Cự Long Thức Tỉnh

Chương 531: “Dáng người quyến rũ, không tồi”.  








Dứt lời, Trương Ngọc Kỳ đã nắm lấy cột nhẹ nhàng lắc người.



Dáng người thướt tha yêu kiều của cô dưới ánh đèn mộng ảo chuyển động mềm mại như người không xương, làn da tuyết trắng, thân hình đung đưa đủ khiến người ta máu chảy ròng ròng.



Trương Ngọc Kỳ nắm chặt cột uyển chuyển thực hiện nhiều động tác với độ khó khác nhau, vừa dứt khoát mạnh mẽ vừa mang theo nét gợi cảm.



Nửa giờ sau Trương Ngọc Kỳ kết thúc điệu nhảy với tư thế xoạc chân quyến rũ.









Cô đi đến trước sofa, vừa mặc lại quần áo vừa thấp giọng nói: “Múa cũng đã múa rồi, đây là lần đầu tiên tôi nhảy loại vũ đạo này trước mặt một người đàn ông, hy vọng anh có thể nhớ kỹ”.



Đúng lúc này Lục Hi lật người ngả xuống sofa, trong miệng không biết lẩm bẩm gì đó rồi tiếp tục ngủ thiếp đi.



Trương Ngọc Kỳ, người đang mặc quần áo giật nảy mình.



Cô ôm chặt quần áo che chắn trước ngực, hai mắt căng thẳng nhìn anh chăm chăm.



Sau nửa ngày thấy anh không có phản ứng gì mới thở phào một hơi.



Cô nhanh nhẹn mặc lại quần áo, dựa vào một bên khác của sofa rồi từ từ chìm vào giấc ngủ với tâm trạng vô cùng phức tạp.



Sáng sớm hôm sau Lục Hi há miệng ngáp một cái tỉnh lại, vươn vai nhìn Trương Ngọc Kỳ đang ngủ say ở một bên.



Hai dây áo của chiếc váy dạ hội đã hoàn toàn tuột xuống, cả bầu ngực của cô gần như lộ ra ngoài, hai điểm đỏ hồng thấp thoáng như ẩn như hiện.



Lục Hi ngắm nhìn tới sung sướng.



Chép miệng vài cái cười thầm.



Anh tất nhiên nhìn thấy một màn tối qua, chỉ vì không muốn khiến Trương Ngọc Kỳ xấu hổ mới một mực giả vờ ngủ mà thôi.



“Dáng người quyến rũ, không tồi”.



Lục Hi khen ngợi một câu xong bắt đầu đi tắm rửa.



Trương Ngọc Kỳ lúc này cũng bị đánh thức.



Vừa mở mắt thấy dây áo của mình đã trượt tới đâu rồi, cô vội vã chỉnh lại đồng thời đảo mắt nhìn sang Lục Hi.



Thấy Lục Hi đang rửa mặt không để ý đến mình mới thả lỏng người.



Một lúc sau Lục Hi tắm rửa xong.



Lúc này có tiếng gõ cửa vang lên.



Anh đi ra mở cửa, Trương Ngọc Kỳ thì vội vàng ngồi ngay ngắn lại.



Thì ra là người hầu mang bữa sáng tới.



Không đến một lúc trên bàn ăn đã bày biện phong phú các loại điểm tâm sáng, Lục Hi chào hỏi Trương Ngọc Kỳ: “Ăn thôi”.



“Anh ăn trước đi, tôi rửa mặt đã”.



Trương Ngọc Kỳ có chút gượng gạo vào phòng tắm.



Lục Hi cười lắc đầu ngồi vào bàn ăn.



Một lúc sau Trương Ngọc Kỳ rửa mặt xong đi tới ngồi xuống đối diện Lục Hi, cắn từng miếng nhỏ.



Lúc này Lục Hi lại phát hiện ra mặt mộc của cô mang một ý vị khác.



Trương Ngọc Kỳ thì cúi đầu im lặng dùng bữa.



Đúng lúc này tiếng gõ cửa lại truyền tới.



Lục Hi thấy là Hoắc Hướng Anh liền vẫy tay.