“Là ai chứ?”
Thẩm Hạ Lan lập tức mở to mắt.
Là cô đã nghe lầm rồi hả?
Vu Linh?
Đây không phải là người phụ nữ của Diệp Tri Thu đó à?
Lúc Diệp Ân Tuấn vừa nghe thấy tin tức này thì cũng kinh ngạc giống y như là Thẩm Hạ Lan, nhưng mà bây giờ đã bình tĩnh lại rồi.
Anh vuốt mái tóc dài của Thẩm Hạ Lan, thấp giọng nói: “Em không nghe lầm đâu, chính là Vu Linh đó.
Năm đó Phương Nghị vì để quốc chủ thấy được mình không có tâm tư đoạt vị, cho nên mới qua loa tìm một người phụ nữ nghèo kết hôn, sau khi kết hôn Phương Nghị vẫn không thể thu hồi tính cách trăng hoa của mình, hái hoa ngắt cỏ khắp nơi.
Nhưng mà thân phận của ông ta cứ ở đó, đương nhiên sẽ không để lại bất cứ dòng dõi nào, cho dù ông ta không đụng vào Vu Linh, nhưng mà dù sao thì Vu Linh cũng là người vợ do ông ta đã cưới hỏi đàng hoàng, mà con của ông ta tất nhiên phải được sinh ra từ bụng của Vu Linh.
Cho nên, ông ta đều làm chuyện sai lầm với tất cả những người phụ nữ, duy nhất với Vu Linh là không có.”
Nghe thấy Diệp Ân Tuấn nói những lời này, dường như là Thẩm Hạ Lan đã hiểu cái gì đó, nhưng mà lại cảm thấy không thể tưởng tượng được.
“Vu Phong là con trai của Vu Linh và Phương Nghị, nhưng mà chẳng phải kết quả xét nghiệm ADN của Vu Phong đã nói anh ta là con trai của quốc chủ hả?”
Thẩm Hạ Lan nhìn Diệp Ân Tuấn, thấy Diệp Ân Tuấn cong lên khóe môi thì liền biết mình đã đoán đúng rồi.
Vu Phong thế mà thật sự là con trai của Phương Nghị?
Chẳng trách ông ta lại tàn nhẫn với Hàn Hi Thần như thế, hóa ra là bởi vì ông ta đã có một đứa con trai rồi, hơn nữa bây giờ năng lực của đứa con trai này lại không tầm thường.
Ở nước T có quốc chủ bảo vệ, đương nhiên được cưng chiều nhiều hơn là Hàn Hi Thần.
Thẩm Hạ Lan vẫn cảm thấy cho dù Phương Nghị có khốn nạn như thế nào đi nữa thì cũng không thể lạnh lùng với đứa con độc nhất của mình, bây giờ mới phát hiện hóa ra là bởi vì ông ta đã có con trai từ sớm, hoặc là nói ông ta đã giao tất cả cho Vu Phong.
Cho nên, ông ta căn bản không quan tâm tới sự sống chết của Hàn Hi Thần.
Nghĩ đến đây, Thẩm Hạ Lan rất là tức giận.
Hiển nhiên là Diệp Ân Tuấn cũng đã nghĩ đến điểm này, dù sao thì đó cũng là anh trai ruột của anh, chắc chắn là anh còn khó chịu hơn so với Thẩm Hạ Lan.
Nghĩ như vậy, Thẩm Hạ Lan đưa tay ra ôm lấy Diệp Ân Tuấn thật chặt, thấp giọng nói: “Chồng à, Phương Nghị xấu xa như thế, chúng ta nhất định không thể bỏ qua cho ông ta.”
“Ừm, sẽ không để ông ta chết quá dễ dàng.”
Trong mắt Diệp Ân Tuấn lướt qua một tia tàn nhẫn.
Thẩm Hạ Lan lại thấp giọng hỏi: “Dựa vào manh mối hiện tại, quốc chủ đã biết Vu Phong là con trai ruột của Phương Nghị, nhưng mà lại không vạch trần, ngược lại còn nhìn con trai của mình đấu đá với Vu Phong, có phải là ông ta bị bệnh rồi không vậy?”
Diệp Ân Tuấn lạnh lùng nói: “Không phải là ông ta bị bệnh đâu, chắc là ông ta muốn tìm người thừa kế mạnh nhất đó, hoặc là nói Phương Nghị với ông ta đã có thỏa thuận với nhau, nói không chừng là quốc chủ không có ý định để con trai mình thừa kế ngôi vị, rất có thể sẽ truyền ngôi vị quốc chủ lại cho Vu Phong.”
Lời này trực tiếp làm Thẩm Hạ Lan chấn kinh.
Truyền lại cho Vu Phong.
Vậy là tiêu rồi!
Bây giờ Vu Phong còn chưa có thành tựu gì mà đã gây ra rất nhiều rắc rối cho bọn họ, nếu như thực sự trở thành quốc chủ mới, liệu có lối thoát cho cô và Diệp Ân Tuấn không đây?
Không đúng!
Có lẽ là cô đã bỏ sót cái gì rồi!.