Cự Long Thức Tỉnh

Chương 696: Chúng ta cũng quản không nổi mà".  








“Thế sao được, các cậu đều là bạn học của Tân Mỹ Dục tôi, vừa hay nhà chồng tôi điều hành một khách sạn, đương nhiên là phải sắp xếp thật tốt rồi", các bạn học càng nói như vậy càng khiến Tân Mỹ Dục cảm thấy mất mặt.





"Mỹ Dục nói không sai, các cậu là bạn học của cô ấy, vậy cũng chính là bạn của tôi, mọi người hiếm khi có dịp tụ họp, tất nhiên phải thu xếp thật tốt, nào, mau ăn đi", Vương Nhất Minh nói theo.



Tất cả đều là người trẻ tuổi nên đương nhiên cũng không khách sáo với Vương Nhất Minh, thấy anh ta hô hào liền bắt đầu vừa ăn vừa nói chuyện phiếm.



Cùng lúc đó ở một căn phòng khác, nhóm người mẹ chồng của Tân Mỹ Dục cũng ngồi vào chỗ sôi nổi nói chuyện.



Hôm nay tình cờ là buổi họp mặt gia đình của Đoàn Tinh Tinh, một nhà lớn bé của cô ta đều tới.



Đoàn Tinh Tinh dựa vào người chú thứ hai của mình kiếm được vị trí văn thư tại Cục Công an quận với đãi ngộ tốt nên không thường xuyên có mặt tại khách sạn. Lý do tại sao cô ta ở đây hôm nay cũng trùng hợp là ngày chủ nhật, người nhà bọn họ mới quây quần lại.



Nếu đã là buổi họp mặt gia đình đương nhiên trẻ nhỏ cũng sẽ tới, nhà mẹ đẻ Đoàn Tinh Tinh là một gia đình lớn, từ người lớn đến trẻ con xum họp lại cũng ngồi chật kín gần hai chiếc bàn tròn.



"Lúc nãy khiến nhà thông gia phải cười chê rồi, đứa con trai nhỏ này của tôi là một người không biết phấn đấu, bao nhiêu cô gái con nhà tử tế không chọn lại khăng khăng lấy một người phụ nữ nông thôn, hơn nữa còn chỉ tốt nghiệp trung cấp".



Sau khi mọi người đã yên vị, mẹ chồng của Tân Mỹ Dục là Điền Hồng liền nói với một cặp vợ chồng trung niên đang ngồi bên cạnh.



"Ha ha, thanh niên ngày nay đều là như vậy, chỉ chú trọng tới vẻ bề ngoài, chúng ta cũng quản không nổi mà".



Mẹ của Đoàn Tinh Tinh cười đáp lại, tuy nhiên trên mặt lại lộ rõ vẻ khinh thường. Nghĩa rõ ràng ở trên mặt chữ: đứa con dâu kia của bà cũng chỉ có chút nhan sắc, ngoài ra chẳng có gì đáng nhắc đến.



"Đúng vậy, bọn trẻ trưởng thành rồi, có đôi khi chúng ta cũng không quản được chúng nữa", Điền Hồng thở dài.



"Nhưng mẹ à, mẹ vẫn phải nhắc nhở và quản thúc một chút, giống như chuyện ngày hôm nay vậy. Con nghe Nhất Minh nói rằng tất cả các chi phí đều sẽ do khách sạn chi trả. Nếu bình thường thì không sao, nhưng công việc kinh doanh tháng này vẫn luôn không tốt, vật giá cũng leo thang, nhà chúng ta mặc dù có tiền nhưng cũng gánh không nổi việc lăn qua lăn lại như vậy được. Vả lại căn phòng bao đó trước nay vẫn luôn giữ lại cho các lãnh đạo, nay lại tự mình sử dụng như vậy lỡ đụng phải lãnh đạo đúng lúc muốn tới dùng bữa thì phải làm thế nào?"



Đoàn Tinh Tinh ra vẻ lo nghĩ.



"Vậy sao? Tân Mỹ Dục này thực sự càng ngày càng chẳng ra sao", Điền Hồng nghe vậy thì sa sầm mặt mày.







"Người trẻ tuổi đấy à, không tránh khỏi việc yêu sĩ diện, hơn nữa cô con dâu nhỏ này của bà lại xuất thân từ nông thôn đột nhiên được gả vào nhà bà, chênh lệch mức sống trước sau tất nhiên sẽ khiến người ta sinh ra một loại tâm lý thích khoe khoang, đây cũng là điều bình thường, bà thông gia cũng đừng quá tức giận".



Mẹ của Đoàn Tinh Tinh ngoài mặt ôn tồn khuyên nhủ, nhưng những gì bà ta nói lại khiến trong lòng Điền Hồng càng nghe càng như thêm lửa đốt, bà ta luôn cảm thấy cô con dâu nhỏ này đã quét sạch thể diện của mình.

"Người xưa có nói môn đăng hộ đối cũng là có đạo lý của nó, nhưng bây giờ nếu đã kết hôn thì ngày sau cũng chỉ có thể giáo dục cô ta nhiều hơn để gỡ bỏ những thói hư tật xấu một cách sớm nhất thôi", bố Đoàn Tinh Tinh nói thấm thía.