CP Tui Đu Phải HE - Ngã Thái Điềm Liễu

Chương 16




Edit: Mưa

———

Diệp Lưu Ca kêu một tiếng giống như than khóc, lại giống như tiếng nức nở vì sướng. Mà tiếng nức nở này cũng rất nhanh đã biến thành tiếng rên rỉ, bởi vì Bạc Trường Minh bắt đầu di chuyển.

Con *** nổi đầy gân xanh của hắn không thèm quan tâm vách thịt xoắn chặt mút giữ lại, hắn rút cả con *** lùi ra đến tận lối vào. Thịt dâm mới được cảm nhận sung sướng sao có thể buông tha con *** hắn, vách thịt như bị quy đầu hắn kéo theo lôi ra bên ngoài. Nhưng giây tiếp theo đã bị hắn mạnh bạo đâm ngược trở vào.

Con *** cứng rắn chen qua vách thịt nhấp nhô trùng điệp đâm thẳng vào nơi sâu nhất. Không cần cố tìm kiếm thì quy đầu của hắn cũng có thể hung hăng đâm chọc vào điểm n*ng bên trong *** dâm, sau đó lại bị gân xanh trên *** hắn cọ xát qua. Diệp Lưu Ca run rẩy mềm nhũn, cả người không chống đỡ được mà ngã về phía sau, nằm ra trên bàn gỗ rách nát.

Nhưng tư thế này lại tiện cho Bạc Trường Minh hành động. Hai tay hắn nắm chặt eo thon của Diệp Lưu Ca, mạnh bạo đâm vào trong cơ thể đối phương. Đồng thời còn nói bậy để bày tỏ sự sung sướng của hắn: "***! Cái *** dâm này vừa ướt vừa nóng, cắn chặt con *** tôi muốn đứt ra."

"Má nó, cái *** này mềm quá. Nếu không phải ông đây muốn em cũng được sướng thì đã trực tiếp bắn đầy bụng em rồi."

"Em thấy không? Bụng em bị tôi *** đến phồng lên rồi này, có thể nhìn thấy cả hình dạng quy đầu của tôi."

Sau khi bị đâm mười mấy lần, nước dâm vốn bị con *** lớn của Bạc Trường Minh chặn lại cũng tí tách chảy ra, nhỏ giọt xuống dưới.

Mà trộn lẫn trong nước dâm còn có tơ máu đỏ trinh trắng, dưới sự phản chiếu của ánh trăng mờ ảo càng thêm ngây thơ dâm đãng. Khiến Bạc Trường Minh nhìn đến con *** cương to thêm một vòng.

Người song tính vô cùng nhạy cảm nên hiển nhiên cảm nhận được, cậu mở to hai mắt đang mê mang thất thần nhìn hắn: "Vì sao, vì sao lại lớn hơn.. Huhu căng quá..."

Nhưng hoà cùng với giọng nói như oán giận của cậu là càng nhiều nước dâm nóng bỏng tràn ra xối trên con *** hắn.

"Bé dâm khẩu thị tâm phi. Rõ ràng em thích đến vậy." Bạc Trường Minh vừa nói vừa tăng tốc.

"Nói ông đây nghe xem em có thích không? Có thích bị con *** lớn của tôi ** em không?"

Cơn đau nhức lúc đầu gần như không còn. Tuy khi bị đụng tới vết thương vẫn sẽ sinh ra một chút đau đớn, nhưng cũng không là gì so với cảm giác tê dại, bị *** đến căng đầy.

Thậm chí từng đợt đau đớn nho nhỏ kia còn làm tăng thêm khoái cảm... Đặc biệt lúc Bạc Trường Minh hỏi vậy, hắn còn nắm chặt hột le đã sưng to gấp đôi của cậu, con *** thì đè lên điểm n*ng mà nghiền ép.

Điều này khiến cho Diệp Lưu Ca cảm thấy rất xấu hổ, nhưng vẫn bị ép nói ra lời dâm đãng: "Ưm ha.. thích.. rất sướng.. ức..."

"A a... lại, *** tới rồi..."

"Ưm... chịu không nổi... Đừng, đừng niết hột le nữa... A a... sướng quá..."

"Ưm ha.. con *** lớn, con *** lớn giỏi quá.. ** *** dâm sướng quá..."

Bạc Trường Minh cảm thấy rất mỹ mãn: "Ngoan lắm. Lại rên thêm vài tiếng, ông đây sẽ làm em sướng hơn."

Diệp Lưu Ca bất chấp lễ nghĩa liêm sỉ, đôi môi đỏ đóng mở: "A a... sướng quá.. ưm ngứa..."

"*** nhanh quá. A... vì sao, vì sao lại *** vào sâu thêm rồi?"

"Bụng bị *** lớn *** xuyên rồi. Ưm ha.. sướng chết mất..."

Bạc Trường Minh đã nói thì sẽ giữ lời. Hắn nghe Diệp Lưu Ca rên rỉ êm tai, eo mông tăng tốc đong đưa, trong không khí như xuất hiện tàn ảnh. Tầm mắt hắn dừng trên cặp vú lắc tới lắc lui vì va chạm của hắn, đặc biệt là hai núm vú đỏ hồng như hạt lựu, sưng to đến nếp uốn trên đó cũng biến mất.

Thật xinh đẹp!

Tay hắn lại đưa lên xoa nắn cặp vú lớn. Bạc Trường Minh vừa *** vào lỗ *** non mềm đến phát ra tiếng "phụt phụt", vừa tra tấn từ bầu vú mềm mại đến quầng vú. Ngón tay hắn đảo quanh quầng vú, chỉ là không chịu xoa nắn vân vê hai núm vú nhạy cảm nhất của cậu.

Diệp Lưu Ca liếm đôi môi hồng nhuận của mình, rầm rì lắc mông. Đôi vú lớn lại như đuổi theo ngón tay Bạc Trường Minh.

Bạc Trường Minh thấy điếm nhỏ phát dâm, cười hỏi cậu: "Em muốn làm gì?"

Diệp Lưu Ca sướng đến nỗi cả người đẫm mồ hôi, phản chiếu dưới ánh trăng dâm mỹ tựa như yêu tinh hoang dại. Cậu mở miệng nói ra yêu cầu cũng hoang dại không kém: "Chạm vào, chạm vào núm vú của tôi..."

Bạc Trường Minh nhìn chằm chằm người dưới thân: "Nói là núm vú dâm thì tôi sẽ chạm vào ngay."

Diệp Lưu Ca mím môi. Tuy có hơi ngượng ngùng nhưng cơ thể cậu đã bị khai phá rất tốt, cuối cùng vẫn không chịu được sự dụ dỗ của khoái cảm, nói ra: "Chạm vào... chạm vào núm vú dâm của tôi, a ha..."

Bạc Trường Minh làm theo lời cậu, lập tức ngắt nhéo hai cái núm vú sưng đỏ, vân vê xoa nắn. Bên dưới cũng hung hăng đâm vào *** Diệp Lưu Ca.

Trán hắn nảy lên, bởi vì lần này đâm vào rất mạnh mà hắn cảm giác hình như quy đầu của mình đã chạm vào một cái miệng nhỏ. Trong giây lát, hắn nhìn thấy quầng vú của Diệp Lưu Ca mở rộng ra, núm vú cương cứng sắp xỉ đốt ngón tay. Lỗ *** của cậu càng run run mút mát xoắn chặt con *** hắn, làm hắn không thể nhúc nhích dù chỉ một chút.

Diệp Lưu Ca tắt tiếng, khoái cảm cực hạn đó làm cậu hít thở không thông. Hai mắt trắng dã, thậm chí, thậm chí...

Bạc Trường Minh cảm nhận được bụng dưới hắn nóng lên, cúi đầu nhìn thấy từng dòng tinh dịch trắng đục đang bắn ra trên bụng hắn.

Không chỉ lỗ *** cậu lên đỉnh mà còn bị hắn trực tiếp *** bắn.

Hắn nhìn dáng vẻ dâm đãng của Diệp Lưu Ca, trong lòng kích động vô cùng. Bạc Trường Minh cúi đầu mạnh mẽ hôn xuống đôi môi đỏ, hai tay không ngừng kích thích núm vú và hột le của đối phương... Con *** không thể di chuyển, hắn liền nhẹ nhàng xoay vặn để quy đầu hung hăng nghiền nát cái miệng nhỏ kia.

Trước mắt Diệp Lưu Ca lúc trắng lúc đen, cậu thấy bản thân sắp sướng muốn chết đi rồi.

Sao có thể sướng đến vậy? Sướng đến mức cậu thấy sợ hãi!

Nhưng người bên trên cậu vẫn không ngừng đem khoái cảm mạnh mẽ này rót vào người cậu..

Cậu không chịu nổi! Không chịu nổi!

Từng giọt nước mắt tích tụ trong hốc mắt, bởi vì sự sung sướng không chịu nổi này mà trượt theo khoé mắt Diệp Lưu Ca rơi xuống. Cậu muốn đẩy Bạc Trường Minh ra nhưng căn bản không đẩy nổi. Bàn tay không có sức đặt trên ngực đối phương, cổ họng phát ra tiếng thở dốc như sắp chết. Mà Bạc Trường Minh vẫn còn đang mạnh mẽ xâm nhập vào cậu.

Không biết qua bao lâu, đối phương mới buông đôi môi tê dại chết lặng của cậu ra: "Đĩ dâm, tôi *** tới cổ tử cung của em rồi, tôi phải *** vào tử cung của em mới được... Tôi sẽ bắn thật nhiều tinh dịch vào bên trong, làm cho em mang thai con của tôi. Để em dù lớn bụng vẫn bị tôi chơi, ** em đến mức núm vú phun sữa không ngừng..."

Khi Bạc Trường Minh đang nói, Diệp Lưu Ca cảm nhận được cơ thể cậu như bị khai phá lần nữa. Con *** của đối phương xâm nhập vào bên trong tử cung mềm mại của cậu, đưa cậu lên đỉnh sung sướng.

Càng về sau, chỉ cần hắn *** vào mười mấy lần thì Diệp Lưu Ca sẽ lên đỉnh một lần. Cậu giãy dụa, người co rút, cả cơ thể mướt mồ hôi như mới bị vớt ra từ trong nước. Thỉnh thoảng cả người lại nảy lên như cá mắc cạn, sau đó lại bị Bạc Trường Minh đè trở về tiếp tục ** ***.

Cậu không biết mình đã bị đè xuống chơi bao lâu, cũng không biết bản thân đã cao trào mấy lần... Chỉ riêng bắn tinh thì cậu đã không khống chế được mà bắn ba lần. Thậm chí bàn gỗ vốn dĩ rất rắn chắc cũng phải vang lên tiếng kẽo kẹt dưới thân hai người.

Sau khi âm thanh kia vang lên không bao lâu, Bạc Trường Minh đột nhiên kéo hai chân cậu vòng qua treo trên eo hắn, đôi tay cũng đưa lên ôm lấy cổ hắn. Bạc Trường Minh nhéo cái mông đầy đặn của cậu một chút, sau đó dùng sức ôm cả người cậu lên.

Diệp Lưu Ca hoảng sợ treo trên người Bạc Trường Minh, mà con *** của đối phương vẫn đang cắm trong người cậu...

Bạc Trường Minh đâm vào rút ra làm cả người cậu xóc nảy, vừa làm vừa nói: "Âm thanh cái bàn lớn quá, sợ sẽ đánh thức đám người nhà chồng em mất thôi."

Diệp Lưu Ca quấn trên người Bạc Trường Minh như rắn, cậu chỉ cảm thấy tư thế này khiến đối phương đâm vào càng sâu.

Cậu không chịu nổi, thật sự không chịu nồi nữa, vậy mà Bạc Trường Minh còn hỏi cậu: "Nếu ngày mai ông chồng ốm yếu kia của em hỏi vì sao cái bàn bên ngoài lại đổ vỡ thành từng mảnh thì em trả lời thế nào, hửm?"

Diệp Lưu Ca mềm mại như nước nằm trên người Bạc Trường Minh: "Không, không biết..."

"Có gì mà không biết. Em cứ ăn ngay nói thật thôi. Nói rằng em bị tôi *** tới chảy nước ròng ròng, *** đến mức *** dâm của em đỏ cả lên. *** em bắn hết lần này tới lần khác..."

Diệp Lưu Ca nghe hắn nói vậy, nhỏ giọng cầu xin đối phương: "Đừng, đừng nói nữa. Đừng nói như vậy..."

Nhưng cái *** đã ăn ngon biết mùi của cậu lại xoắn xuýt mút chặt con *** của Bạc Trường Minh.

Bạc Trường Minh rên một tiếng sung sướng: "Vì sao không được nói? Lúc đó chồng em sẽ phải cảm ơn tôi, dù sao anh ta cũng không có bản lĩnh làm em sướng, cũng không thể nào làm em to bụng được."

Diệp Lưu Ca không chịu nổi hắn cứ nói bậy nói bạ, cậu dứt khoát cắn tai Bạc Trường Minh một cái, hàm răng nhây nhây ma sát.

Nhưng làm vậy cũng không thể ngăn cản Bạc Trường Minh được, còn bị hắn ôm trong lòng đi quanh sân.

Động tác như vậy làm cơ thể Diệp Lưu Ca xóc nảy mạnh hơn, khiến con *** lớn kia cứ hết lần này đến lần khác đâm sâu vào trong tử cung của cậu. Thật sự khiến tử cung nhỏ hẹp kia căng thành hình dạng quy đầu.

Nước dâm của Diệp Lưu Ca chảy ra ồ ạt, nhỏ giọt khắp nơi theo từng bước chân của hai người không nói, còn làm ướt nhẹp đám lông *** rậm rạp của Bạc Trường Minh. Bởi vì cơ thể hai người đang dán sát nhau mà đám lông đó không ngừng cọ quẹt vào hột le sưng to của cậu, làm cậu vừa đau vừa sướng.

Cậu cứ bị ôm đi tới đi lui không biết mấy vòng trong sân, Diệp Lưu Ca thật sự không chịu nổi, nhỏ giọng cầu xin bên tai Bạc Trường Minh: "Bắn, bắn đi..."

"Huhu, chịu không nổi. Anh ơi, sắp bị, bị *** nát rồi.."

"Thật sự không chịu nổi, anh ơi, anh ơi tha em đi..."

Bạc Trường Minh nghe cậu nói vậy, con *** trong *** dâm lại lớn thêm một vòng: "Đĩ dâm, nói gì dâm thêm một chút rồi anh trai bắn cho em."

Diệp Lưu Ca khóc nức nở, nói những lời Bạc Trường Minh muốn nghe: "Bắn, bắn vào tử cung em đi..."

"Hức... bắn, bắn đầy bụng em..."

"Anh ơi, thật sự không được, huhu..."

Bạc Trường Minh nghe cậu nói xong, quy đầu nảy lên một cái rồi bắn đầy tinh dịch đặc sệt tanh hôi vào trong tử cung của cậu.

Diệp Lưu Ca bị dòng tinh dịch nóng bỏng này bắn vào làm cho lên đỉnh lần nữa, sướng đến mức đầu óc trống rỗng. Sau khi ý thức quay lại, cậu nhận ra bản thân đang bị cái tên vô công rỗi nghề kia ôm từ đằng sau, một chân cậu bị đối phương đặt lên bệ cửa sổ, trước mắt cậu là tấm kính mờ phản chiếu hình ảnh cậu tắm lúc nãy.

Bây giờ trên tấm kính pha lê kia cũng đang phản chiếu tình trạng của cậu... Cằm Bạc Trường Minh gác trên vai cậu, đầu lưỡi đỏ hồng đang liếm láp vành tai cậu không ngừng.

Bàn tay của đối phương thì đang nắn bóp hai cái vú lớn bị chơi đến trương nóng trước ngực cậu, thỉnh thoảng đầu ngón tay còn khảy khảy hai cái núm vú.

Nhưng hình ảnh dâm mỹ nhất vẫn là giữa hai chân cậu.

Diệp Lưu Ca đã bắn vài lần, con *** không thể nào cương được nữa, mềm mại rũ xuống. Nhưng tinh dịch nóng hổi hoà cùng nước dâm lại đang chảy ra ồ ạt từ lỗ *** bị *** đến rộng ra không thể nào khép lại của cậu.

Dâm đãng quá...

Diệp Lưu Ca thật sự không thể nhìn thẳng chính mình, nhưng Bạc Trường Minh phía sau lại rất thích hình ảnh này, thậm chí còn hỏi cậu: "Đẹp lắm đúng không?"

Diệp Lưu Ca nghiêng đầu đi, nhắm mắt lại.

Nhưng sau đó cậu lại nhận ra con *** vẫn đang cương cứng của Bạc Trường Minh cọ cọ dưới rãnh mông cậu.

Trên con *** lớn kia vẫn còn dính nước dâm chảy ra từ *** cậu... Bên dưới kẽ mông cậu cũng toàn là nước dâm, vì thế khi bị con *** nổi đầy gân xanh kia cọ xát thì phát ra từng tiếng nước dính nhớp. Từng đường gân xanh liên tục cọ quẹt qua lỗ đít đầy nếp uốn của cậu, khiến lỗ dâm không chịu được kích thích dâng lên cảm giác ngứa ngáy lạ lùng.

Diệp Lưu Ca chợt ưỡn thẳng eo, vừa tránh né vừa chất vấn hắn: "Anh, không phải anh đã, đã bắn rồi sao? Vì sao còn, còn..."

Bạc Trường Minh vẫn cọ xát lỗ đít non mềm của cậu: "*** một đứa dâm đãng như em thì chỉ bắn một lần sao mà đủ?"

Bạc Trường Minh con cố ý nhục nhã cậu: "Cho dù tôi thấy đủ rồi thì em cũng thấy không đủ đâu đúng không?"

Diệp Lưu Ca tức muốn hộc máu: "Anh, anh... anh nói năng xàm xí."

Bạc Trường Minh cũng không muốn đấu võ mồm với cậu, con *** vẫn để ở lỗ đít bị kích thích mấp máy không ngừng, nói: "Mở to mắt ra xem bản thân em phát dâm đi. Để im tôi nới lỏng cho em một chút, làm cho em sướng. Nếu không tôi trực tiếp *** vào, *** cho lỗ đít em nứt ra, *** hư nó. Tóm lại em trốn không thoát đâu."

Diệp Lưu Ca vừa xấu hổ vừa giận dữ, nhưng cậu biết tên khốn này chắc chắn nói được làm được. Vì thế sau khi nghe hắn nói xong, tầm mắt cậu lại quay về nhìn lớp kính trên cửa sổ.

Bạc Trường Minh thấy vậy, khen cậu một câu: "Ngoan lắm!"

Sau đó hắn dời một tay từ bầu vú cậu xuống, lần mò ở lỗ *** một lát để bàn tay dính đầy tinh dịch và nước dâm, sau đó lướt đến lỗ đít cậu.

Thân thể người song tính thật sự đủ thiên phú dị bẩm, cực kỳ thích hợp để làm tình...

Vốn dĩ Bạc Trường Minh nghĩ phải xoa nắn lối vào cho mềm ra thì mới có thể chen ngón tay vào. Ai ngờ hắn mới phủ lên một chút thì lỗ thịt non mềm kia đã khép mở co rút, trực tiếp hút một đốt ngón tay hắn đi vào.

Bạc Trường Minh không nhịn được cảm thán: "Cái miệng nhỏ này của em trông còn thèm muốn hơn *** dâm phía trước nữa."

———

1 chương nữa là xong thế giới này rồi. Cố lên💪