Diệp Ân Tuấn dẫn theo Thẩm Hạ Lan và Dao Lạc đang hôn mê đi dọc theo mật đạo rất lâu rất lâu, lâu đến nỗi bọn họ cho rằng mình cứ tiếp tục bước tới, rốt cuộc Thẩm Hạ Lan cũng đã phát hiện một tia sáng.
“Ở phía trước có ánh sáng, chúng ta có thể đi ra không đây?”
Trong mắt của Diệp Ân Tuấn cũng xuất hiện cảm xúc mừng rỡ.
“Chúng ta đã đi ba ngày rồi, chắc là có thể đi ra.”
Diệp Ân Tuấn nhìn thoáng qua Dao Lạc vẫn còn ngủ say, trong lòng có chút buông lỏng.
Chỉ cần đi ra, có lẽ là bọn họ đã an toàn.
Thẩm Hạ Lan thấy được ánh sáng, tâm trạng cũng thả lỏng hơn một chút, nhìn Dao Lạc đang hôn mê, có chút nghi ngờ mà hỏi: “Dao Lạc chỉ bị em đánh nhẹ một cái thôi mà, nói như thế nào cũng không thể hôn mê ba ngày, nếu như không phải hô hấp của cô ta vẫn còn bình thường, em còn sợ là em đã ra tay nặng quá mà đánh chết người.”
“Sẽ không đâu.”
Diệp Ân Tuấn lắc đầu, cầm lấy bình nước vắt ở bên hông xuống đưa cho Thẩm Hạ Lan, anh nói: “Uống nước đi.”
Thẩm Hạ Lan nhận lấy nước ấm uống vào mấy ngụm, sau đó lại đưa cho Diệp Ân Tuấn.
Diệp Ân Tuấn cũng nhanh chóng uống mấy hớp.
Nhìn hai người cùng uống chung một ly nước, trong lòng của Thẩm Hạ Lan lại cảm thấy ngọt ngào.
“Vậy tại sao cô ta cứ luôn bất tỉnh vậy?”
“Chắc là Hàn Hi Thần đã cho cô ta uống cái gì đó rồi, để cô ta ngủ say như vậy thì cho dù cô ta tỉnh lại biết cái gì đó, trở về cũng đã chậm.”
Lời nói này của Diệp Ân Tuấn làm Thẩm Hạ Lan thắc mắc không hiểu.
“Có ý gì chứ?”
“Hàn Hi Thần nhờ anh đưa cô ta ra ngoài, cô ta đang mang thai con của Hàn Hi Thần, chỉ là bản thân Dao Lạc không biết mà thôi.”
Diệp Ân Tuấn nói chuyện của Dao Lạc và Hàn Hi Thần cho Thẩm Hạ Lan nghe một lần.
Sau khi Thẩm Hạ Lan nghe xong thì có chút cảm thán: “Tình yêu của ai cũng trắc trở như thế à? Em cho rằng tình cảm của chúng ta đã không dễ dàng gì rồi, không ngờ là bọn họ cũng khó khăn như thế, anh cả như thế này là lâu ngày sinh tình với Dao Lạc hả?”
“Có lẽ là vậy, nhưng mà giữa bọn họ chắc chắn không đơn giản giống như những gì mà chúng ta nhìn thấy, lâu ngày sinh tình là một mặt, anh đoán là Dao Lạc và Hàn Hi Thần vào sinh ra tử với nhau, tình nghĩa lại càng nặng hơn một chút, một người phụ nữ có được mấy lần mười hai năm cơ chứ, Dao Lạc trao trọn đời mình cho Hàn Hi Thần, hơn nữa còn không oán không hận, cho dù bị phá bỏ mấy đứa bé, nhưng mà cũng vẫn kiên quyết đứng ở bên người Hàn Hi Thần, cho dù sau này không thể có con cũng không để ý.
Chúng ta không hiểu tình cảm giữa hai người bọn họ, nhưng mà anh đã đồng ý với Hàn Hi Thần sẽ chăm sóc cho cô ta thật tốt, anh có thể làm được.”
Trước kia, Diệp Ân Tuấn sẽ không quan tâm những chuyện này, nhưng mà mình và Thẩm Hạ Lan cùng nhau phát triển đến bây giờ, đoạn tình cảm gập ghềnh làm anh cảm thấy Hàn Hi Thần khó khăn như thế, không khỏi muốn giúp đỡ một chút.
Thẩm Hạ Lan nhẹ gật đầu.
Sau khi hai người nghỉ ngơi đủ rồi thì liền mang theo Dao Lạc tiếp tục đi ra ngoài, ai cũng không chú ý tới khóe mắt của Dao Lạc rơi xuống một hàng nước mắt..