Cự Long Thức Tỉnh

Chương 348: 348: Là Kẻ Nào








Lúc này, Triệu Binh nhìn sang đám nam thanh nữ tú đang bị trói ở cách đó không xa, đi bộ tới, cởi dây trói cho bọn họ rồi hỏi: "Sao mấy người lại bị trói ở đây vậy?"



Mấy người chưa kịp hoàn hồn, vẫn run rẩy nói: "Không biết nữa, đang ngủ ở nhà, đến lúc tỉnh dậy thì đã có mặt ở đây rồi".





Triệu Binh chau mày, ban nãy nghe Diêu Cương và Miêu Ác Lai nói vài câu, anh ta chỉ có thể phán đoán là những người này bị Diêu Cương bắt tới để làm quà gặp mặt kết minh với Miêu Ác Lai, ngoài ra thì cũng không biết thêm gì nữa.



Triệu Binh nói: "Giờ mọi người đều đã được an toàn rồi, không cần lo lắng nữa, ở đây chờ đại sư đi ra để xem anh ấy sắp xếp thế nào thì nghe theo vậy, hiểu chưa?"



Mọi người đều gật đầu.



Bọn họ đều nhìn thấy được Lục Hi thi triển thần uy, đại chiến tông sư, cự thú, tiêu diệt Miêu Ác Lai. Lục Hi là người cứu bọn họ, cho dù rời đi thì cũng phải nói lời cảm ơn Lục Hi trước đã.



Hơn nữa, nơi này kỳ quái hẻo lánh, giờ cho bọn họ đi thì bọn họ cũng chẳng dám, thà ở bên cạnh đại sư còn an toàn hơn ấy chứ.



Cứ như thế, đám người bắt đầu yên lặng chờ bên đầm nước.



...



Lục Hi nhảy xuống đầm nước, sau đó bơi thẳng xuống đáy đầm.



Anh biết, nơi có linh thú như thế này chắc chắn sẽ có đồ gì đó không tầm thường, không thể bỏ lỡ.



Lục Hi không ngừng thâm nhập, mà đầm nước này sâu không thấy đáy. Đến lúc lặn khoảng trăm mét rồi mà vẫn chưa đến nơi.



Mà chiều sâu này đã là cực hạn của con người. Nếu tiếp tục đi xuống thì cơ thể sẽ bị áp suất ép cho nổ tung.



Nhưng với Lục Hi thì chẳng là cái đinh gì, nếu chưa thấy đáy thì anh cứ tiếp tục thôi.



Sau khi lặn khoảng một trăm năm mươi mét thì Lục Hi mới thấy một ánh sáng.



Vì vậy, anh nhanh chóng phi xuống, cuối cùng hai chân cũng đặt lên vật gì đó.



Lúc này, anh mới thấy thứ phát ra ánh sáng ở đây lại là một loài cây cao hơn một mét.



Loài cây này rất lạ kỳ, rễ mọc khắp đáy đầm, trên mặt rễ cây thon dài mọc những phiến lá dài như kiếm, nhưng toàn thân lại mang màu trắng.



Cành lá màu trắng lan khắp đáy đầm, đong đưa khe khẽ theo làn nước, tỏa ra những ánh sáng li ti, phiêu tán khắp hồ nước, vô cùng thần kỳ.



Khi Lục Hi thấy rõ ràng, mới kinh ngạc hô lên: "Cỏ Ngộ Tâm?"



Anh tìm ra thông tin về thứ này gần như ngay lập tức.



Cỏ Ngộ Tâm!