Ngày thứ hai sau khi trở về, Trần Sóc đến đón mèo nhỏ như đã hẹn.
Hạ Cát mở hệ thống kiểm tra một hồi, tiến độ trước mắt của nhiệm vụ sơ cấp đã đạt 4/10, tổng giá trị ước mơ là 4500, để Hạ Cát mua mấy thanh thuốc tăng trưởng thì không còn lại bao nhiêu. Hệ thống lại vừa thưởng thêm một quả trứng thú cưng, vừa nghĩ tới sau này càng ngày càng có nhiều nhóc con gào khóc đòi ăn, ông bô già họ Hạ cảm thấy to hết cả đầu.
Mặc dù cửa hàng của Hạ Cát đã tân trang lại, nhưng lưu lượng khách lại chẳng tăng mấy, suy cho cùng cũng do con phố này quạnh quẽ quá. Cả con phố chỉ có đúng mỗi một hộ kinh doanh là nhà Hạ Cát, các mặt tiền còn lại đều đóng cửa hết. Bình thường người đi lại trên đường vốn đã rất ít, hầu như đều là những hộ gia đình có hộ khẩu ở đây, con đường này cũng chỉ là con đường để mọi người đi học và đi làm. Hiện tại vấn đề khó giải quyết nhất là khách hàng, Hạ Cát vẫn đang suy nghĩ phương án để thu hút khách ghé đến.
Đầu tiên, Hạ Cát chụp ảnh toàn bộ cửa hàng đã được tân trang, sau đó up lên Weibo, mời mọi người ghé chơi, xem như là một dạng tuyên truyền.
“Cửa hàng thú cưng Mộng Tưởng” hiện tại cũng có hơn ba mươi nghìn người theo dõi, có rất nhiều fan ở cùng một thành phố với Hạ Cát, đây đều là khách hàng tiềm ẩn.
Hạ Cát đang xem fans bình luận, khoé mắt lại liếc về tấm rèm ở quầy bar đang giật giât, cậu cười hỏi: “Bé Chuột à, được chưa con?“.
||||| Truyện đề cử: Nhan Tiểu Thư, Em Mãi Là Người Tình |||||
Bé Chuột ló đầu ra khỏi tấm rèm, nhỏ giọng trả lời: “Sắp, sắp xong rồi ạ.”
“Ừ.” Hạ Cát thở dài, đứng dậy đi qua: “Để ba xem chút nào.”
Hạ Cát vén rèm đi ra sau quầy bar, trông thấy Bé Chuột đang đứng trước một cái gương rất lớn, cà vạt cầm trên tay không biết phải làm sao.
“Ồ, bộ quần áo này còn có cả cà vạt cơ à?” Bắt đầu từ bây giờ Hoàng Kim Thụy Thử sẽ tiếp nhận vị trí thợ làm bánh và bartender của tiệm cà phê, về sau sẽ thường xuyên tiếp xúc với khách hàng. Hạ Cát nhờ Tạ Ngôn mua một bộ đồng phục nhân viên pha chế nhìn đẹp mắt một chút, vốn nghĩ chỉ có áo sơ mi, quần âu cùng với một chiếc tạp dề, ai ngờ còn có cả cà vạt.
“Đưa ba, ba dạy con.” Hạ Cát nhận lấy cà vạt từ tay Bé Chuột, vừa thắt giúp cậu lại vừa giảng giải cách thắt.
Hình người của Bé Chuột thiên về dạng thanh tú, mặc một thân đồng phục quả thực nhìn không khác gì thiếu niên xinh đẹp bước ra từ trong manga. Một cảm giác tự hào không giải thích được bỗng nhiên dâng trào trong lòng, ông bô già họ Hạ đột nhiên cực kỳ muốn khoe khoang bé con nhà mình.
Hạ Cát kéo Bé Chuột ra đứng trước cửa tiệm, ánh mặt trời xán lạn chiếu trên mái tóc vàng óng ánh của cậu nhóc, cả người bé con đẹp đến độ phát sáng! Hạ Cát cầm điện thoại di động, chụp tách tách không ngừng ba trăm sáu mươi độ không góc chết.
Bé Chuột đối diện với ống kính còn đôi chút thẹn thùng, mặt ửng hồng, tay nhỏ nắm góc áo không tự nhiên hỏi: “Ba, còn phải chụp bao lâu ạ?”
Trái tim Hạ Cát bị moe đến run rẩy, con giai ông đây đúng là quá đáng yêu! Hạ Cát càng ngày càng có lòng tin đối với tương lai của cửa hàng, với giá trị nhan sắc của dàn con trai thế này, không lo không có khách quay lại. Cậu chọn mấy tấm Bé Chuột mặc đồng phục nhân viên up lên Weibo, giới thiệu: “Tiểu Kim, bartender kiêm thợ làm bánh của tiệm cà phê thú cưng, hân hạnh chào đón mọi người ghé thăm!”
Bình luận quả nhiên bùng nổ ngay lập tức.
“Mẹ ơi, con được diện kiến thiên sứ rồi!”
“Với cái sự xinh đẹp này, tui sắp cắm chốt luôn ở tiệm này rồi!”
“Cho xin Weibo ikk +1”
“Cho xin Weibo ikk + số căn cước.”
“Mị phát hiện ra tiệm này không phải dạng vừa đâu! Thú cưng đáng yêu! Đến cả nhân viên cửa hàng cũng moe hết nấc!”
....
Hạ Cát nhìn đống bình luận náo nhiệt, bỗng nhiên trong đầu phát sáng, đăng một thông báo sự kiện.
“Quán cà phê thú cưng chính thức khai trương vào cuối tuần này, mỗi bạn có thể được nhận một tách cà phê miễn phí, khuyến mãi chỉ duy nhất vào ngày Chủ Nhật. Chuyển tiếp Weibo này, bổn tiệm sẽ tiến hành rút thăm trúng thưởng một lá bùa may mắn có in hình A Phượng!!!”
Đã làm xong những bước tuyên truyền đầu tiên, sau đó chính là các vấn đề về thú cưng của cửa hàng. Điểm hấp dẫn của những quán cà phê thú cưng chính là mọi người vừa có thể thưởng thức cà phê, vừa được tiếp xúc thân mật với các bé thú cưng cực kỳ dễ thương! Vì vậy cậu phải chuẩn bị đầy đủ thú cưng có thể làm nũng tỏ vẻ đáng yêu mới được.
Những thú cưng vốn có trong cửa hàng đều có ít nhiều tổn thương trên cơ thể, Hạ Cát không định để chúng 'tiếp khách'. A Phượng lại rất thích tiếp xúc cùng người khác, nhưng nó nói nhiều quá, không thể bắt nó im lặng tuyệt đối trước mặt khách được.
Vậy chỉ còn lại mỗi... Ninja Mèo.
Nhưng bé mèo này hiện tại còn quá nhỏ, lại còn gian xảo cực kỳ, vừa ra đời đã biết lừa Hạ Cát để uống thuốc tăng trưởng. Hạ Cát là một con sen nghiện mèo, không có cách nào quản giáo nó.
Lại đến giờ cho Ninja Mèo ăn, đây chính là thời gian vừa ngọt ngào vừa đau khổ nhất trong ngày của cậu, cậu nhất định phải vững tâm giữ lí trí, đề phòng bị lừa.
Ninja Mèo rất thích những chỗ ấm áp, mặc dù mới sinh được có mấy ngày nhưng ngày nào cũng nằm ườn ở máy ấp trứng. Hạ Cát cầm một ống thuốc tăng trưởng, mở cửa thư phòng.
Mèo Ninja trắng mập trông như một viên kẹo bấc nằm cuộn tròn trong hộp ngủ gật, trông thấy Hạ Cát đi vào bèn nhảy xuống, nũng nịu xoay xung quanh chân cậu, còn dùng cái đầu lông nhung nhung của mình cọ cổ chân cậu, ngửa đầu kêu 'meo meo'.
Hạ Cát ngồi trên thảm lông, ôm Ninja Mèo trên đùi, mở ống thuốc bắt đầu cho nó uống. Ninja Mèo duỗi hai cái vuốt bé xinh ôm lấy thanh thuốc, liếm láp từng giọt thuốc bên trong, thành âm grừ grừ phát ra từ cuống họng.
Hạ Cát xoa bộ lông mềm mại xõa tung của nó, cả người trở nên nhẹ nhõm hơn rất nhiều, có cảm giác như đang nằm trong một đám mây bồng bềnh, vô ưu vô lo, nhẹ nhõm tự tại. Cậu thấy Ninja Mèo đã uống thuốc xong, nằm ngửa trong lòng mình, mắt to đen nhánh chăm chú nhìn cậu.
Hạ Cát nhịn không được gãi gãi bụng nhỏ của nó, Ninja Mèo thoải mái híp mắt kêu 'meo meo', sau đó lại dùng thuật phân thân biến ra thêm một bé nữa.
Mặc dù Hạ Cát biết đây chỉ là chút thủ đoạn nhỏ của nó, nhưng bé mèo đáng yêu như này lại có thêm một bé đáng yêu y hệt nữa, cậu vẫn không thể nhịn nổi dụ hoặc, duỗi tay xoa cho đã. Hai bé mèo được cậu xoa sướng rồi, lại tự mình biến thành bốn. Không lâu sau đó....
“Bùm bùm ___”
“Bùm bùm bùm ___”
Hạ Cát đếm không xuể số mèo rồi, cậu chỉ thấy trong phòng khắp nơi đều là bóng dáng màu trắng tuyết linh hoạt chạy nhảy, bên tai đều là tiếng mèo kêu, hai tay cơ bản xoa không hết. Cậu hạnh phúc ngả người nằm ra đất, vô số mèo nhỏ vây quanh cậu như thể được một đám mây bao lấy người.
“Ơ, mình đang định làm gì ý nhỉ?” Chút lý trí còn sót lại của con sen nghiện mèo Hạ Cát vùng vẫy một hồi, nhưng nhanh chóng bay mất tiêu. Trong đầu trống rỗng, chỉ muốn cứ như này vĩnh viễn.
Ngay khi Hạ Cát đang chìm đắm trong 'men mèo', cửa thư phòng khẽ hé ra một khe nhỏ, một đám mây trắng vọt ra ngoài.
Long Úy ở lầu một đang chuẩn bị cơm trưa cho đám thú cưng trong tiệm, lại phát hiện đồ ăn cho thú cưng không đủ, hắn bèn lên kho ở lầu hai lấy đồ. Kết quả vừa mở cửa kho ra đã thấy cái bóng trắng tinh đang chui đầu vào trong một cái hộp nhỏ trong suốt. Nửa người trên đã nằm gọn trong hộp, còn thừa lại cái mông ở bên ngoài, hai cái chân ngắn vẫy vẫy trong không trung.
Long Úy híp mắt, hắn nhận ra cái hộp trong suốt kia chính là chỗ Hạ Cát để thuốc tăng trưởng. Hắn lập tức lại gần, không chút lưu tình xách gáy nhãi ranh đang ăn vụng này lên.
Trên râu Ninja Mèo còn dính một chút chất lỏng màu xanh lam, nó liếm môi, mở to đôi mắt vô tội nhìn Long Úy.
Long Úy lạnh lùng nói: “Chiêu này vô dụng với tao.”
Ninja Mèo cứng đơ hai giây, đôi mắt to tròn đột ngột híp lại thành khe dọc, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai duỗi móng vuốt cào Long Úy.
Mặc dù Long Úy đã rất nhanh chóng nới lỏng tay, nhưng vẫn không nhanh bằng Ninja Mèo, trên mu bàn tay hắn xuất hiện một đường máu.
Cúi đầu nhìn thoáng qua vết thương trên tay mình, Long Úy yên lặng nhếch khóe miệng, kim quang trong mắt chợt lóe lên, vết thương trong nháy mắt đã khép lại, không còn dấu vết gì nữa.
“Không hổ là Ninja Mèo trong truyền thuyết, là do tao chủ quan.” Long Úy cười lạnh, hoạt động hai cổ tay một chút, sau đó lao vào cái thân hình mũm mĩm trắng tinh kia.
....
Trong quầy bar, Bé Chuột đang tập trung pha cà phê, làm bánh ngọt, A Phượng ở bên cạnh vui vẻ nhóp nhép liên tục.
Bỗng nhiên, trên trần nhà vang lên một tiếng trầm thấp, kế tiếp là tiếng mèo kêu thảm thiết. A Phượng và Bé Chuột vừa nghe đã run lẩy bẩy, lặng lẽ thắp nến cho con mèo kia ở trong lòng.
Bị Long Úy đánh một trận tơi bời, Ninja Mèo rốt cuộc cũng biết sợ, co lại thành cục nắm tuyết ngồi một góc trên mặt đất. Giọng vừa mềm vừa moe kêu lên đầy oan ức, lúc này không phải nó đang giả vờ, mà là đã biết cách rút kinh nghiệm.
Long Úy phủi tay, hỏi: “Hạ Cát đâu?”
Ninja Mèo ngoái về phía thư phòng yếu ớt kêu một tiếng.
....
Lúc này Hạ Cát vẫn đang rong chơi trong biển mèo, tên mình là gì cũng quên chẳng còn một chữ.
“Hớ hớ hớ....” Khi Hạ Cát đang nằm trong đống mèo cười ngáo thì cửa thư phòng bỗng mở ra, đôi mắt cậu đột ngột mở to, bật dậy. Cậu nhìn thấy một con mèo rất rất lớn đang đi tới, nhìn nó còn to hơn so với mình. Hạ Cát chưa từng thấy con mèo nào bigsize thế này! Đây quả thực là ước mơ to lớn của những con nghiện mèo, bấy giờ cậu chỉ muốn vùi đầu vào trong bụng mèo bự mà hít cần mèo.
Hạ Cát chảy nước miếng, nhào qua mèo bự.
Lúc Long Úy mở cửa đã nhìn thấy Hạ Cát nằm trên sàn nhà cười hề hề, vẻ mặt rất kỳ lạ. Thấy hắn tiến vào, Hạ Cát lập tức ngồi dậy, cả người trong trạng thái cực kỳ hưng phấn.
Không đợi Long Úy kịp phản ứng, Hạ Cát đã xông tới đẩy ngã hắn xuống sàn, động tác trôi chảy nhấc áo hắn lên, vùi mặt vào bụng hắn ra sức cọ.
Long Úy: “....!”
“Hề hề hề ~ “Hai bàn tay của cậu còn sờ loạn trên người Long Úy, hắn bị Hạ Cát xoa đến mức 'nóng trong'.
“Này! Đừng nghịch!” Long Úy không nhịn được nữa, đẩy Hạ Cát đang vùi trên bụng mình ra. Không ngờ vừa đẩy ra được, Hạ Cát lại lao tới, cười hì hì hô một tiếng 'Mèo bự!”, lại còn thơm lên mặt hắn một cái rõ kêu.
Nghe thấy cậu gọi, Long Úy sửng sốt, nhanh chóng hiểu rõ tình hình trước mắt, Hạ Cát đang trúng huyễn thuật của Ninja Mèo.
Long Úy bị Hạ Cát nhễu nước miếng đầy mặt, sắc mặt đen kịt. Hai tay hắn bưng mặt Hạ Cát, cưỡng ép tách ra một khoảng cách, ra lệnh: “Nhìn vào mắt tôi.”
Thần trí Hạ Cát không tỉnh táo mà nhìn thẳng vào mắt Long Úy, chỉ thấy ánh sáng chợt lóe, cậu cảm thấy đôi mắt có hơi xót, sau đó đầu óc như bị gõ một cái, tỉnh mộng.
Sau khi tỉnh táo lại, Hạ Cát không thể không đối mặt với hiện thực tàn khốc, con mèo lớn bị cậu đè xuống sàn biến thành Long Úy đang cau mày...
Tác giả có lời muốn nói:
Hạ Cát: Meo meo meo, mèo bự của tui đâu rồi???