Cự Long Thức Tỉnh

Chương 728: “Tôi quỳ rồi, mời anh”.  




“Dám không cho tao mặt mũi, mày chưa thấy qua sự lợi hại của Vương Bá Hổ hả?”, Vương Bá Hổ trầm giọng nói.



Lục Hi cười nhạt đáp: “Chưa từng thấy qua”.



Lúc này, Vương Bá Hổ phẫn nộ quát: “Cho mày năm trăm ngàn, dọn ra khỏi phòng cho tao”.





Lục Hi sửng sốt, anh còn tưởng rằng tên này sẽ phái vệ sĩ lên đánh mình, không ngờ gã lại cầm tiền đập vào anh.



Lục Hi cười một tiếng, anh lắc đầu nói: “Chẳng buồn quan tâm đến anh”, nói xong, Lục Hi xoay người rời đi.



Đúng lúc đó, vệ sĩ của Vương Bá Hổ chắn ngang trước mặt Lục Hi, hắn ta lạnh lùng nói: “Đắc tội với cậu Vương nghĩ cứ thế đi được sao?”



“Vậy anh muốn thế nào?”, Lục Hi đốt điếu thuốc, chậm rãi nói.



Lúc này, Vương Bá Hổ đi tới bên cạnh Lục Hi, gã vỗ vai anh. Lục Hi híp mắt định ra tay.



Đúng lúc ấy, Vương Bá Hổ ngang ngược nói: “Cho mày một triệu, dọn ra khỏi phòng cho tao”.



Lục Hi nghe xong, khói trong miệng vừa mới châm đã bị dọa đến mức rớt xuống đất.



Anh đã gặp qua không ít con nhà giàu sang quyền quý, nhưng loại nhà giàu như Vương Bá Hổ đúng là lần đầu anh thấy.



Phòng anh ở là loại phòng sang trọng phổ thông, hơn hai chục ngàn một đêm.



Tên nhãi này nói hai ba câu liền nâng giá lên đến một triệu, quả thật ngạo mạn.



Lúc này Lục Hi cười nói: “Cậu Vương, tôi chịu thua, căn phòng này là của anh”.



Kiếm không một triệu, chuyện tốt như vậy, mình cũng không cần ở nữa, một triệu của Vương Bá Hổ lập tức đập ngã Lục Hi.



Thấy Lục Hi nguyện ý nhường phòng, Vương Bá Hổ dùng lỗ mũi cười một tiếng rồi nói: “Quỳ đi, lần này biết sự lợi hại của cậu Vương tao chưa?”



Dáng vẻ Vương Bá Hổ giống một tên nhà giàu mới nổi, nói năng thì thích giả bộ lịch sự, Lục Hi nghe mà chỉ muốn cười.



Anh đáp: “Tôi quỳ rồi, mời anh”.



Vương Bá Hổ vung tay lên, gã nói với vệ sĩ: “Đưa tiền cho hắn, chúng ta đi”.



Nhìn vệ sĩ nghiệp vụ rất nhuần nhuyễn, hắn ta lấy điện thoại, bảo Lục Hi báo số tài khoản, chưa đến một phút đã chuyển một triệu cho Lục Hi.



Lúc này, Vương Bá Hổ nhìn nhân viên phục vụ đang ngây như phỗng kia, gã nói: “Ngớ ra làm gì, đi lên trước dẫn đường đi”.



Nhân viên phục vụ như tỉnh mộng, cô ta vội vàng đáp ứng, dẫn Vương Bá Hổ về phòng.



Cô ta làm ở đây mấy năm rồi. Ở đây hầu như đều là người có tiền, cho nên người giàu có cô ta nhìn thấy rất nhiều.



Nhưng loại giàu có không tiếc tiêu xài như Vương Bá Hổ thì cô ta thấy lần đầu tiên, vô cùng chấn động.



Vương Bá Hổ mang theo tư thế của kẻ chiến thắng, hừng hực khí thế đi qua Lục Hi.



Còn lúc Lưu Lộ Lộ đi ngang qua người Lục Hi, cô ta khẽ hừ lạnh một tiếng, mặt đầy khinh thường.

“Thật xứng đôi”.