Cự Long Thức Tỉnh

Chương 791: “Chính cậu là người sờ mông cháu gái tôi?”,




Lục Tiểu Hiên bị vỗ đến sững sờ, một lát sau mới phản ứng được.



Cô bé hét lên một tiếng chói tai: “Anh làm gì đấy?”



Thiếu niên cười ha ha một tiếng rồi nói: “Đùa chút thôi mà còn xấu hổ, anh trai dẫn em đi chơi nhé”.





“Đồ lưu manh, tôi nói với chú ba tôi”.



Lục Tiểu Hiên tức giận mắng một tiếng, cô bé vội vàng rời đi.



Sau khi Lục Tiểu Hiên đi, bước chân người đàn ông lảo đảo, hắn ta cười nói: “Cậu Vương tao đây chơi với mày là để mắt đến mày, mẹ nó không biết coi trọng còn đi mách chú ba, dù là ông ba của mày đến cũng vô ích”.



Nói xong, chàng thiếu niên lảo đảo đi vào một vách ngăn, tiếp tục uống rượu với đám thanh niên bên trong.



Lục Tiểu Hiên vội vàng chạy về vách ngăn, cô bé đặt mông ngồi xuống, hốc mắt đỏ lên.



Lục Hi thấy vậy liền trầm giọng nói: “Sao thế?”



“Chú ba…”, Lục Tiểu Hiên muốn nói lại thôi.



Mọi người thấy tình hình không đúng cũng dừng đũa.



“Xảy ra chuyện gì?”, giọng nói Lục Hi trở nên nghiêm nghị.



Lục Tiểu Hiên thấy vậy liền oan ức nói: “Vừa có người vỗ mông cháu”.



“Cái gì?”



Lục Hi liền giận dữ, lá gan này quá lớn rồi, anh hơn hai mươi tuổi mới có người thân xuất hiện, thế mà lại bị người ta bắt nạt, tuyệt đối không thể nhẫn nhịn nổi.



Vừa nghe thấy lời này, đừng nói mấy người đàn ông bọn Phù Đồ, ngay cả Hoắc Tư Duệ mặt cũng tức giận đến đỏ bừng, cô nói: “Quá láo xược, hôm nay phải dạy dỗ hắn thật tốt”.



Lục Hi trầm giọng nói: “Tiểu Hiên, đưa chú ba qua, chú ba trút giận cho cháu”.



Lục Tiểu Hiên gật đầu, cô bé cũng xuất thân từ trong gia đình giàu có, cũng không thể chịu nhục nhã như vậy. Hơn nữa cô bé tuổi còn nhỏ, bị người khác khiếm nhã, trong lòng vô cùng khó chịu, vừa nghe chú ba muốn trút giận cho mình, không cần biết đúng sai liền đứng dậy. Cô bé dẫn đám người Lục Hi đi khắp nơi tìm mấy người vừa nãy.



Người đàn ông đó chắc chắn ăn ở đây, nơi này lớn như vậy, tùy tiện tìm cũng có thể tìm thấy.



Một lát sau, Lục Tiểu Hiên chỉ vào một người đàn ông trong vách ngăn và nói: “Chú ba, chính là hắn”.



Lúc này, Lục Hi bình tĩnh chậm rãi đi vào.



Ở vách ngăn có bảy người ngồi, đều là dáng vẻ mười tám mười chín tuổi, nữ có nam có, tuổi tác cũng không lớn, nhưng ai cũng uống rượu say lờ đờ, ngã trái ngã phải.



Lúc này, bọn họ cũng phát hiện ra đám người Lục Hi cũng đang tiến vào, ai nấy đều say lờ đờ nhìn về phía anh.



“Chính cậu là người sờ mông cháu gái tôi?”, Lục Hi trầm giọng hỏi.



Lúc này, cậu Vương kia nhìn đám người Lục Hi, hắn ta khinh miệt cười một tiếng, không nói gì.

Còn người đàn ông bên cạnh hắn ta liền nói: “Chúng tôi là người nhà họ Vương ở Lạc Thương, đừng tự tìm phiền phức nữa, cút sang một bên đừng quấy rầy chúng tôi uống rượu”.