gọi điện thoại cho Triệu Tâm Hằng.
Công ty điện ảnh và truyền thông gần đây thế nào Thẩm Hạ Lan chẳng rõ chút nào, nhưng mà bây giờ lại có quyết định mới.
Lúc Triệu Tâm Hằng nhận được điện thoại của Thẩm Hạ Lan thì vô cùng kích động.
“Tổng giám đốc Thẩm, cuối cùng thì cô cũng gọi điện thoại cho tôi rồi”
Lời này làm cho Thẩm Hạ Lan cảm thấy rất ngạc nhiên.
“Làm sao vậy? Gọi cho tôi không được hả?”
Không thể nào, điện thoại của cô vẫn luôn được nạp tiền mà.
Triệu Tâm Hằng vội vàng nói: “Không có không có là tổng giám đốc Diệp nói không có chuyện đặc biệt quan trọng không được làm phiền cô.
Lời này nói nói ra cảm thấy có chút tủi thân.
Thẩm Hạ Lan lập tức bật cười.
“Tôi mới là bà chủ của chị, vậy mà chị lại nghe anh ấy”
Nhưng mà sau khi nói xong Thẩm Hạ Lan mới nhớ đến, Triệu Tâm Hằng quả thật là người Diệp Ân Tuấn tìm cho cô.
Triệu Tâm Hằng vội vàng nói: “Tổng giám đốc Thẩm, công ty điện ảnh và truyền thông của chúng ta hiện đang phát triển rất tốt, đã trở thành công ty nổi tiếng ở Thành phố B rồi.”
Đây là chuyện đáng mừng.
Dù sao thời gian Thẩm Hạ Lan lập công ty điện ảnh và truyền thông không lâu, hơn nữa ở Thành phố B, muốn làm được điều này quả thật không dễ dàng.
Truyện Xuyên Không
Thật ra Thẩm Hạ Lan không bỏ ra nhiều công sức lắm, cho nên cảm thấy rất biết ơn Triệu Tâm Hằng.
“Triệu Tâm Hằng, cám ơn chị, từ hôm nay trở đi, tôi đề bạt chị làm phó tổng giám đốc công ty điện ảnh và truyền thông, tất cả mọi chuyện sau này sẽ do chị và Lam Tử Thất quyết định.
Ngoài ra tôi đã gửi hợp đồng chuyển nhượng cho luật sư, bảo luật sư đưa cho
Lam Tử Thất, tôi đem tất cả cổ phần của tôi ở công ty điện ảnh và truyền thông chia làm hai phần, chị và Lam Tử Thất mỗi người một phần.
Từ nay về sau, công ty điện ảnh và truyền thông chính là của chị, Lam Tử Thất và Tiêu Niệm Vi.
Lời của Thẩm Hạ Lan làm cho Triệu Tâm Hằng ngây ngẩn cả người.
“Tổng giám đốc Thẩm, cô có ý gì? Có phải tôi làm không tốt hay không? tôi không cần cổ phần, tôi…..”
“Triệu Tâm Hằng, chị hãy nghe tôi nói, công ty này chị bỏ ra nhiều nhất, đây đều là những gì chị đáng được nhận.
Tôi lúc ấy thành lập công ty là vì Tử Thất, bây giờ cho cậu ấy cũng là lẽ đương nhiên.
Chị biết đó, tôi không thiếu một công ty điện ảnh và truyền thông này.
Tôi biết chị vì công ty này đã cống hiến bao nhiêu, nếu không có tôi, có lẽ chị sẽ không ở lại công ty điện ảnh và truyền thông nhỏ như vậy làm một trưởng phòng nhỏ nhoi, mỗi ngày còn mệt như chó.
Tôi tin rằng giao công ty cho chị là một sự lựa chọn chính xác.
Lời của Thẩm Hạ Lan làm cho Triệu Tâm Hằng cực kì cảm động.
Đúng vậy..