Cửa Hàng Thú Cưng Trong Mơ

Chương 90: Mặt nạ




Sáng sớm hôm sau, Hạ Cát xuất hiện với hai quầng thâm lớn ở mắt, xuống lầu nhận lấy bưu kiện chuyển phát nhanh. Cậu mở ra xem, thì ra là giấy chứng nhận sản phẩm và chứng nhận kiểm tra chất lượng mặt nạ tơ tằm đã được cấp. Lần này, mặt nạ tơ tằm cuối cùng cũng có thể chính thức được đặt lên kệ hàng.

Hạ Cát chụp vài bức ảnh mặt nạ và up lên Weibo của Cửa hàng thú cưng Mộng Tưởng, sau đó cậu sẽ đưa mặt hàng này lên shop Taobao. Cậu nghiên cứu giá thành của các loại mặt nạ tơ tằm trên thị trường, phát hiện rằng nó có giá dao động từ vài nhân dân tệ cho đến vài trăm nhân dân tệ, thành phần còn không đảm bảo rằng là tơ tằm 100%.

Tơ Tằm Ngọc dù sao cũng là vật liệu quý hiếm, hiệu quả làm đẹp trắng da đã được kiểm nghiệm, Hạ Cát không muốn bán tống bán tháo. Nhưng ngay từ đầu nếu định giá quá cao thì sẽ không bán được, không bán được đồng nghĩa với việc không có danh tiếng.

Vì vậy Hạ Cát mở một sự kiện dùng thử miễn phí trên Taobao, tổng cộng có mười chiếc mặt nạ tơ tằm, người bán chọn bất kỳ mười người đã đăng ký tham gia chương trình, sau khi dùng thử sẽ phải viết bài đánh giá chi tiết. Hạ Cát tiện tay điền 99 tệ/ chiếc, xem như là dự bán, đợi đến khi hoạt động kết thúc sẽ đổi lại thành giá chính thức.

Cậu chỉnh sửa và biên tập một quảng cáo về mặt nạ tơ tằm và up nó lên Weibo: “Mặt nạ tơ tằm Cửa hàng thú cưng Mộng Tưởng, đã đến lúc nên lấy lại làn da trắng xinh của chúng ta rồi!!! [hình ảnh] [hình ảnh]”

Sau khi bài viết này được đăng tải, Hạ Cát đợi chờ xem phản ứng của cư dân mạng thế nào.

“Ế? Anh chủ cuối cùng cũng nhận quảng cáo rồi à? Chúc mừng chúc mừng!”

“Tôi theo dõi blog này trong vô thức, thế mà cũng đã có mấy vạn người theo dõi, khó trách lại bắt đầu đi nhận quảng cáo.”

“Không biết nói gì, thôi thì share lại coi như giúp đỡ anh chủ vậy.”

.....

Hạ Cát không nghĩ rằng phản ứng đầu tiên của cư dân mạng lại là như vậy, chẳng lẽ cửa hàng thú cưng và mặt nạ dưỡng da có sự khác biệt quá lớn à? Không còn cách nào khác, Hạ Cát đành phải rep lại một bình luận.

“Không phải nhận quảng cáo, là mặt nạ gia công tại nhà, đã đăng kí tại Cục Công thương, có đầy đủ giấy chứng nhận kiểm tra chất lượng. Hiện tại Cửa hàng đang có chương trình dùng thử miễn phí ngay trên Taobao, các bạn quan tâm có thể đăng ký tham gia sự kiện này.”

Sau khi Hạ Cát đăng bình luận này lên, cuối cùng mọi người mới hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

“Thì ra là thế, nhưng chủ hàng thú cưng lại đi bán mặt nạ....”

“Được rồi, vậy tôi ủng hộ anh đấy, chúc cửa hàng buôn may bán đắt.”

“Nhắc đến Taobao, anh chủ, khi nào thú bông mới được có lô tiếp theo ạ?”

“Dạo này hiếm khi thấy anh up ảnh thú cưng lắm nhé, cẩn thận tôi trèo tường sang nhà khác chơi đấy ~”

....

Hạ Cát dở khóc dở cười nhìn những bình luận dần lạc lối, quả nhiên phản ứng của mọi người đối với chiếc mặt nạ này rất bình thản. Hạ Cát có thể hiểu được, Cửa hàng thú cưng sản xuất mặt nạ, nghe đã thấy không đáng tin rồi. Dù sao cũng là đồ tiếp xúc trực tiếp với da mặt, người ta cẩn trọng cũng là đúng. Đa số người bình thường sẽ chọn mặt nạ có nhãn hiệu phổ biến, có danh tiếng, lúc đó dùng mới cảm thấy yên tâm hơn phần nào.

Hạ Cát cũng không để ý đến nữa, việc này cũng không gấp, nguyên liệu tơ tằm Ngọc có tính ổn định tốt, kéo theo hạn sử dụng cũng rất dài, không cần lo lắng đến việc tồn đọng dẫn đến hàng quá đát, chậm rãi bán cũng được. Điều mà Hạ Cát quan tâm hàng đầu bây giờ chính là việc hợp tác cùng với Hiệp hội cứu trợ động vật lang thang Giang Thành.

Lục Thần Dật gửi Hạ Cát địa chỉ trang web Hiệp hội của họ, Hạ Cát vào xem, toàn bộ trang chủ là các bài báo cáo khoa học phổ biến về tin tức chính trị, các bài báo về thú cưng, cũng như hồ sơ hoạt động của Hiệp hội. Toàn bộ trang web tương đối đơn giản, lượng người truy cập không vượt quá bốn chữ số, quả thực khá vắng vẻ.

Hạ Cát phát hiện ở cuối trang còn dẫn link vào diễn đàn hiệp hội, cậu ấn theo đường link vào xem một vài bài viết bên trong, đều là thông tin về động vật lang thang, xen lẫn một vài bài viết về việc nhận nuôi thú cưng. Đăng bài trên diễn đàn cần phải đăng ký tài khoản, Hạ Cát nhìn, cảm thấy phần lớn người đăng bài đều là thành viên hiệp hội, cộng thêm một vài người yêu thích thú cưng. Xét theo thời gian đăng bài, thường thường cứ phải mấy giờ mới có một bài đăng, nhìn đã thấy không sôi nổi lắm.

Hạ Cát nhớ tới lời của Diệp Thiến, trách không được lúc ấy cô nàng nói có khi bên cậu mới là người bị thiệt.

Nhưng ít nhất đây là một trang web có uy tín, việc liên kết với một trang web sẵn có sẽ thuận tiện hơn việc lập một trang web hoàn toàn mới. Mặc dù lượng khách truy cập không nhiều, nhưng cũng là một cơ hội để quảng bá sản phẩm. Hạ Cát liên hệ với kỹ thuật viên của hội, trao đổi về việc treo biển phòng khám thú cưng được ghim ở đầu trang chủ.

Hiệp hội cứu trợ động vật lang thang Giang thành cách cửa hàng thú cưng khá xa, vì vậy nên họ vẫn tự mình thực hiện việc cứu chữa, cũng mời bác sĩ thú y mới, chỉ khi nào động vật mắc 'nghi nan tạp chứng' mới đưa đến phòng khám thú cưng để Long Uý chữa bệnh.

Ngoài ra, gần đây một số cư dân ở khu đô thị Waterfront Star City đã mang thú cưng của họ đến đây khám bệnh. Họ đều nghe nói đến bệnh trầm cảm của bé mèo Ragdoll nhà La Vĩnh, ngay cả loại bệnh này của động vật mà còn có thể nhìn ra, chính tỏ bác sĩ ở đây cực kỳ giỏi giang. Hơn nữa phí khám bệnh và cứu chữa của bệnh viện thú cưng Pet's home trong khu đô thị quá cao khiến càng ngày càng nhiều người không hài lòng, họ thà đi xa một chút để chữa bệnh cho thú cưng nhà họ còn hơn. Huống hồ phòng khám của Hạ Cát với câu nói 'Trị không hết không lấy tiền' hoàn toàn khác với phong cách đại chúng 'trả tiền trước, trị bệnh sau' của các bệnh viện thú cưng, điều này khiến cho người dân càng ngày càng nguyện ý đến phòng khám của Hạ Cát để khám bệnh. Phòng khám cuối cùng cũng đã khởi sắc.

......

Lục Thần Dật, Chủ tịch Hiệp hội cứu trợ động vật lang thang Giang thành vốn là một phú nhị đại, gia đình anh sở hữu một công ty lớn, công việc toàn bộ có anh trai gánh vác. Sau khi anh lăn lộn lấy được tấm bằng quản trị kinh doanh tại nước ngoài, sau đó về nước đảm nhận một vị trí 'có cũng được, không có cũng chẳng sao' tại công ty của gia đình, đam mê hàng ngày là chơi bời lêu lổng.

Nhưng vị phú nhị đại Lục Thần Dật này lại có cái thú chơi bời cực kỳ khác người. Anh không giống các cậu ấm nhà giàu chỉ thích đi bar đua xe, anh chỉ thích động vật nhỏ, đặc biệt là chó và mèo. Phú nhị đại khác trốn việc để đi hẹn hò, anh trốn việc để đi cho chó mèo ăn; phú nhị đại khác ngợp trong vàng son, tiêu tiền như nước chỉ vì phụ nữ và thể diện, anh ấy à, tiêu tiền như nước vì để nuôi động vật lang thang.



Vì sở thích kỳ lạ này mà anh bị bố mắng là kẻ không có chí tiến thủ, không có tham vọng. Anh trai anh cũng ghét bỏ anh là tên mắc bệnh trung nhị, cũng lười không thèm quản. Kể từ đó, Lục Thần Dật mừng rỡ tiêu diêu tự tại, cầm tiền trong nhà thành lập một Hiệp hội cứu trợ động vật lang thang cùng một nhóm người yêu thích động vật.

Hiệp hội giải cứu rất nhiều động vật lang thang mỗi tháng, không ít thú cưng có vẻ ngoài đáng yêu đều được người trong Hiệp hội nhận nuôi. Lục Thần Dật cũng nuôi một chú chó, chỉ khác chó anh nuôi là con xấu nhất hội.

Chú chó thuộc giống Komondor, tục xưng 'chó giẻ lau', khi mới được hiệp hội giải cứu, lông toàn thân nó vừa bẩn vừa vón cục đến độ không nhìn được đâu là mắt đâu là mũi, nhìn trông không khác cái giẻ lau nhà dùng chục năm. Vốn cho là do nó bị bỏ rơi, lâu ngày không người chăm sóc mới thành ra như vậy, ai ngờ tắm rửa sạch sẽ rồi mới phát hiện ra khả năng là do gen, lông toàn thân không những không mềm mà còn vừa thô vừa cứng, màu không thuần, tóm lại là xấu đau mắt người nhìn.

Nhưng Lục Thần Dật lại nhất quyết phải nhận nuôi chú chó này, nhiều người trong hiệp hội đều thầm chế giễu anh là 'kẻ ngốc nhiều tiền'. Tất nhiên Lục Thần Dật vẫn luôn biết, nhưng anh chẳng thèm để ý, dù sao hiệp hội vẫn cần nhân lực. Đối với anh, vẻ ngoài của thú cưng không hề quan trọng, điều anh thích nhất ở chúng là bộ lông nhung nhung ấm áp, thế là đã đủ thoả mãn anh rồi.

Lục Thần Dật sống trong một khu dân cư cư cao cấp, hàng ngày anh đều dắt chó của mình đi dạo. Nhưng mỗi lần đôi chủ chó này ra đường đều rước rất nhiều ánh mắt ngạc nhiên của người khác.

“Trời ạ! Kia là chó giẻ lau trong truyền thuyết à? Chổi lau nhà nhà tôi lau mấy đợt nhìn còn sạch hơn cả nó đấy.”

“Nhìn không giống bẩn lắm, hình như là màu lông nguyên bản của nó như thế đấy, chắc là chó lai tạp, nhìn đã biết không phải thuần chủng.”

“Anh chủ nhìn đẹp trai thế kia, nghĩ gì mà nuôi chó hỏng mắt thế.”

“Giữ nó bên cạnh làm gì thế? Không thấy khó chịu à?”

....

Từ lâu Lục Thần Dật đã miễn nhiễm với các loại đàm tiếu này, trong lòng anh khịt mũi khinh thường: Ngu xuẩn, thuần chủng nghe cao cấp thế à? Đơn giản là các người không hề thấy được sự dễ thương của chó cỏ và chó lai!

Lục Thần Dật dắt chó về nhà, từ khi hợp tác với phòng khám thú cưng của Hạ Cát, anh cảm thấy mình bớt được rất nhiều việc phiền phức, việc chữa trị cho các động vật dễ dàng hơn, khiến dạo gần đây anh có nhiều thời gian rảnh hẳn. Anh thấy Hạ Cát và Long Uý rất lợi hại, họ đã mở một quán cà phê thú cưng, cũng khá hot trên mạng và được rất nhiều người yêu mến. Anh đột nhiên có cảm giác họ là người cùng chung chí hướng, là những anh hùng cô đơn không ai hiểu.

Lục Thần Dật tìm kiếm Cửa hàng thú cưng Mộng Tưởng trên Weibo, nhấn theo dõi, sau đó bắt đầu lướt các bài đăng từ trước đến giờ, xem một cách thích thú. Khi xem đến bài đăng mới nhất, anh tìm thấy một đường link dẫn đến shop Taobao của cửa hàng.

Lục Thần Dật hiếu kỳ ấn vào xem, phát hiện ra shop Taobao của cửa hàng thú cưng này bán rất nhiều goods liên quan đến thú cưng, mặc dù không nhiều chủng loại nhưng doanh thu lại rất tốt. Lục Thần Dật nhìn ảnh thú bông thấy rất đáng yêu, Hạ Cát lại còn là đối tượng hợp tác của mình, kiểu gì cũng phải ủng hộ việc kinh doanh của bạn hợp tác, vì vậy anh đã đặt một lần mấy chục con thú bông làm quà cho thành viên trong hội.

Sau đó anh thấy một sản phẩm mới: Mặt nạ tơ tằm Cửa hàng thú cưng Mộng Tưởng, yết giá 99 tệ/ chiếc. Bên dưới còn có khung bấm [dùng thử miễn phí], Lục Thần Dật ấn vào xem, phát hiện chỉ có mười người đăng kí được dùng thử, nhưng đến tận bây giờ cũng mới chỉ có hơn hai mươi người đăng kí, tỉ lệ trúng thưởng rất cao, anh tò mò cũng đăng ký thử.

Thế mà ngày hôm sau có thông báo anh là người trúng thưởng thật, bởi vì sống cùng một thành phố nên ngay buổi chiều anh đã nhận được hàng, có lẽ anh cũng là người đầu tiên nhận được hàng dùng thử.

Lục Thần Dật mở gói chuyển phát nhanh, bên trong là một chiếc mặt nạ được đóng gói riêng lẻ, bao bì thiết kế đơn giản, thậm chí còn không được coi là đẹp, không bằng những chiếc mặt nạ của nhãn hiệu nổi tiếng. Nhưng đối với Lục Thần Dật, mặt nạ là một vật hoàn toàn mới lạ, vậy là anh xé bao bì dùng thử xem hiệu quả ra sao.

......

Sau khi đã đóng gói tất cả đơn hàng dùng thử, Hạ Cát bắt đầu chờ đợi phản hồi từ người dùng thử. Cậu dự tính thời gian chính thức mở bán trên shop Taobao để điều chỉnh giá mặt nạ. Tuy nhiên do thời gian gần đây quá bận rộn mà cậu quên sửa giá, đồng thời cũng quên cả việc kiểm tra phản hồi từ người dùng thử.

Phản hồi đầu tiên của người dùng thử có nhắn: “Mặt nạ này có hiệu quả siêu tuyệt vời! Sau khi đắp xong, lông trở nên vừa mềm vừa mượt, quả thực là một sự thay đổi mang tính thời đại! 99 tệ/ chiếc! Đúng là giá vừa mềm vừa thiết thực!” Hình ảnh review bên dưới đều là chú chó có bộ lông mềm mượt, cách review cùng với hình ảnh thực sự là trái ngược với các khách hàng dùng thử khác, nhưng tạm thời chưa ai phát hiện ra.

Đợi đến khi Hạ Cát quay lại kiểm tra, cậu ngạc nhiên không biết nhà giàu nào đã trực tiếp đặt mua và thanh toán hơn một trăm chiếc mặt nạ, mấu chốt là cậu còn chưa kịp đổi giá! Hạ Cát nhanh chóng liên hệ với đối phương, nhưng người ta không online, cậu lại gọi vào số điện thoại khách điền trong đơn đăng ký, người ta cũng không nghe máy.... Người mua này còn yêu cầu cậu giao hàng càng nhanh càng tốt, Hạ Cát không còn cách nào, chỉ đành đã đâm lao thì phải theo lao, lập tức đóng gói hơn một trăm chiếc mặt nạ ship ra ngoài.

Hạ Cát vẫn còn phát sầu vì giá của mặt nạ, không ngờ tới còn phát sinh việc phía sau.

Hôm nay, một bài đăng trên Weibo về Cửa hàng thú cưng Mộng Tưởng đã thu hút rất nhiều người chú ý.

Lý do là chủ blog này đã đặt mua một trăm chiếc mặt nạ từ một Cửa hàng thú cưng với giá 99 tệ/ chiếc, có thể nói là giàu nứt đố đổ vách. Ban đầu mọi người nói đùa rằng chắc chắn người này là fan cuồng rồi, nhưng khi ấn vào xem hình ảnh, mọi người đều sợ đến ngây người.

“Mẹ ơi! Đây chính là mặt nạ cao cấp 99 tệ/ chiếc ạ!”

“Bây giờ tôi có hơi không chắc anh trai này là fan hay antifan luôn. Với cái thao tác tuyệt vời này, có khi nào mặt nạ này có chỗ khó sử dụng không?”

“Nghèo khó đã hạn chế trí tưởng tượng của tôi! Tôi chỉ mới thấy mặt nạ 1 tệ/ chiếc thôi má ơi!”

“Là mắt tôi mù hay thật sự cái mặt nạ xa xỉ kia đang dán lên cái mặt chó vậy?!”



....

Đúng vậy, Lục Thần Dật thật sự mua mặt nạ về cho chú Komondor nhà mình dùng, anh còn hớn hở trả lời cư dân mạng: “Mặt nạ Cửa hàng thú cưng Mộng Tưởng tất nhiên là mặt nạ dành cho thú cưng rồi! Mặc dù đây cũng là lần đầu tiên tôi nhìn thấy mặt nạ dành cho chó, nhưng phải nói là nó rất đáng tiền, lông chó nhà tôi đẹp hơn nhiều rồi á! Hiệu quả vừa nhanh chóng vừa đảm bảo!”

Cư dân mạng tỏ ra bối rối trước câu trả lời của Lục Thần Dật.

“Thì thì ra là thế à? Thì ra là mặt nạ dùng cho chó à?”

“Người còn không bằng chó, mặt nạ của tôi còn không đắt bằng nó đâu...”

“Quả nhiên là thế giới của người có tiền, chó trong nhà cũng phải đắp mặt nạ!”

....

Cư dân mạng bị bình luận của Lục Thần Dật làm cho lạc lối.

Lục Thần Dật nhìn chú Komondor nhà mình rực rỡ hẳn lên, tâm tình cực kỳ tốt. Từ khi dùng mặt nạ tơ tằm này xong, bộ lông vừa cứng vừa thô vừa xấu của Komondor đã trở nên mềm mại hơn không ít, chiếc mặt nạ này lại còn cò cả công hiệu làm trắng, mấy sợi lông tạp trên người nó cũng nhuộm thành màu trắng hết rồi. Toàn bộ thân chó nhìn vừa sạch sẽ vừa trắng trẻo, ít nhất hiện tại đã trở thành một 'chiếc giẻ lau nhà' sạch sẽ.

Hiện tại ngày nào Lục Thần Dật cũng đắp mặt nạ lên toàn thân chó, mỗi ngày nhìn nó càng đẹp lên một ít, sau đó lại kiêu ngạo dẫn nó đi dạo trong khu chung cư cho người ta ngắm, còn dẫn đến cả hội cho tình nguyện viên chiêm ngưỡng.

“Để xem sau này còn ai dám chê mày xấu.” Lục Thần Dật cưng chiều xoa đầu Komondor.

Những người dùng thử miễn phí khác cũng lần lượt nhận được mặt nạ của Hạ Cát, người dùng qua đều than thở sao lại có mặt nạ dùng tốt thế này cơ chứ. Tất cả phản hồi đều rất tích cực, mọi người đều là fan của Cửa hàng thú cưng hết.

Vài ngày sau, một bình luận đã làm dấy lên tranh luận giữa những fan hâm mộ.

Một nữ sinh đại học để lại bình luận dưới bài đăng của Lục Thần Dật: “Chẳng lẽ là do tôi hiểu sai? Mặt nạ này không phải cho người dùng à? Tôi cũng nhận được một gói dùng thử, hiệu quả cực kỳ tốt!”

Bình luận của cô nàng đã thu hút những người dùng thử khác.

“Đúng vậy, tôi cũng nhận được này. Tôi vẫn nghĩ đây là mặt nạ cho người dùng, còn đắp cả lên mặt, viết cả phản hồi cho chủ shop. Weibo khiến tôi cảm thấy bàng hoàng quá!”

“Đắp lên mặt +1, hiệu quả không ngờ luôn!”

“Quả nhiên là thao tác của thổ hào, tôi không dám mua mặt nạ đắt tiền như thế. Anh ta không những mua nhiều, lại còn dùng cho chó.”

“Vừa mới xem lại, phần giới thiệu sản phẩm của chủ shop đơn giản quá! Trừ tên ra cái gì cũng không có, sản phẩm dùng cho người hay vật cũng không nói rõ ràng.”

Vì vậy cư dân mạng đã yêu cầu quản lý cửa hàng giải thích.

Mọi người bắt đầu tranh cãi về vấn đề mặt nạ này đắp lên mặt người hay đắp lên mặt chó, Hạ Cát hoàn toàn không biết gì về sự việc này. Vẫn là A Phượng lén lên mạng up những bức ảnh xinh đẹp của mình, vô tình thấy bài đăng nên báo cho Hạ Cát.

Hạ Cát hoàn toàn bối rối trước vấn đề tranh luận của cư dân mạng trên Weibo, sau lại thấy được bài phản hồi của Lục Thần Dật trên shop Taobao của mình, nghẹn ngào im lặng.