“Ranh giới cuối cùng? Một người sống có tôn nghiêm đều là một hy vọng xa vời mà còn có ranh giới cuối cùng được à?”
Thẩm Hạ Lan nâng đôi mắt đẫm nước mắt lên nhìn Diệp Ân Tuấn, bộ dạng đau lòng ấy làm cho trái tim của Diệp Ân Tuấn đau thắt lại.
“Có chứ, chú hai Hoắc, Phương Nguyên đều là ranh giới cuối cùng.”
Thẩm Hạ Lan không khỏi nhớ tới hành động cách đây không lâu của Tiêu Nguyệt.
Vì chú hai Hoắc, Tiêu Nguyệt làm con rối nhiều năm như thế, vì Phương Nguyên, bà ta lại quỳ xuống cầu xin người đàn ông đó, có thể thấy được bọn họ có vị trí rất quan trọng trong lòng Tiêu Nguyệt.
Diệp Ân Tuấn thấy Thẩm Hạ Lan có vẻ như đã nghĩ thông suốt, tiếp tục thấp giọng nói: “Mặc dù em không biết người đàn ông đó là ai, nhưng mà từ chuyện ngày hôm nay, chú hai Hoắc tuyệt đối vẫn còn sống, nếu không thì ông ta cũng sẽ không dùng chuyện này để khống chế Tiêu Nguyệt, cho dù có Phương Nguyên ở trong tay thì ông ta cũng không nắm chắc phần thắng cao, nếu không thì Tiêu Nguyệt không có khả năng dễ giải quyết được như vậy.”
Lúc này, Thẩm Hạ Lan mới nhẹ gật đầu.
Cô uống hết ly nước ấm ở trong tay, nhiệt độ ấm áp thuận theo yết hầu chảy vào trong dạ dày, cô mới cảm thấy ấm áp lên một chút.
“Người đàn ông kia là ai?”
Trong mắt Thẩm Hạ Lan bắn ra sự phẫn nộ và thù hận.
Nhục nhã dì cả của cô như thế, thù này, cô nhất định phải báo!
Diệp Ân Tuấn lại thấp giọng nói: “Không biết nữa, chúng ta cũng không nhìn thấy rõ mặt, có lẽ là thân phận của người này cũng chỉ có Tiêu Nguyệt mới biết.”
“Nhưng mà bà ấy sẽ không nói đâu, chúng ta cũng không có cách nào hỏi.”
Nếu như hỏi thì sẽ để Tiêu Nguyệt biết được bọn họ đã nhìn thấy chuyện xảy ra vào ngày hôm nay.
Diệp Ân Tuấn cũng trầm mặc.
Đầu óc Thẩm Hạ Lan nhanh chóng xoay chuyển.
“Người đàn ông đó có quan hệ với Hàn Khiếu, thậm chí còn có thể kiểm soát hành động của nước T, thân phận của ông ta chắc chắn không hề đơn giản, có lẽ ông ta chính là người của nước T.”
Nghe thấy Thẩm Hạ Lan nói như vậy, Diệp Ân Tuấn không khỏi suy nghĩ một chút.
“Vốn cho rằng Vu Phong là boss lớn, bây giờ xem ra Vu Phong không đáng để nhắc tới, ngược lại là Hàn Khiếu đáng để người ta phải suy nghĩ.”
“Anh có phương hướng rồi?”
Hai mắt Thẩm Hạ Lan lập tức sáng lên.
“Nếu như người đàn ông đó có quan hệ với nước T, vậy thì nói không chừng Hàn Khiếu cũng là người của nước T, thậm chí rất có thể có một địa vị vô cùng quan trọng ở nước T.”
Nghe Diệp Ân Tuấn nói như vậy, Thẩm Hạ Lan sửng sốt một chút, sau đó đầu óc đột nhiên như bừng tỉnh. . Đọc thêm nhiều truyện ở { T RUМtruyen.VN }
“Em nhớ ra rồi.”
“Cái gì?”