Cự Long Thức Tỉnh

Chương 609: “Liễu đại tông sư, còn thủ đoạn nào khác nữa không?”  




Người nhà họ Liễu thất kinh kêu, vội vã xông lên phía trước bảo vệ Liễu Bồi Nhiên ở giữa, đồng thời cảnh giác nhìn Lục Hi, nhưng vẻ hoảng sợ trên mặt họ không có cách nào che giấu được.



Lục Thiên Hành này thực sự quá mạnh!



Chỉ thấy Liễu Gia Đống đeo kính nhẹ nhàng nâng Liễu Bồi Nhiên ôm vào trong ngực, khẽ dò hỏi: “Bố, bố không sao chứ?”





Liễu Bồi Nhiên lại không kìm được nôn ra một ngụm máu bắn tung tóe khắp người Liễu Gia Đống.



Lục Hi lúc này chậm rãi đi tới, trái tim mấy người đứng chắn phía trước Liễu Bồi Nhiên khẽ run, vô thức nhường ra một con đường để lộ ra Liễu Bồi Nhiên đang yết ớt thoi thóp.



“Liễu đại tông sư, còn thủ đoạn nào khác nữa không?”



Nghe được lời nói chói tai này của Lục Hi, Liễu Bồi Nhiên cúi đầu nói ỉu xìu: “Lão phu nhận thua, cậu Lục muốn gì cứ nói thẳng ra đi”.



Lúc này Lục Hi mới hừ lạnh nói.



“Người trong gia tộc ông tự ý lập trạm thu phí, bạn của tôi không đồng ý nộp phí họ liền đánh gãy hai chân cậu ta, giam giữ bạn đồng hành của cậu ấy, hơn nữa còn đòi 50 triệu tiền chuộc, sau khi tôi đuổi tới, Liễu Lâm Đường không biết hối cải còn dám ra tay với tôi, ông hẹn tôi giao chiến nhưng chỉ nói đến việc tôi đánh người của ông bị thương mà bỏ qua hành động bắt chẹt và hoàn toàn không đề cập tới việc ác mà Liễu Lâm Đường đã làm, món nợ này phải tính thế nào?”



Mọi người ở đây đều nghe rõ ràng mỗi một câu nói của Lục Hi.



Họ lúc này mới biết được ngọn nguồn câu chuyện, những người thuộc võ đạo Cam Túc chỉ biết ngượng ngùng cúi đầu.



Mà người của võ đạo Tây Bắc đều sôi trào.



Đêm nay bọn họ không chỉ được chứng kiến một trận chiến vô cùng mãn nhãn, Lục Thiên Hành càng khiến họ mở mày mở mặt trên chính địa bàn Cam Túc này, quan trọng hơn là Tây Bắc bọn họ hiện tại thế nhưng có hai võ đạo tông sư rồi, trong giới võ đạo Hoa Hạ tuyệt đối chiếm vị trí có ảnh hưởng lớn, bọn họ đi tới đâu cũng tràn đầy tự tin.



Về phần ngọn nguồn sự việc họ đã không để tâm tới nữa, rốt cuộc người trong giang hồ và võ đạo vẫn chú trọng xem nắm đấm của ai lớn hơn, nếu không tại sao tông sư lại nhận được sự kính trọng như vậy?



Lúc này chỉ thấy Liễu Bồi Nhiên mặt xám như tro tàn cúi đầu nói: “Mọi chuyện đều nghe theo cậu Lục, cậu đưa ra một điều lệ đi, Liễu Bồi Nhiên tôi tuân theo là được”.



Nhưng Lục Hi chỉ khịt mũi đáp: “Tôi cũng không dám ức hiếp ông, Liễu Lâm Đường đánh gãy hai chân của bạn tôi, tôi phế bỏ hai tay của hắn ta cũng coi như hòa nhau, hắn tống tiền bạn tôi 50 triệu, tôi cũng không lấy nhiều hơn của ông nên chỉ lấy đúng 50 triệu, việc này kết thúc tại đây”.



Liễu Bồi Nhiên nghe vậy lập tức nói: “Không vấn đề, cậu Lục cho tôi ba ngày, tôi nhất định sẽ gom đủ 50 triệu đưa tới trước mặt cậu”.



Lục Hi liếc ông ta một cái, chậm rãi nói: "Cứ làm như vậy đi”.



Nói xong anh cũng không rời đi mà nhìn về khu phức hợp liên miên không dứt của chùa Tháp Nhĩ phía sau quảng trường,



Đột nhiên lòng bàn tay anh hóa ra một thanh đao, vang lên một tiếng thanh lảnh rồi chém thẳng về phía chùa Tháp Nhĩ.



Ngay lập tức một luồng gió điên cuồng cuộn lên hơn chục mét, một luồng đao khí hình trăng lưỡi liềm màu vàng sẫm dài hơn mười mét mang theo tiếng nổ đùng đoàng xuyên qua không khí giáng xuống chùa Tháp Nhĩ.



Trên mặt đất nơi đao khí khổng lồ quét qua đều nứt toác ra hố sâu vài mét.



"Đây là…"