*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 1032
“Nếu như các người có thể tìm Hoàng Như trở về, vậy thì Sếp Thẩm có thể rời khỏi đây, điểm mấu chốt hiện tại là chúng ta cần phải có thời gian, các người có thể đảm bảo thu âm album trong khoảng thời gian ngắn nhất thì có nói cái gì tôi cũng sẽ không quan tâm, nhưng mà bây giờ các người có thể làm không?”
Thấy Giang Sơn nổi giận, những người khác lập tức yên tĩnh trở lại, cho dù có bất mãn với Thẩm Hạ Lan thì cũng không dám lên tiếng. Thẩm Hạ Lan cảm thấy có lỗi: “Nhà soạn nhạc, tôi xin lỗi”
“Không có liên quan gì với cô hết, cô cứ yên ổn mà đàn đi, người Phương Nguyên đã đề cử sắp đến đây rồi, chuẩn bị lát nữa bắt đầu Giang Sơn không muốn nói thêm cái gì, nhưng mà Thẩm Hạ Lan có thể nhìn ra được Giang Sơn cũng tức giận.
Cô thở dài một tiếng, không nói gì nữa, trực tiếp ngồi xuống bắt đầu đàn. Phương Nguyên không ở đây, việc thu âm vô cùng thuận lợi. Buổi tối lúc kết thúc công việc, sắc mặt của Giang Sơn mới xem như là dễ nhìn một chút.
“Ngày hôm nay biểu hiện không tệ, hi vọng là sau này mọi người tiếp tục duy trì, hôm nay về nhà nghỉ ngơi sớm một chút đi, ngày mai sau giờ bắt đầu làm, chúng ta cần phải gia tăng tiến độ”
Đương nhiên là những người còn lại đều đồng ý. Thẩm Hạ Lan không nói cái gì.
Mặc dù là sáu giờ có hơi sớm, nhưng mà bây giờ cô đã là một thành viên của đoàn đội, đương nhiên không thể có đặc thù được. Lam Tử Thất cảm thấy cuống họng của mình sắp bị tắt luôn rồi.
“Mặt của cậu như thế nào rồi, có cần đến bệnh viện khám nữa không?”
Lam Tử Thất nhìn bằng gạc ở trên mặt của Thẩm Hạ Lan bị rịn ra một ít máu, có chút lo lắng mà hỏi.
“Không có gì đâu.”
Thẩm Hạ Lan lại không cảm thấy đau như thế, chỉ là có chút bất lực đối với chuyện bị người trong đoàn đội xa lánh.
Cô chỉ là đi nhà vệ sinh một cái, lúc trở về đàn tranh lại bị hư mất, hiển nhiên là dây đàn bị người ta làm đứt.
Lúc này, Lam Tử Thất mới chú ý tới dây đàn.
“Cái đám người này quả thật quá đáng mà, bọn họ muốn đuổi cậu đi.”
“Không có cách nào khác, ai bảo tớ là người mới cơ chứ?
Đối với môi trường làm việc, Thẩm Hạ Lan cũng biết được một chút, mình vô duyên vô cớ thay thế vị trí của Hoàng Như.
Chắc có lẽ là mối quan hệ của Hoàng Như với những người này tương đối tốt, lại bởi vì mình mà Lý Viên Viên bị đuổi đi, bây giờ lại bởi vì mình mà làm cho Phương Nguyên rời khỏi đoàn đội, thậm chí còn có một câu hỏi đặt ra là liệu những album này có được bán chạy không, mọi người lạnh nhạt với cô cũng là chuyện có thể nghĩ tới.
“Cậu cứ chịu đựng như vậy hả?”
Lam Tử Thất cảm thấy cái này không phải là tính cách của Thẩm Hạ Lan.
Thẩm Hạ Lan cười nói: “Nếu không thì sao chứ? Tớ đi tìm người liều mạng hả? Tìm ai đây, liều mạng với cả đoàn đội luôn, cậu không nhìn thấy dáng vẻ ngày hôm nay của Giang Sơn à, cho dù tớ không sai nhưng mà bởi vì tớ đã làm cho đoàn đội không đoàn kết, đây cũng là chuyện mà Giang Sơn không muốn nhìn”
Đúng là Thẩm Hạ Lan sẽ không để Lam Tử Thất phải chịu thiệt, sau khi xác định ở bên phía Giang Sơn không tìm người đại diện cho Lam Tử Thất, Thẩm Hạ Lan mới gửi tin nhắn qua cho Triệu Tâm Hằng để cô ta tìm một người đại diện có tiếng cho Lam Tử Thất.
Triệu Tâm Hằng ở bên kia đương nhiên là làm theo. Thẩm Hạ Lan nhìn đàn tranh bị hư thì cũng không để ý tới nó, trực tiếp kéo Lam Tử Thất ra khỏi tòa nhà Tài Phú, sau đó đến cửa hàng thức ăn nhanh ở bên cạnh ăn cái gì đó.
Nếu như sau này Lam Tử Thất nổi tiếng, chắc có lẽ là thời gian như thế này không còn nữa.
Hai người ăn đồ nướng rồi lại uống bia, sảng khoái biết bao nhiêu. Bởi vì quan tâm đến cổ họng của Lam Tử Thất, Thẩm Hạ Lan không dám để cô uống quá nhiều, chỉ là uống một chút cho có mà thôi.
Lam Tử Thất là người không thể kiếm bất cứ lời nói nào.
Cô uống một ít rượu rồi lại nói: “Cậu nói xem cái giới này là có chuyện gì xảy ra vậy hả, bình thường mối quan hệ của Hoàng Như với mọi người không phải là tốt lắm, Lý Viên Viên thì lại không thích nói chuyện, toàn bộ quá trình không giao tiếp gì với nhau, bây giờ bọn họ lại lấy cái cớ này để xa lánh cậu, thật là quá đáng”