Công Tước Xin Đừng Làm Như Thế Với Tôi

Chương 41: Mượn Cớ Say Đến Hỏi Tội




Sofia chợt nhận ra có gì đó sai sai ở đây, nàng sờ lại trên đầu tóc mình NÓN - CÓ, GIỎ - CÓ, CUỐN SÁCH - KHÔNG CÓ!!!

Cái gì!!!

Sofia hét lên, nàng bàng hoàng khi biết chắc rằng cuốn sách trên tay nàng đang biến mất. Ôi trời ơi. Nàng hoảng hốt đi tìm kiếm nhưng kết quả là không thấy. Sofia đi tìm kiếm khắp khu vườn hoa ngay lúc tông sầm người vào Jonathan.

Nàng vò đầu tâm trạng vô cùng khó chịu, nàng phải tìm khắp những bụi cỏ bụi cây những tán lá nhưng lại không thấy cuốn sách đâu cả.

Bell lúc này lại đi đến có lẽ là cậu ta không cần phải đến trường. Bell vẩy tay chào Sofia nhưng nàng lại chỉ làm mặt lạnh với anh chàng.

" Ôi, cậu làm sao vậy ai chọc giận cậu à!?"

Bell quan tâm hỏi.

Sofia cắn môi ngồi thụp xuống dưới mặt đất.

" Không ai cả. Chỉ là cuốn sách mình mượn của chị Reni đã biến mất rồi. "

" Cậu làm rơi nó sao?"

Bell ngồi xuống bên cạnh Sofia, hỏi:



Nàng chỉ biết gật đầu đôi mắt xanh tỏ vẻ buồn rầu, nàng lại không biết bản thân đã làm mất nó ở đâu, nàng nhớ rằng sau khi tông phải Jonathan thì cả nón và cuốn sách cùng bay đi một lúc. Jonathan đã đưa nón lại cho nàng đội lên đầu lúc đó nàng không thể đưa Jonathan vào viện tình nghi.

Tiểu thư Davidson thì sao lại lấy cuốn sách đó làm gì chứ nghe nói trước đây tiểu thư Davidson đã khoe khoang rằng nhà cô ấy có rất nhiều sách không có cuốn sách nào là nhà cô không có cho dù là bản giới hạn hay là bản mới nhất đều có đầy đủ.

Cho nên vì thế Selena là người hoàn toàn vô tội. Nhưng Sofia lại nghĩ rằng nàng ta có thù riêng với mình nên có thể có động cơ lấy đi cuốn sách nhằm trả thù. Như vậy thì quả thật xấu xa, Sofia đau đầu lắc vài cái.

Bell ở bên an ủi hứa sẽ đi tìm phụ nàng. Sofia mừng rỡ liền nhanh chóng đi làm việc của mình.

Cho dù là đang trong tình trạng làm việc nhưng nàng vẫn nghĩ về nó.

Nàng không hiểu vì sao má lại đỏ lại nhớ về dòng chữ bản thân đọc lúc sáng, nàng đã đọc đến đoạn Hades bắt cóc Persephone và đưa về âm phủ để cưỡng bức. Sofia điên rồi nàng hét lên trong vô vọng.

Rồi hai người đó làm gì? Làm gì hả?

Sofia khó chịu bứt lá hoa để trút cơn giận xen lẫn sự tò mò của mình.

Nàng muốn hỏi Reni nhưng lại muốn thách thức bản thân phải thật kiên nhẫn phải chính mắt đọc những dòng chữ ấy thì mới cảm thấy hay được.

Ngay lúc này, Jonathan đang ngồi ở ngoài ban công bận đọc trộm cuốn sách của Sofia. Anh lật từng trang sách bằng ngón tay thon dài có đeo nhẫn.

Anh cảm thấy thật hưng phấn khi đọc cuốn sách này, anh phải đọc đi đọc lại đoạn Hades đã phù phép biến ra một đoá hoa thủy tiên chỉ để cho Persephone chạm vào và bắt cóc nàng.

Jonathan không thể nhìn thêm được nữa mắt anh khá mờ liền nhanh chóng đi đến bàn làm việc của mình lấy ra cặp kính cận đeo vào.



Quả nhiên là thấy rõ anh nhanh chóng đi vào chỗ ghế ngồi một lần nữa liền đọc thêm vào dòng chữ, không hiểu vì sao một người có khuôn mặt lạnh như anh lại bắt đầu ửng đỏ má hồng lên. Anh đưa tay che phần trán thở dài " Như vậy cũng được à?"

Anh cười nhếch mép liền cố gắng đọc tiếp.

Qua ngày hôm sau, nàng đã đi tìm khắp nơi một lần nữa cùng Bell. Nhưng lại chẳng thấy gì cả, cũng chẳng thấy Selena sẽ có thể đến đây ngay để nàng hỏi chuyện.

Sofia tức điên lên. Tối đến nàng lén lấy chai rượu vang ở hầm rượu, nàng chọn loại rượu quý vì nàng biết nó có giá trị.

Nàng tức điên ngồi trên giường uống một mình, Lita vừa tắm xong đi vào liền nghe mùi rượu nồng nặc liền đưa tay che mũi.

" Sofia em uống rượu đấy à! Ôi! "

Min cũng đi vào và nói với Lita " Con bé làm mất cuốn sách mà Reni cho mượn rồi, thôi cho con bé uống đi chứ để nó lầm bầm mắng nhiếc mệt lỗ tai hà "

Lita cũng lắc đầu thở dài -

Sofia không những uống rượu thêm nữa mà còn chạy đi khắp hành lang la lối ôm xồm khi Lita và Min leo lên giường nằm ngủ.

Sofia chạy khắp nơi cuối cùng là chạy đến chỗ của Jonathan, nàng cười lớn và nhớ ra được rằng Jonathan có điểm đáng ngờ vào lúc sáng khi gặp cô. Nàng lấy đá ném vào bức tường của biệt thự công tước.

" Ngài công tước! Ngài ra đây cho tôi! Graaaaaa!"