Cơ thể của Lam Thần run rẩy.
Anh ta biết điều Thẩm Hạ Lan nói là thật.
Đối với Khương Hiểu là ân tình sao?
Lam Thần không biết.
Đầu óc của anh ta nhanh chóng nhớ lại những lúc ở bên Khương Hiểu.
Thật ra thời gian ở cùng với Khương Hiểu không dài, cũng không có mấy lần, nhưng anh có thể nghĩ tới dáng vẻ lúc cô mỉm cười.
Khương Hiểu cười rất dịu dàng, khiến người ta cảm thấy một tia bình yên trong lòng.
Anh ta thích ở bên Khương Hiểu.
Loại cảm giác này không liên quan đến ân tình, anh ta biết.
Lam Thần lúc này bỗng phát hiện, thời gian ở bên Khương Hiểu tuy không nhiều, nhưng lần nào cũng là lúc anh vui vẻ thoải mái nhất, tuy ngoài miệng anh ta không nói, nhưng cảm giác trong lòng sẽ không lừa người.
Anh ta thích Khương Hiểu!
Đây là chuyện từ khi nào?
Lam Thần không biết, lại bỗng giật mình nhận ra.
Có lẽ vào khoảnh khắc Khương Hiểu đỡ đạn thay anh ta, có lẽ là trước đó khi Khương Hiểu quấn lấy anh ta.
Cũng có lẽ là lần đầu tiên khi gặp được Khương Hiểu.
Anh ta không nhớ, lại nhớ mỗi nụ cười của Khương Hiểu đều dành cho anh ta, mỗi lần gặp nạn cũng là vì anh ta.
Loại cảm giác thích này đã rất nhiều năm không có xuất hiện rồi.
Năm 18 tuổi, Phương Đình nói thích anh ta.
Cô ta cười cũng rất đẹp, giống như ánh mặt trời.
Lúc đó trái tim của Lam Thần dao động, nhưng vì cái thích của Phương Đình, anh ta đã chịu sự đánh đập và mắng chửi của bà Phương, lúc đó anh ta biết mình không xứng với Phương Đình.
Mối tình đầu của anh ta ở trong tình cảnh chèn ép như vậy mà tan vỡ.
Không biết bắt đầu từ khi nào, anh ta hình thành một loại trách nhiệm với Phương Đình, có lẽ nhiều hơn là sự áy náy.
Dù sao một cô gái như vậy có thể có nhiều lựa chọn hơn, nhưng lại vì anh ta mà cãi nhau với ba mẹ, mỗi lần cãi xong thì sẽ bị bà Phương cấm túc, nhưng Phương Đình vì để gặp anh ta mà bắt đầu nghĩ đủ mọi cách.
Tuyệt thực, tự sát.
Sự tranh đấu mỗi lần tuy khiến Lam Thần rất cảm động, nhưng cũng rất đè nén.
Loại tình cảm này sớm đã biến chất khi bà Phương nhúng tay vào.
Nhưng Phương Đình vẫn cứ kiên trì, Lam Thần cũng chỉ có thể đồng hành cùng.
Về sau bà Phương thật sự không chịu nổi mối tình mù quáng bất chấp tất cả của Phương Đình, bèn liên hợp với người ngoài bán Lam Thần đi.
Lần đó Lam Thần thật ra rất vui.
Tuy bị bán vào thế giới ngầm khiến anh ta biết tương lai của mình có thể sẽ chết, nhưng anh ta lại thở phào, thậm chí cảm thấy tảng đá đè nặng trong lòng cũng được dịch ra rồi..