Cự Long Thức Tỉnh

Chương 686: “Đây là quyền thứ nhất”.  







“Ừ”.



“Đánh An Trung bị thương, có chuyện này?”



“Có”.





“Rất tốt, nếu anh có thể thừa nhận, hôm nay tôi giữ một mạng cho anh, trừng trị dần dần là được”, An Gia Thần trầm giọng nói.



Lục Hi cười ha ha một tiếng, anh nói: “Khẩu khí lớn lắm, ông có thể tiếp được ông đây ba quyền thì ông đây quỳ xuống gọi ông là bố, còn không trừng trị được thì đừng sợ xấu hổ”.



Một câu nói của Lục Hi thiếu chút nữa làm An Gia Thần tức giận hộc máu, ông ta chỉ tay về phía Lục Hi, giận phát run, nhất thời không nói thành lời.



Lúc này, Hoàng Triển Tường hét lớn một tiếng nói: “Lục Hi, mày ngông cuồng quá đấy, mày chỉ là bán bộ tông sư mà thôi, tiền bối lão An đã thành danh từ lâu, ở trước mặt ông ấy mà mày cũng dám láo xược như vậy”.



Đám người Lâm Tiêu đều nhíu mày.



Thực lực của Lục Hi ở trên An Gia Thần, nhưng ba quyền đánh bại một tông sư thì có chút phóng đại quá, Lâm Tiêu không tin lắm, ông ta bắt đầu lo lắng cho Lục Hi.



Nếu An Gia Thần tiếp được ba quyền của anh, đến lúc đó phải làm sao?



Còn những người khác suy nghĩ cũng giống nhau, cảm thấy lời của Lục Hi nói có hơi kiêu ngạo, suy cho cùng An Gia Thần cũng là tông sư thành danh đã lâu.



Lúc này, rốt cuộc An Gia Thần hít một hơi chậm lại, ông ta tức giận nói: “Thằng nhóc, mày ngông cuồng như vậy thì đừng trách lão phu ra tay đau đớn, chúng tra ra ngoài quyết chiến đi”.



Nói xong, An Gia Thần liền đi ra phía ngoài.



Lúc này, Lục Hi chậm rãi nói: “Đối phó với ông còn cần phải ra ngoài hả. Tôi thấy ở đây chính là chỗ chôn của ông rồi”.



An Gia Thần dừng bước, sắc mặt tái xanh nhìn Lục Hi: “Rất tốt, lão phu ở đây tiếp ba quyền của mày, để xem mày có chỗ nào cao siêu”.



Dứt lời, hai tay An Gia Thần ghìm xuống, trên người dấy lên một ngọn lửa sức mạnh màu trắng, luồng khí thế bén nhọn tản ra bốn phía, vang lên tiếng thổi vù vù vào quần áo bọn họ.



Sắc mặt tất cả mọi người đều thay đổi, quả nhiên An Gia Thần không hổ là tông sư thành danh nhiều năm, vừa ra tay liền hiện rõ khí thế phi phàm.



Còn trên mặt Hoàng Triển Tường lại lộ ra vẻ tươi cười, ông ta khinh bỉ nhìn Lục Hi.



Một bán bộ tông sư lại dám khoác lác trước mặt một tông sư thành danh nhiều năm, không sợ chém gió quá đà à?



Ông ta đã không chờ được rồi, ông ta muốn thấy dáng vẻ Lục Hi quỳ xuống đất cầu xin tha thứ gọi mình là bố.



Lúc này, Lục Hi cười một tiếng, chậm rãi đưa ra quyền phải.



Một tiếng “Vụt” vang lên, trên quyền phải của anh dấy lên một tầng lửa màu vàng sậm, nhiệt độ bốn phía đột nhiên tăng cao.



“Đây là quyền thứ nhất”.



Lục Hi nói xong liền không chút khách khí đánh một quyền về phía An Gia Thần.



Mặt An Gia Thần đầy khinh bỉ, ngọn lửa chân khí xung quanh người cháy hừng hực, không hề có ý né tránh.



“Ầm”.



Một quyền của Lục Hi đánh vào người An Gia Thần, tuôn ra một tiếng nổ ầm.