Tác Giả: Jelly Mai
Trong khu rừng Rose hàng cây xanh thẳm gió nhẹ nhàng thổi vào đôi gò má ửng hồng của ai đó, mùi hương của những loài hoa dại trong rừng cũng lan toả hương thơm trong gió. Sofia Williamson ngồi trên cái yên xe đạp mà nhẹ nhàng đạp bằng chính sức mình về con đường phía trước, tuy có hơi vấp phải sỏi đá nhưng cô nàng vẫn vững vàng tiến về phía trước, chiếc xe hơi cổ điển với nước sơn màu đen bóng loáng đi ngang qua người của cô nàng, đôi mắt xanh tựa bầu trời của nàng thiếu nữ tuổi mười tám dịu dàng liếc nhìn lấy người ngồi bên trong chiếc xe. Kính cửa sổ được hạ xuống từ lâu, lộ ra khuôn mặt điển trai của một gã đàn ông với nước da màu cà phê sữa, mái tóc đen quyến rũ được rẽ ngói trông rất quý phái đôi mắt màu hổ phách vẫn như năm nào nó vẫn khí chất và lạnh lùng như vậy.
Jonathan Pearce đưa mắt nhìn lại cô gái nhỏ năm xưa bây giờ đã trở thành một thiếu nữ xinh đẹp với nụ cười duyên trên môi, mái tóc vàng óng ả tựa những tia nắng của bình minh đã dài thêm, Sofia nhìn thấy người quen cũ và biết chắc rằng đó là ngài công tước nhà Pearce nên cũng dừng đạp xe, đứng đậu xe một góc cây, khuôn mặt rũ xuống để che đi vẻ buồn bã trong lòng. Jonathan cũng không để ý gì mấy đến cô nàng, anh ta vẫn lạnh lùng ngồi ngay ngắn trong ghế xe. Cả hai dần cách xa nhau khi chiếc xe hơi lăn bánh chạy đi, Sofia khi thấy anh rời đi hẳn rồi mới dám ngước mặt lên nhìn, đôi mắt xanh long lanh có chút đượm buồn của nàng nhìn lấy chiếc xe hay nói đúng hơn là người ngồi trong xe. Sofia khẽ lẩm bẩm " Ngài ấy đã trở về rồi "
Trước cánh cổng lớn của nhà Pearce, xe của Jonathan đã đậu trước và cánh cổng cũng mở ra, bánh xe bắt đầu lăn chuyển đi vào trong. Người hầu trong nhà đã xếp ngay ngắn thành hai hàng từ lâu, bà phu nhân Maria vẫn đẹp lộng lẫy như năm nào đứng chờ cậu con trai trở về từ nơi xa. Jonathan bước xuống xe, một người hầu nam đi ra sau xe mà lấy hành lí cho chủ nhân. Thấy con trai mình đã trở về bà Maria vui mừng vang tay đón lấy cái ôm của Jonathan " Mừng con đã trở về Jon "
" Mẹ vẫn khoẻ chứ? " Jonathan hỏi. Bà gật đầu, chỉ là không thấy bà nội đâu vì bà ấy bị bệnh nặng nên phải nằm trên giường uống thuốc điều trị. Lúc này Sofia cũng đã chạy tới cổng, cô nàng dừng xe và tiếp tục dẫn bộ khi nhìn thấy nhiều ánh mắt đang hướng về mình. Lita lén chạy tới kéo tay của cô nàng " Sao bây giờ em mới về vậy?" Sofia cười cho qua chuyện rồi cho xe đậu ngay bên góc song nàng lủi thủi chạy vào hàng ngũ đứng. Ánh mắt của cô nàng vẫn nhìn xuống đất không dám hó hé nhìn lấy Jonathan dù chỉ một lần. Anh nghe theo lời của phu nhân Maria đi đến dinh thự chính, sau khi hai mẹ con nhà đấy rời đi mọi người cũng như Sofia Williamson bắt đầu quay trở lại làm việc như ngày thường.
Đến tận buổi trưa, cái nóng của mùa hè ở đế chế Sun khiến người ta rạo rực. Bên phía bà Maria thảnh thơi ngồi thưởng thức trà cùng những vị phu nhân khác khi bà ta nhìn thấy Sofia đang quét sân vườn thì cho một người hầu nữ đi đến tiếp cận nàng. " Phu nhân cho gọi cô đó " Cô ta lên giọng, Sofia đưa mắt nhìn lấy phu nhân rồi nhẹ nhàng đi cất chổi. Nàng sải bước chân dịu dàng đến bên cạnh bà ta hạ thấp lưng xuống " Có gì căng dặn sao thưa phu nhân "
" Ta thấy hoa hồng ở dinh thự phía sau kia đã nở đẹp rồi. Ngươi đi hái về đây cho ta"
Người cần hoa để cắm hay là để khô làm trà ạ?
Sofia cẩn thận hỏi bà ta, Phu nhân Maria cầm tách trà lên và thổi nguội nó " Một nửa thì đem cắm đem đến đây còn một nửa để khô làm trà "
Bà nhấp môi, Sofia tuân lệnh mà rời đi sau đó, các vị phu nhân ở đó mở miệng câu nào là khen Sofia tới đó " Nhìn cô ta xem mái tóc vàng thật đẹp " " Đúng vậy, nhìn không giống người ở đây "
" Trắng trẻo hồng hào nếu cô ta là một quý tộc thì tôi sẽ hỏi cưới cho thằng con nhà tôi "
" Các cô cứ nhìn vẻ bề ngoài mà đánh giá…"
Bà Maria đặt tách trà xuống, đưa đôi mắt màu xám bạc nhìn lấy dáng người nhỏ nhắn của Sofia Williamson mà cong môi cười khẩy " Bên trong không giống với vẻ bề ngoài đâu "
Bà lạnh lùng phán xét cô một cách bừa bãi.
Ở dinh thự phía sau nơi gần dinh thự riêng của Jonathan Pearce nhất, cô muốn tránh quả dưa nhưng lại gặp quả dừa. Nàng đưa tay lên khi đang cầm chiếc kéo vàng cắt từng cành hoa hồng, phu nhân Maria thích nhất là hoa hồng đỏ màu phải thật đỏ và phải thật tươi không được héo úa hay bị dập, Sofia cẩn thận lựa chọn tỉ mỉ từng bông hoa đến nổi có tiếng bước chân đến gần cũng không hay. Khi nàng mất cảnh giác, hai bàn tay thon dài có đeo nhẫn ở ngón giữa đã che đôi mắt của cô nàng lại, tuy có chút giật mình nhưng Sofia lại cười tươi " Bell!"