Nhiệm vụ khiêu chiến tamgiới này có phần thưởng rất lớn, ngoại trừ việc điểm kinh nghiệm, điểm kỹ năngphi thăng rất cao, lại thu được số tiền rất lớn, ngoài ra còn có thể thu đượcmột số loại linh đan diệu dược, tài liệu hiếm có hoặc các loại đá tinh luyệntrang bị, có điều muốn hoàn thành những nhiệm vụ này cũng không dễ.
Mỗi đội người chơi đềuphải tham dự vào một cuộc chiến đấu, giết tướng thủ thành, sứ giả tinh anh củaphe đối phương, sau đó mới tìm được một cái rương, mở rương lấy ra một loại đágọi là đá triệu hồi (có điều nó chỉ xuất hiện với tỷ lệ rất thấp), triệu hồi raBoss cuối cùng, phải tiêu diệt được nó, mới coi như hoàn thành nhiệm vụ.
Nghe qua thì có vẻ đơngiản, kỳ thật không dễ chút nào. Vì nhiệm vụ này có hạn chế thời gian, trongkhi đó tướng thủ thành, sứ giả chỉ xuất hiện có ba lần, riêng Boss nếu bị đội kháctiêu diệt thì không xuất hiện lại nữa. Mà trong quá trình làm nhiệm vụ này, còncó vô số đội khác tới cướp, đội ở phe đối địch tới quấy rối, vây công, nhằm mụcđích khiến bọn họ không hoàn thành được nhiệm vụ.
Nhất Tiếu Hồng Trần khôngcó thời gian đi xem qua chỉ dẫn hoàn thành nhiệm vụ này, cũng không rõ lắmnhững quy tắc minh tranh ám đấu trong đó, chỉ biết chạy theo bọn họ, cố gắngkhông để quái tiêu diệt.
Chạy tới một khu đấutrường hoang tàn tương tự như thời La Mã cổ, bọn họ đã nhìn thấy ba đại tướngMa Giới võ trang đầy đủ đứng nghiêm trang trong khung cảnh đổ nát thê lương.Công Tử Phù Tô nói một câu : "Hồ Điệp khai pháp trận" sau đó vọt tới,dùng kỹ năng quần công trong phạm vi lớn là Định Châu Hàng Ma Vô Lượng ThầnCông, khiến công kích của ba tướng thủ thành kia lập tức chuyển hẳn lên ngườimình. Đừng Kêu Ta Bảo Bối lập tức tới hỗ trợ anh, lần lượt tung ra mấy kỹ năngquần công liên tiếp : Cửu Thiên Huyền Lôi, Mưa Rơi Như Hoa, Sấm Vang Chớp Giật,liên tục tấn công vào ba tướng thủ thành.
Phấp Phới Hồ Điệp Bay lậptức mở pháp trận, Công Chúa Tháng Bảy căn cứ tình hình thực tế thỉnh thoảng lạisử dụng chiêu Phổ Độ Chúng Sinh để thêm máu cho mọi người, Công Tử Liên Thànhkhông lên đánh, mà chỉ đứng cảnh giới bên cạnh, Ta Không Phải Thiên Sứ cũng đứngcùng một chỗ với anh.
Nhất Tiếu Hồng Trần nhanhchóng phân tích tình huống hiện tại một chút, rồi cũng không đứng bên cạnh CôngTử Liên Thành, mà chạy lại hiệp trợ Công Tử Phù Tô công kích, ngoại trừ chiêuSấm Vang Chớp Giật lả nàng không thể sử dụng được vì level quá thấp, những kỹnăng quần công khác đều đã học cả, lúc này lôi toàn bộ ra sử dụng, đồng thờitiếp tục chỉ huy Thanh Long đang giương nanh múa vuốt trên đầu, dùng toàn bộ kỹnăng tấn công.
Nhất thời chỉ thấy sấmsét vang dội, mưa to như trút nước, Phật Châu bay đầy trời, thương tổn xuấthiện liên tiếp, dây máu của ba thủ thành từ từ giảm xuống.
Ngay lúc này đây, phíabên ngoài đột nhiên có hai đội người xông tới. Bọn họ thấy có người đang đánh,liền dừng lại đứng nhìn. Công Tử Liên Thành lập tức chạy qua xem thử.
Căn cứ vào số lượng ngườicó thể đoán đây là hai đội người, một đội thuộc Phật, một đội thuộc Tiên. phíatrên đầu đều gắn danh tự thuộc mấy bang Huy Hoàng Vương Triều, Thiết Huyết ĐạiKỳ Minh và Huynh Đệ Long Hổ Đường, ngoài ra có hai người thuộc một cái bangphái nhỏ trung lập. Dựa theo quy tắc của tam giới, cùng phe không thể PK, bởivậy nếu muốn đánh nhau, chỉ có đội thuộc Phật mới có khả năng ra tay.
Thấy kẻ đối địch, đươngnhiên cả bọn không chút khách khí, phản ứng đầu tiên là xông lên giết.
Công Tử Liên Thành và TaKhông Phải Thiên Sứ vừa mới chạy tới, hai thầy thuốc nhập Phật trong đoàn ngườilập tức tranh động thủ trước, sử dụng kỹ năng đặc thù của Phật Tử Trúc là TamNhập Địa Ngục tấn công ngay lập tức. Kỹ năng này chẳng những có thể làm ngườita ngủ mê, lại có thể khiến mục tiêu liên tục rớt máu trong suốt một phút đồnghồ liền, cực kỳ biến thái. Bọn họ vừa ra tay, mấy tên Phật Tiêu Dao, Phật CônLuân còn lại cùng nhất tề xông lên, bắt đầu vây công. Đội Tiên còn lại cũng lậptức vọt tới chỗ đại tướng Ma giới kia, dùng toàn kỹ năng công kích, lộ rõ ý đồcướp quái của bọn họ.
Ta Không Phải Thiên Sứ bịngủ vùi, không thể động đậy, chỉ có nhanh chóng uống hồng dược vào để tăng máulại, tránh bị chết.
Công Tử Liên Thành mắtlanh tay lẹ, đã sớm mở ra trạng thái vô địch. Cho tới lúc bọn chúng chạy lênvây công, anh đã lao ra như tia chớp, một chiêu nối tiếp một chiêu, lập tứcgiết hai tên Phật thầy thuốc trước, sau đó mới quay sang hỗn chiến cùng đoànngười. Level của anh không cao, đánh nhau với những người thuộc level cao nhưthế cũng hơi quá sức, không thể đánh thẳng mặt, chỉ đành dựa vào thao tác kỹthuật cực tốt linh hoạt xuyên qua đám người, cùng thay phiên sử dụng hai kỹnăng thân pháp Lăng Ba Vi Bộ và Phù Quang Ảnh Lược, khiến cho công kích của đốiphương trượt ra phân nửa. Anh ra lệnh cho Xích Long dùng kỹ năng quần công KiếpHỏa Địa Ngục tấn công trong phạm vi lớn, làm cho mấy người kia chống đỡ càngthêm gian nan.
Nhất Tiếu Hồng Trần cóphần kinh ngạc, vốn ở tam giới không thể PK, chỉ có ở chỗ Tuyền Ki giao nhaugiữa ba giới mới có thể đánh nhau, vì sao ở chỗ này cũng có thể đánh nhau ?Chẳng lẽ có một số khoảng thời gian là có thể, ví dụ như lúc xuất hiện nhiệm vụkhiêu chiến tam giới ? Nghi ngờ thì nghi ngờ, tay nàng cũng không ngừng mộtgiây, dốc hết kỹ năng công kích, hy vọng bên mình có thể tạo ra thương tổn lênthân quái lớn hơn bọn tới cướp quái kia, để bọn họ không thể cướp được.
Công Tử Liên Thành giếtPhật thầy thuốc ở phe đối phương đầu tiên, nhất thời khiến bọn họ lâm vào trạngthái bất lợi. Giống như việc cùng một phe không thể PK, thuộc hai phe bất đồngcũng không thể cứu viện cho nhau, thầy thuốc bên nhập Tiên cũng không thể cứubên nhập Phật, cho nên đội ngũ bên nhập Phật cũng vô pháp phục sinh tại chỗ,chỉ có thể chết hồi thành rồi tiếp tục chạy lại. Thiết kế trò game này cũng khábiến thái, nếu chết ở tam giới, sau khi trở về, người chết cũng không được sốnglại ở khu vực an toàn gần nhất, mà bị trở về chỗ cửa khẩu tam giới, tiên thìtại Côn Luân, Phật tại Phổ Đà, Ma ở Ma Vực, sau đó mới từ những nơi đó truyềntống tới Tuyền Ki, mấy người của những phe kia sau khi bị đẩy về thành lại phảitruyền tống lại, rất tốn thời gian, quay lại rất mệt mỏi, bởi vậy nếu đánh nhauở những chỗ này, vai trò của thầy thuốc rất trọng yếu, Công tử Liên Thành vừara tay đã giết sạch thầy thuốc của bên họ, làm bọn họ vô cùng bị động. Sau khithầy thuốc bị giết, cũng không còn kẻ nào có thể xuất ra kỹ năng mê man, TaKhông Phải Thiên Sứ đã động đậy trở lại, lập tức chạy qua gia nhập cuộc chiến.Công Chúa Tháng Bảy chậm mất mấy nhịp, lúc này mới sử chiêu Ma Ha Quyết, giữchặt chân toàn bộ đoàn người, giúp Công Tử Liên Thành và Ta Không Phải Thiên Sứgiết được cực kỳ nhẹ nhàng thống khoái.
Cũng giống như mọi khi,mấy người kia vô cùng tức giận, liền lập tức chửi mắng ầm ĩ, đội nhập Tiên đangcướp quái của bọn họ cũng gia nhập vào cuộc khẩu chiến, nhao nhao chửi mắngtheo. Căn bản Công Tử Liên Thành không để ý tới bọn họ, nhưng Công Tử Phù Tôcũng không chịu kém cạnh, lập tức chửi lại, Công Chúa Tháng Bảy, Ta Không PhảiThiên Sứ, Đừng Kêu Ta Bảo Bối, Phấp Phới Hồ Điệp Bay cũng nối đuôi theo, nhấtthời trước mặt chữ xuất hiện liên tiếp như đèn kéo quân, chạy cực nhanh.
Nhất Tiếu Hồng Trần cựckỳ bội phục bọn họ, đừng nói là đánh nhau, chỉ là đánh quái không, chính bảnthân mình hai tay không rảnh, thế mà bọn họ có thể vừa đánh quái, vừa PK, lạivừa gõ chữ chửi nhau, tựa như là có tận bốn cánh tay, làm nàng không thể khôngkhâm phục.
Giữa lúc đang đánh nhautúi bụi, bên đối phương đã gọi viện binh, là một đội nhập Ma, đại bộ phận đềulà Ma Giáo cao cấp, còn có một hai người thuộc Côn Luân và Tử Trúc, hai thầythuốc của đội nhập Phật cũng hồi sinh chạy tới. Cùng lúc đó, đội trợ giúp củaKhải Hoàn Hào Môn cũng đã tới, Tiên Phật Ma cũng đều có đủ. Lập tức, songphương lâm vào chiến đấu kịch liệt hỗn loạn.
Nói ra cũng kỳ quặc, haiphe cánh đánh tới đánh lui, lại không gây nên bất kỳ thương tổn nào cho NhấtTiếu Hồng Trần, nàng tận mắt thấy một thầy thuốc nhập Phật của Khải Hoàn HàoMôn bị hai Ma Giáo của Huy Hoàng Vương Triều đuổi sát theo, rồi bị giết trướcmặt mình, hai người kia chỉ ngừng lại một chút, lại không đụng tới mình, màcùng xoay người sang công kích Công Tử Phù Tô.
Chuyện như vậy phát sinhnhiều lần, rốt cuộc Nhất Tiếu Hồng Trần cũng hiểu rõ, hình như phe đối phươnghình như không muốn gây thương tổn tới nàng, hơn nữa lúc giết người ở gần chỗnàng đang đứng, cũng không dùng kỹ năng quần công, phân nửa là sợ thương tổntới nàng. Trong tam giới, level của nàng thuộc cấp thấp nhất, là một tiểu CônLuân vô cùng vô cùng yếu ớt, chỉ sợ tùy tiện dùng một kỹ năng quần công nhỏ bécũng có thể hạ sát nàng ngay lập tức, nếu như muốn phòng ngừa sự tình như vậyphát sinh, chỉ còn cách không dùng kỹ năng quần công, tuy rằng như vậy lúc đánhnhau sẽ phải cố gắng hơn rất nhiều, nhưng bọn họ tuyệt nhiên không làm bừa, nhưlà có một người nào đó đã ra lệnh cho bọn họ, khiến bọn họ không thể thương tổntới nàng.
Nhất Tiếu Hồng Trần pháthiện ra chuyện đó, những người khác đương nhiên cũng phát hiện ra, Công ChúaTháng Bảy là người đầu tiên không kiềm nén được, lập tức nói trong [ đội ngũ] :" Cái tiểu Côn Luân level 125 kia có phải nội gian hay không vậy ? Tại saobọn họ không giết ngươi ? Mà sao ngươi cũng không giết bọn họ ?"
"Không giết ngườithì không sao, dù sao nàng ta cũng là một tiểu Côn Luân level thấp, cho dùngười ta có đứng im ở đó không hoàn thủ, nàng cũng không giết nổi." PhấpPhới Hồ Điệp Bay cũng mỉa mai theo : "Có điều, không thể giết người cũngkhông sao, nhưng chửi mắng người chắc cũng có khả năng chứ ? Không lên tiếng lànghĩa làm sao ? Định giả bộ làm thánh mẫu ở đây sao ?"
Nhất Tiếu Hồng Trần hítsâu vào một hơi, đang muốn phân trần, Công Tử Liên Thành đã mở miệng :"Nàng là bang chủ của phe trung lập, đương nhiên không bị đối phương giết.Bên phe chúng ta cũng không cho phép giết lung tung những người thuộc phe trunglập, chỉ giết đối địch. Về phần chửi mắng người, có người am hiểu, có ngườicũng không biết, ta cũng không biết chửi mắng người khác, đâu thể cưỡngcầu."
Công Tử Phù Tô gần như thốtra cùng một lúc với anh : " Hồng Trần chỉ cần hỗ trợ đánh quái là đượcrồi, những chuyện khác không cần để ý tới. Con gái bình thường không thích đánhnhau, các muội cũng đừng ép buộc người ta. Tháng Bảy, Hồ Điệp, nếu các muộikhông muốn đánh nhau, cũng quay ra đánh quái, không muốn gây chuyện với bọn họcũng đừng mở miệng, đều không sao cả. Những chuyện đó cứ giao cho bọn tađi."
" Cám ơn. Người kháckhông giết ta, cũng không chửi ta, quả thật ta cũng không có lý do để đi côngkích bọn họ." Nhất Tiếu Hồng Trần cũng cố gắng gõ ra được một câu như vậy,sau đó một tay ấn bàn phím, một tay giữ chuột, hết sức chăm chú theo dõi tìnhhình chung quanh cùng với dây máu của đại tướng Ma Giáo, không dám lơi lỏng.
Công Chúa Tháng Bảy nổigiận nói : "Tam ca nói ngươi là bằng hữu của huynh ấy, những kẻ đó giếtTam Ca, chửi Tam Ca, lẽ nào ngươi không nhìn thấy sao ?"
"Đúng vậy, nói lấpliếm mấy câu như thế, nhìn qua có vẻ khảng khái hào hùng lắm, nói trắng rakhông phải ích kỷ sao ?" Phấp Phới Hồ Điệp Bay cũng lạnh lùng nói tiếp :" Chẳng qua chỉ vì bảo toàn chính mình, thế mà Tam Ca còn bênh vực nàngta, thật không đáng."
Nhất Tiếu Hồng Trần cảmthấy rất khó chịu, nhưng thân phận hiện tại của nàng không thuộc Khải Hoàn HàoMôn, bên phe Huy Hoàng Vương Triều kia cũng không chủ động gây thương tổn chonàng, nên nàng cũng không thể động thủ, nếu như bây giờ nàng tỏ rõ lập trường,cũng đồng nghĩa với việc kéo bang phái của nàng vào đối địch với Huy HoàngVương Triều, điều này hoàn toàn trái với nguyên tắc của nàng. Huống chi, bắtnàng phải chủ động giết những người không chút ác ý với mình, dù sao đi chăngnữa nàng cũng không hạ thủ được. Nghĩ đi nghĩ lại, nàng không khỏi cười khổ,nhất thời như đứng trên đống lửa, như ngồi trên đống than, nếu không phải nàngngại rằng rời khỏi đội có khả năng làm cho nhiệm vụ bị thất bại, nhất định nàngđã rời khỏi đội ngay, không tiếp tục làm nhiệm vụ này nữa. Đối với nàng, phầnthưởng nhận được sau khi hoàn thành nhiệm vụ nhiều hay ít cũng không quantrọng, nàng không nguyện ý bị cuốn vào thị phi tranh chấp.
Trong lúc nàng đang tựđấu tranh với mình xem có nên rời khỏi đội hay không, Công Tử Liên Thành đã mởcửa sổ chat riêng với nàng : "Tháng Bảy và Hồ Điệp đều là còn ít tuổi, nóinăng không biết cân nhắc, thật ra cũng không có ác ý, nàng chớ để tronglòng."
Trong lòng Nhất Tiếu HồngTrần thấy ấm áp, lập tức trả lời : " Ta không sao cả, sẽ không để ý. Anhchuyên tâm đánh nhau đi, đừng phân tâm vì ta."
" Được." CôngTử Liên Thành cũng không nói gì nữa, tiếp tục vùi đầu khổ chiến.
Giữa lúc mọi người đanghoa mắt trong đám kỹ năng kia, ba đại tướng Ma Giới đã bị giết chết, sau đóCông Tử Phù Tô lập tức giơ cái chìa khóa " Mở ra rương chứa bảo bối"cho mọi người trong đội ngũ xem, cười nói : " Bên chúng ta đã cướp đượcrồi."
Công Chúa Tháng Bảy lậptức nói to : " Cám ơn các ngươi đã hỗ trợ bọn ta đánh quái, khổ cực chobọn ngươi rồi."
Ta Không Phải Thiên Sứ vàĐừng Kêu Ta Bảo Bối cũng cười ầm ĩ, liên mồm cảm ơn theo.
Phe đối phương lập tức chia hai đội người ra vây quaybảy cái rương, chuẩn bị toàn lực chặn đánh những người chạy lên mở rương.
2.
Đây là lần đầu tiên NhấtTiếu Hồng Trần bị cuốn vào trận chiến kịch liệt như thế, nhất thời cũng phảnứng không kịp. Thấy nhiều người bảo vệ chung quanh rương như vậy, không khíkhẩn trương xung quanh lại càng căng thẳng hơn, trong đầu nàng bắt đầu thấytrống rỗng, cảm thấy vô kế khả thi, chỉ sợ là hôm nay không thể hoàn thành đượcnhiệm vụ này.
Dường như Công Tử Phù Tôđã định liệu trước những việc này, liền nói trong [đội ngũ] : " Bảo Bối,ta sẽ đưa chìa khóa cho ngươi, ngươi đi mở rương. Ta sẽ phụ trách làm bọn họngủ mê, những người khác cũng đừng công kích, đừng để bọn họ bị đánh thức. Phenhập Tiên không đánh bọn ta được, không cần quan tâm."
Đừng Kêu Ta Bảo Bối lậptức đáp ứng : " Được" liền lập tức muốn giao dịch chìa khóa với hắn.
Phấp Phới Bươm Bướm baylập tức dị nghị : " Phải kêu Nhất Tiếu Hồng Trần đi mở rương đi, dù saođối phương cũng không công kích nàng ta. Bảo Bối đi giết thầy thuốc của bên họ,ta với huynh làm cho bọn họ bị ngủ, vậy mới là an bài tốt."
Trong chốc lát, Công TửPhù Tô trầm mặc không nói nên lời, phàm người nào đã vào bang được một thờigian, cơ hồ đều có thói quen, từ trước tới giờ mỗi khi làm nhiệm vụ không baogiờ cãi lời bọn họ, anh đã quên mất cảm giác bị người ta phản bác, lúc nàykhông khỏi ngẩn người ra, không kịp phản ứng.
Ngay lúc anh vừa ngâyngười, thầy thuốc nhập Ma ở phe đối phương đã tranh động thủ, lập tức phát độngkỹ năng mê man tấn công tới bọn họ, nhất thời làm bọn họ không động đậy được.Công Tử Phù Tô lập tức nói trong box chat bang phái : " Mau tới đánh thứcbọn ta."
Lập tức có hai ngườithuộc phe nhập Phật và nhập Ma lập tức chạy tới tấn công bọn họ một chiêu nhẹnhàng. Công Tử Phù Tô vừa tỉnh lại liền phát động kỹ năng ngủ trụ đối phương,sau đó nói : " Bảo Bối, ta ném chìa khóa ra, ngươi mau mau nhặt lấy."
Đừng Kêu Ta Bảo Bối vọttới bên cạnh anh, thấy chìa khóa vừa rơi ra lập tức nhặt lấy, sau đó sử Lăng BaVi Bộ lập tức chạy tới gần rương, hơi do dự một chút, rồi mở ra cái thứ ba.
Có tất cả bảy cái rương,đồ vật bên trong không giống nhau, mà mỗi chìa khóa chỉ có thể mở được một lần,sau đó tự động biến mất, bởi vậy người mở rương chỉ có thể mở một cái, lúc nàychỉ xem nhân phẩm và vận khí của hắn tốt tới đâu, có điều, chỉ cần mở rương,Boss sẽ xuất hiện, nhưng địa điểm xuất hiện không giống nhau.
Đừng Kêu Ta Bảo Bối clickvào cái rương, thấy tiến độ hoàn thành bắt đầu từ 1% chạy lên, phải tới con số100% rương mới mở ra, quá trình này cần tới 30s, nếu gặp phải công kích, lậptức bị gián đoạn, phải lặp lại từ đầu. Công Tử Phù Tô làm hộ pháp cho cậu,không ngừng tung ra hàng loạt kỹ năng mê man với phạm vi lớn, đảm bảo rằng cậukhông chịu bất kỳ thương tổn nào.
Hai đội nhập Phật và nhậpMa đang triền đấu cùng Công Tử Liên Thành lập tức xông tới, có kẻ đánh thứcđồng bọn đang bị ngủ vùi, có kẻ chuyển sang công kích Công Tử Phù Tô và ĐừngKêu Ta Bảo Bối, Phấp Phới Hồ Điệp Bay level thấp, chưa học được kỹ năng ngủquần công, chỉ có thể mở pháp trận, gia tăng công kích, tiêu trừ trạng thái bấtlợi cho Công Tử Phù Tô.
Nhất Tiếu Hồng Trần khôngnhịn nổi nữa đang định tiến lên hỗ trợ, Công Tử Liên Thành đã chat riêng vớinàng : "Nàng đừng động thủ."
"Vâng." Nàngdừng chân, khẩn trương nhìn tình hình chiến đấu trước mặt.
Những người thuộc pheKhải Hoàn Hào Môn chạy tới tiếp viện không ít, lúc này cũng nhao nhao chạy qua,kỹ năng ngủ quần công không ngừng xuất hiện loang loáng, đồng thời còn có SấmVang Chớp Giật của Côn Luân, Thanh Liên Thịnh Ca của Tiêu Dao, Ma Diễm PhầnThiên của Ma Giáo, đều là những kỹ năng cuối cùng của từng môn phái, các loạihiệu quả cùng nở rộ như pháo hoa, chiếu sáng rực rỡ cả khu vực âm u tối tăm củaMa Vực.
Không ngừng có người ngãxuống, sau đó bị thầy thuốc hồi sinh, lại ngã xuống, lại hồi sinh, mà Nhất TiếuHồng Trần đứng giữa luồng mưa bom bão đạn đó lại không bị rớt xuống dẫu chỉ mộtcọng tóc. Trong lòng nàng rất lúng túng, cũng không thể đứng im đó một cáchthanh thản, sau đó hưởng thụ thành quả do bọn họ khổ cực kiếm được, có điềunàng cũng không nguyện ý bị cuốn vào cái vòng tranh chấp giữa hai đại bang kia,hơn nữa trước mắt nàng cũng không đủ năng lực này.
Chính vào lúc đang lưỡnglự, rốt cuộc Đừng Kêu Ta Bảo Bối cũng mở được cái rương này ra. Hắn giơ đồ vậtbên trong cho mọi người trong đội ngũ xem, nói một cách chán nản : "Vớvẩn"
Đó là một viên Ma NgụcHuyết Thạch, ngoại trừ Nhất Tiếu Hồng Trần, không người nào biết cách dùng, màtrên thị trường cũng không có kẻ nào nguyện mua, nên trong mắt bọn họ nó hoàntoàn vô giá trị, bởi vậy kêu là đồ vớ vẩn. Nhất Tiếu Hồng Trần tim đập thìnhthịch, lập tức chat riêng với Công Tử Liên Thành " Ta muốn cái này, trảbao tiền cũng được."
Công Tử Liên Thành nhanhchóng hiểu ra : " Dùng để làm bộ trang bị của ta sao ?"
" Đúng" NhấtTiếu Hồng Trần hưng phấn gõ một loạt : " Thiên Giới Tinh Trần, Ma NgụcHuyết Thạch, Cửu Thiên Huyền Vũ, Bồ Đề Xá Lợi, cần bốn thứ này."
" Hiểu rồi, nàngđừng nói gì cả, để ta." Công Tử Liên Thành lập tức nói trong [ đội ngũ] :" Bảo Bối, cái đó đưa cho ta đi"
" Được." ĐừngKêu Ta Bảo Bối không chút do dự : " Đánh Boss xong sẽ chuyển chohuynh."
Công Chúa Tháng Bảy rấttò mò : " Tam ca, cái này dùng để làm gì ? Bằng hữu của ta cũng có mộtviên, hình như cũng là mở rương ra thấy, nhưng mọi người không biết dùng để làmgì, để lại chỉ tốn chỗ, hắn đang định vứt đi."
" Đừng vứt. Bằng hữucủa ngươi nếu còn có thứ gì vô dụng thì bán cho ta, ta sẽ trả tiền." CôngTử Liên Thành nói một cách thản nhiên như không : " Ta đang muốn dùng mấythứ này để tinh luyện trang bị, không rõ là có được hay không."
" Được, đợi đánhxong Boss ta sẽ tìm hắn nói." Công Chúa Tháng Bảy vô cùng hăm hở "Kêu bọn hắn chuyển toàn bộ mấy thứ rác rưởi này cho ta."
Bọn họ vừa bàn luận hàohứng vừa đi tìm Boss.
Tuy rằng địa điểm xuấthiện rất tùy tiện, nhưng vẫn có quy luật, chỉ yếu thường xuất hiện tại hai địađiểm tại Ma Vực, Công Tử Liên Thành mang theo Nhất Tiếu Hồng Trần, Ta KhôngPhải Thiên Sứ và Công Chúa Tháng Bảy, Công Tử Phù Tô mang Theo Phấp Phới HồĐiệp Bay và Đừng Kêu Ta Bảo Bối chia làm hai đội đi tìm Ma Quân Địa ngục.
Mấy đội nhân mã tới trợgiúp bọn họ vẫn liều mạng cuốn chặt lấy phe đối phương, không cho phép bọn họgiành chạy đi cướp Boss, nhưng cũng có không ít những kẻ đã thoát ly chiếntrường, chạy về hai địa điểm kia.
Trong khoảnh khắc Công TửLiên Thành đã nhìn thấy bóng dáng cao lớn quỷ dị hừng hực lửa của Ma Quân ĐịaNgục, mà bên cạnh hắn có hai đội người đang chiến đấu ác liệt. Một đám đanggiết Boss, còn một đám đang định giết họ.
Kỳ thật từ lúc bọn họ bắtđược cái chìa khóa, nhiệm vụ này đã tính lên người họ, những người kia cho dùcó giết được Boss này cũng chẳng được cái gì cả, nhưng bọn chúng muốn giết Bosskia đi, để những người đang làm nhiệm vụ này cũng không được gì cả. Mà mấyngười bên Khải Hoàn Hào Môn đương nhiên kiệt lực ngăn cản hành động này của bọnchúng, vì thế nơi này cũng thành bãi chiến trường, thây nằm ngổn ngang khắpnơi, mà nhìn qua lớp dung nham chảy xiết trong những kẽ đá phảng phất như máutươi, làm người ta càng thấy rợn mình.
Nhất Tiếu Hồng Trần cóphần không biết phải nói gì. Đại khái đây chính là bộ mặt thật của giang hồ đi.
Công Tử Liên Thành liềnnói với bọn họ : "Mọi người dùng toàn bộ kỹ năng, cướp Boss" Sau đólập tức nhảy lên tấn công đầu tiên.
Nhất Tiếu Hồng Trần cũnglập tức chỉ huy Thanh Long tiến công, đi ngay phía sau.Hai con cự long đồngthời tấn công Ma Quân Địa Ngục, khí thế bức người. Ta Không Phải Thiên Sứ vàCông Chúa Tháng Bảy cùng theo sát, hoàn toàn không quan tâm tới những kẻ tớicướp Boss, chỉ dùng toàn bộ kỹ năng để công kích.
Công Tử Phù Tô liếc đọcqua câu nói của Công Tử Liên Thành đã hiểu rõ tình hình, lập tức nói trong [đội ngũ] : " Chúng ta sẽ lập tức tới ngay."
Công Tử Liên Thành cũngkhông rảnh nhiều lời, chỉ đáp lại một tiếng " Được' rồi tiếp tục dùng toànlực tấn công.
Chung quanh Nhất TiếuHồng Trần là đám người đang giết nhau trối chết, nhất thời sấm sét vang dội,mặt đất chấn động, làm người ta phải hoa mắt chóng mặt, nàng hoàn toàn khôngnhìn rõ ai với ai, chỉ có thể nhìn chằm chằm vào dây máu của Ma Quân Địa Ngục,vừa dùng toàn lực công kích, vừa chỉ huy Thanh Long trên đầu.
Chỉ một lát sau, mấyngười Công Tử Phù Tô cũng đuổi tới nơi, lập tức gia nhập chiến đoàn, dùng toànbộ kỹ năng tấn công Boss.
Nhất Tiếu Hồng Trần cũngkhông rõ ai đang đánh quái chính, những người đánh Boss quá nhiều, chỉ thấyquái gầm lên giận dữ ra sức đánh trả, dây máu dài thượt của nó nhanh chóng giảmxuống, có thể thấy lực công kích lên người nó nhiều biết bao nhiêu.
Cho tới khi dây máu cạntới đáy, trên thân Ma Quân Địa Ngục xuất hiện một ngọn lửa hừng hực, bao trọnlấy nó, nhưng Nhất Tiếu Hồng Trần cũng không thấy thông báo nhiệm vụ hoànthành. Nàng không nhúc nhích, cũng không nói năng gì, chỉ đứng đó lo lắng chờnghe mọi người giải thích.
Cả đội đều trầm mặc, cuốicùng Công Tử Liên Thành là người lên tiếng đầu tiên. Anh nói một cách thảnnhiên như không : " Boss đã bị bọn chúng cướp mất rồi, chúng ta quay vềthôi."
Nhất Tiếu Hồng Trần bấygiờ đã hiểu, lần này nhiệm vụ đã thất bại mất rồi. Từ lúc bắt đầu tham gia vàotrò chơi này tới giờ, nàng đã sớm có thói quen bị những đại hồng danh khốnkhiếp giết, hoặc bị người đang PK ngộ sát, cũng có thói quen đang làm nhiệm vụbị kẻ khác cướp quái, lúc treo máy bị người gây rối, vì thế cũng không muốn làmnhững nhiệm vụ có phần thưởng lớn hấp dẫn, chỉ trốn trong địa cung Phó Bản treomáy một mình. Từ trước tới giờ, nàng vẫn giữ thói quen bình thản, đã trải quasinh tử trong hiện thực, căn bản nàng cũng không muốn tranh cao thấp với ngườikhác trong trò chơi như thế này. Nhìn thấy câu nói này của Công Tử Liên Thành,nàng cũng không biết phải nói gì cho phải, liền im lặng không nói năng gì.
"Tổng công kích củađội chúng ta thấp, không tranh được với người ta, nên cũng không thể nói gìđược." Hiển nhiên là Công Chúa Tháng Bảy vô cùng bực bội : " Tam ca,ta không nuốt trôi được cơn tức này, chỉ muốn đi giết người. Chúng ta đi baovây chung quanh NPC, để bọn chúng cũng không giao nhiệm vụ được."
Công Tử Liên Thành cười :" Được, chúng ta đi thôi."
"Hồng Trần bang chủkhông cần đi theo đi." Nghe qua Công Chúa Tháng Bảy có vẻ khách khí, kỳthực cố tình châm chọc : "Ngươi dịu dàng ngọt ngào như vậy, chúng ta điđánh nhau, ngươi chỉ có thể đứng bên cạnh nhìn, chắc là nhàm chán quá đi."
" Đúng vậy."Phấp Phới Hồ Điệp Bay cũng cười rạng rỡ " Không dám lãng phí thời gian củaHồng Trần Bang Chủ. Những chuyện giết người nhàm chán như vậy để chúng ta tựlàm thôi."
Công Tử Liên Thành lấy MaNgục Huyết Thạch từ tay Đừng Kêu Ta Bảo Bối, sau đó giao cho Nhất Tiếu HồngTrần, nói đầy vẻ quan tâm : "Hồng Trần, nàng vốn không thích đánh nhau,đừng đi nữa."
" Vâng." NhấtTiếu Hồng Trần lập tức đáp ứng, rời khỏi đội ngũ, sau đó click vào bùa hồithành, trực tiếp quay trở về Cẩm Tú Phường ở Kim Đài Thành.
Có vẻ như Công Tử LiênThành cũng không yên lòng, lập tức mở cửa sổ chat nói với nàng : "Nàngđừng nghĩ gì cả, ta chỉ không muốn nàng bị cuốn vào mấy thứ đó thôi."
Nghe vậy Nhất Tiếu HồngTrần thấy vui vẻ hơn rất nhiều, lập tức mỉm cười trả lời : "Ta không saocả, chủ yếu là thấy mình liên lụy tới mọi người, làm mọi người không hoàn thànhđược nhiệm vụ, có phần không yên tâm"
"Đừng nói vậy, nếu nhưthiếu bớt một người trong đội ngũ, lực lượng của chúng ta càng suy yếu, càngkhông có khả năng hoàn thành nhiệm vụ." Công Tử Liên Thành lập tức an ủinàng : " Lần này cũng nhờ bọn chúng dốc toàn lực ngăn chặn chúng ta, haiđội của Tiểu Bạch và Vô Kị đều hoàn thành nhiệm vụ, vừa mới giao xong nhiệm vụrồi, như vậy không phải rất tốt sao ? Hơn nữa, cho dù bọn chúng ta không hoànthành nhiện vụ, nhưng cũng lấy được cái tài liệu này, cũng coi như thắng lợikhông nhỏ."
" Đúng, anh nóiđúng. có thể lấy được tảng đá này, ta đã rất thỏa mãn rồi." Nhất Tiếu HồngTrần vô cùng cao hứng : "Chủ yếu là mọi người tốn nhiều công sức như vậy,lại không được cái gì, ta có cảm giác có lỗi, nếu không, ta sẽ trả tiền, anhđưa cho bọn họ đi."
"Không cần."Công Tử Liên Thành mỉm cười : " Việc này nàng không cần xen vào, ta sẽ cócách xử lý."
"Vâng." NhấtTiếu Hồng Trần hoàn toàn không thắc mắc gì những lời của anh, vừa đáp ứng vừađi vào trong cửa hàng, thả khối Ma Ngục Huyết Thạch vào trong kho hàng.
Chẳng bao lâu, trên [thế giới] đã lại xảy ra một trậnkhẩu chiến kịch liệt.
3.
Hiện tại chính là thờigian những đội hoàn thành nhiệm vụ đi giao nhiệm vụ, Công Chúa Tháng Bảy, CôngTử Liên Thành mấy người lập tức bao vây xung quanh chỗ NPC ở tiên giới, khôngcho người ở bang phái đối địch giao nhiệm vụ.
Trong khoảng thời gian mởra nhiệm vụ khiêu chiến tam giới, ở đây có thể tự do PK, giết người không bịbiến thành Hồng danh, người bị giết không bị mất điểm kinh nghiệm, bởi thế đốivới những kẻ thích đánh nhau, nơi đây là thiên đường, mà đối với những kẻ chỉđi qua tiếp nhận nhiệm vụ không muốn dây dưa thì nơi đây chính là một nơi đầykhủng bố. Cũng bởi vì giết người không bị thành Hồng danh, cho nên rất nhiềungười không chút cố kỵ sử dụng kỹ năng sát thương một cách bừa bãi, chỉ cầnkhông chung đội lập tức sẽ bị tấn công, thậm chí những người cùng thuộc mônphái cũng không thể may mắn tránh khỏi. Càng tiến vào những giây phút cuối cùngcủa nhiệm vụ khiêu chiến, chung quanh NPC giao nhiệm vụ của Tiên Phật Ma chiếnhỏa càng ngập trời, trên [thế giới] nước bọt lại càng phun mù mịt.
Nhất Tiếu Hồng Trần nhìnthấy những tiếng chửi mắng đủ loại xuất hiện trên box chat [thế giới], tronglòng cực kỳ bình tĩnh, lại có một cảm giác vui mừng một cách thản nhiên. Nhưthường ngày, nàng tiếp tục chỉnh lý cho tốt hai cửa hàng của mình, sau đó đọcđoạn chuyện trò của bang phái mình. Khinh Ca Thủy Việt đã trả lại vị trí bangchủ cho nàng, đương nhiên nàng cần tiếp tục quan tâm tình huống của mọi ngườitrong bang.
Cưỡi Thỏ Truy Rùa Đen cóchút hưng phấn nói : " Nghe nói cuối tuần vừa rồi update rất nhiều hạngmục, mới tăng thêm kỹ năng thầy trò, kỹ năng vợ chồng, kỹ năng bang phái, cònmuốn mở thêm Phó Bản mới, ra Boss mới."
" Đúng vậy, đúngvậy." Diêm Bán Cô Bé cũng rất kích động " Không biết có ra thêm trangbị gì mới không ? Boss mới có rơi ra cái gì cao cấp không ? Thật khiến người taphải chờ mong."
" Dạo gần đây ngườithu đồ đệ cũng nhiều lên." Tay Phải Đồng Ý cười nói : " Trước kiaphần lớn tình huống đều là người mới khổ sở cầu xin những người level cao thumình làm đồ đệ, hiện tại trái ngược, cao thủ chạy lên [thế giới] kêu gọi thu đồđệ."
Gió Thật Lớn : " Cácngươi có đồ đệ không ?"
" Không có, lười làmnhiệm vụ thầy trò, ta còn phải bồi tiếp lão bà, không rảnh." Tay Trái ƯớcĐịnh đáp một cách khoái lạc : " Dù sao bọn ta cũng có kỹ năng vợ chồng làtốt lắm rồi."
"Đúng vậy, lão côngnói đúng." Tay Phải Đồng Ý rất vui vẻ : " Có điều nếu kỹ năng thầytrò đúng là tốt như vậy, cũng có thể thu đồ đệ, nhưng trước hết phải để ta xétduyệt qua đã."
" Điều đó là đươngnhiên, lão bà là người định đoạt mà." Tay Phải Ước Định có tố chất của một"lão bà nô"( ngườihầu của vợ)
Hai người bọn họ quenbiết trong trò chơi, mến nhau, hiện đã lan ra ngoài hiện thực, cũng đã pháttriển tới mức gặp cha mẹ hai bên, cũng được phụ mẫu cho phép, là một ví dụ tuthành chính quả hiếm thấy, chỉ cần nhắc tới đã giết sạch những cặp vợ chồng hưảo trong trò chơi.
Nghe hai người tung hứngnịnh nọt lẫn nhau như thế, mấy kẻ trong bang lập tức tỏ rõ thái độ khinh bỉ nhưthường lệ.
Cưỡi Thỏ Truy Rùa Đen bòra đất nôn ọe : " Các ngươi thật buồn nôn."
Tay Trái Ước Định tỏ vẻvô lại hỏi : "Tráng sĩ, ngươi có rồi sao ?"
Tay Phải Đồng Ý lập tứcnói tiếp : " Bao giờ thì sinh ?"
" Sắp được sinhrồi." Cưỡi Thỏ Truy Rùa Đen mặt không đổi sắc, tỏ vẻ đàng hoàng đáp :" Đã sắp tới level 125, sắp phi thăng rồi."
Mọi người trong bang cùnglăn ra cười, sau đó cùng xông vào khen ngợi hắn.
Khinh Ca Thủy Việt độtnhiên toát mồ hôi đầm đìa đầy mặt : " Giao nhiệm vụ còn phải mở hết cácloại trạng thái, không hiểu là cái đạo lý gì nữa đây hả trời."
Nhất Tiếu Hồng Trần cười: "Cậu đi làm nhiệm vụ khiêu chiến hả ? Hoàn thành rồi sao ?"
"Hoàn thành rồi,thực không dễ gì." Nàng khóc lóc giơ cờ hàng : " Mình làm nhiệm vụkhiêu chiến Phật giới, tổ đội với bọn Tiểu Đao. Vốn có bang phái đối địch củabọn họ tới quấy rối, có điều hình như sau đó dốc toàn lực tới Tiên Giới chặnđường Công Tử Liên Thành, bên chỗ bọn mình có phần thuận lợi hơn, đã cướp đượcBoss. Có điều lúc trở về giao nhiệm vụ lập tức gặp mưa bom bão đạn, bọn mình tửvong mấy lần liền, cũng không thể tới gần NPC, may mà có Công Tử Phù Tô ở đó,mới dẫn được bọn mình tới, bằng không chỉ còn cách khổ sở bỏ trốn. Mấy ngườiCông Tử Liên Thành ở đó giết đối địch, phe đối địch cũng giết bọn mình, sau đómấy người Công Tử Phù Tô hộ tống bọn mình tới chỗ NPC, lại quấn chặt lấy nhữngkẻ chặn đường giết bọn mình, mỗi người bọn mình phải thêm đủ loại trạng thái,lại phải mở trạng thái vô địch, cuối cùng mới có thể giao nhiệm vụ.
" Trời ơi, nghe màphát mệt." Diêm Bán Cô Bé buồn bã : " Ta đang nghĩ có thời gian sẽlàm thử cái nhiệm vụ này, nghe nói phần thưởng rất lớn."
" Thì đúng thế mà,điểm kinh nghiệm tăng 20%, lại có cả một quyển kỹ năng phi thăng, lúc mở rươngcòn thu được mấy thứ." Khinh Ca Thủy Việt tỏ ra rất đắc ý : " Mìnhthật phục mình nha, đúng là người tốt được trời thương, lúc mở rương ra đượcmột bộ ngọc tinh luyện."
"Trời ơi." Rấtnhiều người chảy nước dãi thèm thuồng : " Lão tỷ ngươi mà người tốt cái gì?"
"Đúng là đồ ăncướp." Cưỡi Thỏ Truy Rùa Đen nước dãi chảy ròng ròng : " Những ngườiở đây đều phải có phần."
"Đúng vậy, đúng vậy,xếp hàng điểm danh chia phần, mau giao thứ đó ra đây." Mọi người cùng ồnào bức nàng phải giao thành quả thắng lợi ra chia đều cho mọi người : "Lão tỷ ngươi mà không chịu giao ra, khó tránh sẽ có kẻ đỏ mắt ghen tị, sau nàygặp ngươi lần nào chém lần đấy ha ha "
“Các ngươi đều là ngườixấu." Khinh Ca Thủy Việt lệ tuôn như mưa : " Đây là thứ ta phải mạohiểm cả tính mạng mới thu được, mà mấy người bọn ngươi còn muốn cướp, thời buổinày không có pháp luật gì cả."
Cả đám người cùng cười âmhiểm, Cưỡi Thỏ Truy Rùa Đen thừa cơ dụ hoặc : " Việt Việt, lão tỷ nàngđồng ý lấy ta đi, ta sẽ tới bảo hộ nàng"
Lập tức mọi người đều tỏra khinh bỉ hắn : " Cái này gọi là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn,ngươi đúng là kẻ vô lại."
Trong lúc bọn họ đang đùagiỡn ầm trời, Thương Hải Hoành Lưu đã xuất hiện ở trước cửa Cẩm Tú phường. Hiệntại cậu đã ở level 118, trang bị trên người đều đã được tinh luyện tới cấp 8,tản ra ánh lam trong suốt, là đại biểu điển hình cho chiến sĩ đồng.
Nhất Tiếu Hồng Trần đi rangoài, tiếp nhận tài liệu và trả tiền cho cậu.
Cho dù tới cấp bậc nào đichăng nữa, lúc đánh quái đều thu được tài liệu, có điều cấp bậc của tài liệu làbất đồng thôi, kỹ năng chế tác của Nhất Tiếu Hồng Trần đã ở mức cuối cùng, tàiliệu cấp nào cũng cần thiết, bởi vậy Thương Hải Hoành Lưu vẫn cung cấp tài liệucho nàng. Hai người vẫn giống như trước kia, không bao giờ cò kè mặc cả, NhấtTiếu Hồng Trần bao giờ cũng trả cho cậu giá cao hơn giá thu mua bên ngoài, màtrước giờ Thương Hải Hoành Lưu cũng không có bất kỳ ý kiến gì.
Lần này sau khi giao dịchxong, Thương Hải Hoành Lưu lại đứng đó không đi. Nhất Tiếu Hồng Trần cảm thấycó gì khác, liền mở cửa sổ chat hỏi cậu : "Có việc gì cần ta giúp sao ?"
Thương Hải Hoành Lưu chầnchừ trong giây lát mới đáp : "Đệ muốn bái Công Tử Liên Thành làm sưphụ."
Nhất Tiếu Hồng Trần do dựmột lát : " Đệ là Ma Giáo, phải tìm sư phụ cùng môn phái chứ."
" Công Tử Vô Kỵ cũngcó đồ đệ mất rồi. Đệ biết công tử, hay làm nhiệm vụ cùng với công tử."Thương Hải Hoành Lưu bình tĩnh đáp : "Công tử nói Công Tử Tiểu Bạch, CôngTử Phù Tô đều đã có đồ đệ, chỉ riêng có Công Tử Liên Thành là trước giờ chưathu bao giờ. Đệ nghĩ, chỉ là làm nhiệm vụ thầy trò, nếu công tử có thời gian, cóthể chỉ điểm thêm cho đệ một chút kỹ thuật PK là được, không cùng môn phái cũngkhông sao."
Nhất Tiếu Hồng Trần quencậu đã khá lâu, cũng biết cậu là người như thế nào, nếu như trước kia, nàngkhông chút do dự đáp ứng ngay, có điều trải qua việc của Kiếm Tẩu Thiên Phongkia, nàng cũng không dám tùy tiện nhận lời ai bất kỳ điều gì. Nàng trầm tư suynghĩ, cân nhắc, Thương Hải Hoành Lưu thấy nàng trầm mặc, liền nói : "Không sao cả, nếu khó mở lời, thì coi như đệ chưa nói gì đi."
" Không phải."Nhất Tiếu Hồng Trần lập tức đáp.
Thương Hải Hoành Lưu cóphần nghi ngờ, nhưng không nói năng gì nữa, chỉ chờ nàng nói tiếp.
" Ta không biết côngtử có muốn thu đồ đệ hay không, cho nên mới không có cách nào để nói."Nhất Tiếu Hồng Trần giải thích một cách khó khăn : "Cho tới bây giờ côngtử không thu đồ đệ, có khả năng là không muốn thu. Đệ cứ chờ đi, lúc nào côngtử muốn thu đồ đệ, đệ có thể tới bái công tử làm sư phụ, như vậy có phải tốthơn không ?"
" Dạ, tỷ nóiđúng" Thương Hải Hoành Lưu cười : " Vậy thì đừng nói trước, chờ baogiờ công tử muốn thu đồ đệ, đệ sẽ tự mình tới xin."
Nhất Tiếu Hồng Trần nhưtrút được gánh nặng : "Ừm"
Thương Hải Hoành Lưu cưỡilên Hỏa Kỳ Lân mới mua được không lâu, chạy về phía truyền tống trận, tiếp tụctới Ma Giới làm nhiệm vụ.
Trong lòng Nhất Tiếu HồngTrần vẫn có chút áy náy, cảm thấy thái độ vừa rồi của mình có phần thương tổncậu ta, đây đúng là chuyện không chút mong muốn. Trong lúc đang cân nhắc qualại, đang nghĩ xem có cách nào để bổ cứu, đã thấy Công Tử Phù Tô cưỡi tiên hạctừ từ bay tới.
Nhất Tiếu Hồng Trần thấyanh dừng trước mặt liền cười hỏi : " Sao không đi đánh nhau à ?"
" Vừa đánh nhau ởTiên Giới xong, bọn họ lại tiếp tục đi đánh nhau." Công Tử Phù Tô trả lờivới vẻ thản nhiên như không : " Thầy thuốc chẳng thiếu, để bọn họ thu đượckinh nghiệm từ thực chiến cũng tốt, ta không cần phải đi nữa."
" Ừm" Nhất TiếuHồng Trần thấy có vẻ như anh cố tình tới gặp mình, liền hỏi với vẻ thăm dò :" Có chuyện gì sao ?"
" Cũng không cóchuyện gì cả, chỉ muốn tìm nàng tâm sự chút thôi." Công Tử Phù Tô mỉm cười: " Nàng có thời gian không ?"
" Có ạ." NhấtTiếu Hồng Trần cười nói : " Hiện tại cũng không có chuyện gì cả."
" Vậy thì tốt" Công Tử Phù Tô nhẹ nhàng đềnghị : " Vậy chúng ta tới bồn hoa trung tâm ngồi một chút nhé."
4.
Bồn hoa trung tâm nằm ởquảng trường trung tâm trong Kim Đài Thành, ở giữa có một bể phun nước, xungquanh trồng đủ loại hoa đủ màu sắc rực rỡ, cho dù là xuân hạ thu đông, chỗ nàytrăm hoa vẫn vĩnh viễn đua nở, chim bồ câu trắng lúc gật gù tại luống hoa, lúcxòe cánh bay rào rào thành từng đàn, không khí cực kỳ lãng mạn.
Một ngày trong hiện thựctương đương với bốn ngày trong trò chơi, ở chỗ này càng có thể chiêm ngưỡngđược khung cảnh huy hoàng rạng rỡ của buổi ban mai, cũng như vẻ mỹ lệ lúc chiềutà buông xuống. Bên cạnh bể phun nước và rìa bồn hoa có những dãy ghế dài,những đôi tình nhân hoặc vợ chồng rất hay ngồi ở đây để hít thở không khí tronglành. Hồi trước cũng từng có một số người bày quầy hàng ở đây, nhưng nhiềungười chơi cho rằng bọn họ làm hỏng cả khung cảnh, cùng liên hợp lại để ngăncản, kiên quyết không mua đồ của bọn họ, khiến cho bọn họ không thể không quayvề lại khu buôn bán, trả lại sự yên tĩnh đơn thuần và khung cảnh mỹ lệ cho nơinày.
Nhất Tiếu Hồng Trần vàCông Tử Phù Tô đi tới bên cạnh bể phun nước, cùng ngắm nhìn suối phun đồ sộ mộtchút, sau đó mới lựa một băng ghế không có người ngồi, xoay người ngồi xuống,thoáng nhìn qua như hai người đang sóng vai, tuy rằng chỉ là cảnh giả, nhưngcũng làm cho người ta thấy vui vẻ thoải mái.
Công Tử Phù Tô mở cửa sổchat để nói chuyện với nàng : "Công Chúa Tháng Bảy quen bọn ta từ trongtrò chơi. Thời điểm đó level của bọn ta còn thấp, công kích của thầy thuốc cũngkhông cao, nhưng có thể thêm máu cứu người, cho nên mọi người đều tụ thành mộtđội cố định, thường treo máy, làm nhiệm vụ cùng nhau, Vô Kỵ và Liên Thành dẫnquái, Tiểu Bạch quần công, ta với Yêu Yêu ở phía sau thêm máu. Thỉnh thoảng gặpmấy kẻ level cao tới giết người cướp vị trí, chúng ta đồng tâm hiệp lực đánhnhau với bọn chúng, sinh cùng sinh, tử cùng tử, cảm giác vô cùng vui vẻ. Sau đólần lần biết tới Quỷ Cơ, Tháng Bảy, nói chung là ngày ngày vui vẻ cùng một chỗ.Trong hiện thực Yêu Yêu và Tiểu Bạch cũng là một đôi tình lữ, Quỷ Cơ và Vô Kịcũng rất hợp nhau, chẳng mấy sẽ cùng nhau, Tháng Bảy thích Liên Thành, mọingười chúng ta đều có thể nhận ra, nhưng Liên Thành hình như chỉ coi nàng nhưmuội muội, quan tâm bảo vệ, nhưng cũng chỉ trong chừng mực đó, cũng không cóquan hệ gì sâu sắc hơn."
Nhất Tiếu Hồng Trần thấyanh thao thao bất tuyệt như vậy, nhất thời không biết phải đáp lại thế nào,đành phải tùy tiện nói một chữ " Ừm", tỏ vẻ mình vẫn đang nghe.
Công Tử Phù Tô tiếp tụcnói : "Tiểu Bạch, Vô Kị, Liên Thành và ta là bằng hữu từ nhỏ, học cùngnhau từ mẫu giáo, sau đó lên tiểu học, trung học cơ sở, phổ thông trung học đềucùng một lớp, chỉ có đại học thì khác, cũng tới một thành phố khác, nhưng lúctốt nghiệp lại cùng nhau tụ về làm việc chung trong một thành phố, ở chung lâunhư vậy, đương nhiên đều hiểu rõ lẫn nhau."
" Ừm, vậy thì giốngta và Việt Việt." Nhất Tiếu Hồng Trần cũng thấy vui vẻ, có thể hiểu thêmmột chút về Công Tử Liên Thành trong hiện thực, nàng đột nhiên có cảm giác vôcùng vui vẻ sung sướng.
"Thật ra ta cảm thấycó không ít người chơi tính cách trên mạng khác xa với ngoài đời thực."Công Tử Phù Tô cười nói : " Nàng thử đoán xem trong hiện thực bốn ngườibọn ta làm gì ?"
Nhất Tiếu Hồng Trần suynghĩ cẩn thận một chút, đáp theo cảm giác của mình : " Công Tử Tiểu Bạchcó vẻ như là một vị Giám đốc."
" Không sailắm." Công Tử Phù Tô lập tức giơ ngón tay cái lên tán thưởng. " Nhàhọ là công ty gia đình, hắn đúng là người thừa kế chính."
Nhất Tiếu Hồng Trần thấymình vừa đoán đã trúng, không khỏi vui mừng, liền nói tiếp : " Công Tử VôKị là quân nhân, hoặc cảnh sát, ta thấy anh ấy tính tình mạnh mẽ, là một kẻtheo trường phái hành động."
" Đúng vậy, nói quakhông hợp lập tức chém người." Công Tử Phù Tô cũng buồn cười : " Thậtra hắn là thầy thuốc, cũng công tác trong một bệnh viện rất nổi danh ở chỗchúng ta, là bác sĩ khoa u bướu, mỗi ngày đều phải nghĩ rất nhiều biện pháp đểcứu vãn tính mạng của người ta."
"Thật sao ? Vậy thìquả là thần kỳ." Nhất Tiếu Hồng Trần lắp bắp kinh hãi, buột miệng nói :" Ta lại cho rằng anh mới là thầy thuốc."
" Cũng nhiều ngườinghĩ vậy thật." Công Tử Phù Tô cười nhăn nhở : " Thật ra ta là luậtsư."
" Ừm" Nhất TiếuHồng Trần không kìm được gật đầu : " Thấy cách nói năng của anh như vậy,cũng có phần giống."
" Thật không ?"Công tử Phù Tô mỉm cười : " Vậy đoán nữa thử coi, Liên Thành làm gì?"
" Liên Thành ?"Nhất Tiếu Hồng Trần nghĩ một lúc rồi mới đáp : " Ta cảm thấy Liên Thànhkhông thích nói nhiều, lại rất biết cách quan tâm chăm sóc cho người khác, tínhcách nhẹ nhàng, bất quá cũng không dễ đoán được huynhanh ấy làm gì trong hiệnthực. Nói thật, có lúc ta từng nghĩ, không biết anh ấy có cùng một nghề với tahay không."
"Sao ? Vậy nàng làmnghề gì ?" Công Tử Phù Tô cũng thoáng tò mò.
"Công ty của ta làcông ty cây xanh, bất quá không thuộc loại phủ xanh thành thị, mà làm nhữngcông trình lớn ở nơi dã ngoại, ví dụ như sân bay ở cao nguyên, trạm thủy điện,những quốc lộ ở nơi thâm sơn, bọn ta làm những hạng mục phụ trợ cho những côngtrình đó như san dốc, đắp đê, phòng ngừa sụt lúng sạt núi, đá lở.." NhấtTiếu Hồng Trần đáp một cách bình thản : "Ta là giám sát hiện trường, quanhnăm công tác ở nơi hoang dã, chẳng mấy khi trở lại chốn phồn hoa đô thị."
Hiển nhiên Công Tử Phù Tôcảm thấy rất bất ngờ, hồi lâu mới thở dài : "Thật không đoán nổi. Ta thấynàng tốt tính như vậy, chẳng bao giờ tranh đua với kẻ khác, cũng không thích sođo, lại cho rằng nàng sinh sống trong một thành phố lớn, hoặc là thuộc thànhphần trí thức, cả ngày làm việc trong phòng điều hòa, hoặc tự mở công ty, khônglo tới cơm áo. Công tác của nàng như vây, có vẻ khá nguy hiểm nhỉ ?"
" Đúng vậy, gặp phảiđất lún, đá rơi, đất đá sụt lở là chuyện bình thường." Nhất Tiếu Hồng Trầnkhẽ thở dài : " Nửa năm trước, bọn ta vừa hoàn thành một hạng mục, lúcquay về gặp phải đất lún, giám đốc và mấy vị giám sát khác bất hạnh bỏ mình,chỉ có ta và một đồng sự nữa là giữ lại được mạng, nhưng bị gãy chân, sau khira viện chỉ ở nhà nghỉ ngơi điều dưỡng, cho nên khoảng thời gian này cơ bản chỉcắm đầu vào trong trò chơi."
" À vậy thì rõrồi." Công Tử Phù Tô bắt đầu cảm thấy kính nể nàng : "Dù sao cũngtrải qua sinh tử, nên thắng thua trong trò chơi cũng không là cái gì cả, vì vậynàng mới thoải mái như vậy đi."
" Ta cũng không tốtnhư vậy đâu." Nhất Tiếu Hồng Trần có vẻ hơi xấu hổ : " Người ta mạnhhơn ta nhiều, ta cũng đành chịu nhịn vậy, chứ cũng không phải tốt tính gìđâu."
" Ừm." Công TửPhù Tô nhớ lại đoạn hội thoại ban nãy, liền quay lại chuyện chính : " LiênThành không cùng nghề với nàng đâu, hắn làm du lịch."
" Hả ?" NhấtTiếu Hồng Trần cực kỳ kinh ngạc : " Thật thế sao ? Cái đó giống như làmcha làm mẹ người ta, bình thường không biết mỗi ngày phải nói bao nhiêucâu."
"Đúng vậy, cho nênhắn cảm thấy rất mệt mỏi, mỗi khi xong việc đều không muốn nói nhiều nữa."Công Tử Phù Tô cười nói : "Có điều hắn cũng không phải hướng dẫn viên dulịch, mà tự mở một công ty du lịch, hoàn cảnh cũng khá tốt, hắn không cần tựthân xuất mã lừa gạt người khác, đều có nhân viên đi làm thay rồi."
Nhất Tiếu Hồng Trần liềncười ồ lên : " Thì ra là thế."
"Liên Thành làm nênsự nghiệp từ hai bàn tay trắng, tự mình gian khổ gây dựng sự nghiệp, mà CôngChúa Tháng Bảy lại là một vị tiểu thư ngàn vàng, hai người bọn họ căn bản khôngcùng một loại người." Công Tử Phù Tô khẽ thở dài : " Công Chúa ThángBảy và Phấp Phới Hồ Điệp Bay là bằng hữu trong hiện thực, sau khi hai người đóbiết chúng ta ở chung trong một thành phố, liền thu xếp tụ họp một lần, nên mớiquen biết lẫn nhau. Tâm tư của nàng đối với Liên Thành mọi người đều hiểu rõ,Liên Thành cũng không muốn giả vờ hồ đồ, đã cự tuyệt nàng rất rõ ràng nhiềulần, có điều nàng tuổi trẻ khí thịnh, càng ngăn cản càng hăng hái, theo đuổikhông rời. Dù sao đó cũng là một cô gái trẻ, Liên Thành cũng không thể nói quátuyệt tình làm người ta tổn thương, trong trò chơi cũng ra sức chiếu cố nàng,coi như tận trách của một bằng hữu. Trừ cái đó ra, bọn họ cũng không có quan hệgì khác."
Nhất Tiếu Hồng Trần thấyanh giải thích cẩn thận như vậy, ngẩn người ra, bỗng nhiên hiểu, nhất thời mặtđỏ bừng lên. Nàng xoa xoa khuôn mặt nóng bừng, dè dặt hỏi để chứng thực :" Anh nói với ta mấy câu này là có ý gì ? Ta sợ ta đang hiểu lầm."
" Ý của ta là, TiểuBạch, Vô Kị và ta đều cảm thấy hai người bọn nàng rất xứng đôi, hình như cũngcó ý với nhau, có điều cả hai đều là những người kín đáo, nếu chúng ta khônggiúp đỡ một chút, có khi chờ tới lúc trò chơi này đóng cửa, các ngươi còn chưakịp bước qua cửa." Công Tử Phù Tô tỏ ra rất thẳng thắn : " Hai tênkia nói ta là một luật sư, cho nên chuyện này ta phải đứng ra, đương nhiên suyluận này chả logic chút nào cả, nhưng dù sao Liên Thành cũng là bạn bè tốt củata, cho nên ta mới đảm nhận việc này. Hồng Trần, xin thứ lỗi cho sự mạo muộicủa ta, nàng có thích Liên Thành không ?"
Trên mặt Nhất Tiếu HồngTrần như có lửa thiêu đốt, nóng đến mức sắp bốc hơi mù mịt. Nàng do dự hồi lâukhông nói câu nào, Công Tử Phù Tô cũng kiên nhẫn chờ, không nói nửa câu thúcgiục nàng.
Phía sau bọn họ, tiếngsuối phun róc rách liên tục không ngừng, tiếng bồ câu gù gù vang cả trời xanh,hoa cỏ rực rỡ chen nhau khoe sắc, thỉnh thoảng lại có kẻ đi lướt qua trước mặthọ, ngẫu nhiên dừng lại nhìn một chút rồi lại tiếp tục đi qua. Hết thảy mọi thứđều đẹp đẽ như vậy, Nhất Tiếu Hồng Trần cũng không tiếp tục cố kỵ nữa, quyếtđịnh nói thẳng một lời : " Đúng, ta thích anh ấy."
" Vậy thì tốtrồi." Công Tử Phù Tô vô cùng vui mừng.
Nhưng Nhất Tiếu Hồng Trầnlại có chút lo lắng : " Có điều, ngay cả bề ngoài của ta như thế nào anhấy cũng còn chưa biết, hai người bọn ta chỉ quen nhau qua mạng, tình cảm nhưthế, có thể thật sao ?"
"Ta cảm thấy làthật." Công Tử Phù Tô nói một cách thẳng thắn : " Về bản chất bênngoài hiện thực và trên mạng cũng không khác nhau mấy, bản tính con người tacăn bản không thay đổi. Không biết rõ diện mạo của nhau, nói không chừng cònkhông bị vẻ bề ngoài mê hoặc, có thể nhìn rõ trái tim của nhau, tính ra cònđáng tin tưởng hơn cái trò giả vờ che che đậy đậy trong hiện thực. Hồng Trần,công tác nguy hiểm như vậy nàng còn không sợ, thì sợ gì mà không cố gắng thửmột lần, biến cảm tình trên mạng ảo trở thành hiện thực."
Nhất Tiếu Hồng Trần nhìnthấy những câu này, dần dần có lòng tin. Nàng cười đáp : " Hiện tại thựcta càng tin anh đúng là luật sư, chỉ cần uốn ba tấc lưỡi mà củ cải cũng phảigật gù."
" Quá khen."Công Tử Phù Tô tỏ ra rất vui vẻ : " Liên Thành là một cái hũ nút, hơn nữalại cực kỳ truyền thống và bảo thủ, tuy rằng có không ít những người con gáitheo đuổi hắn, hắn lại chỉ sợ tránh không kịp, hiện giờ thấy hắn có thể thíchmột người, bọn ta đều cao hứng thay cho hắn. Hồng Trần, sau này nàng đừng khiphụ hắn."
" Không đâu."Nhất Tiếu Hồng Trần đỏ mặt, vui vẻ đáp.
" Cũng đừng quá dungtúng cho hắn, quản hắn cho chắc, đừng để cho hắn quá hoang phí." Công TửPhù Tô nửa đùa nửa thật nói : " Cái phương diện quản lý tài sản này nànglà người trong nghề, bọn ta đều mặc cảm, có nàng trông coi hắn, bọn ta thật rấtyên tâm. Kỳ thật bọn ta đều đoán rằng nàng làm ở ngân hàng, không ngờ nàng lạilàm một công việc nguy hiểm như vậy."
" Việt Việt mới làmở ngân hàng." Nhất Tiếu Hồng Trần cười nói : " Những lúc kết toán sốliệu còn phải tính tới ba số sau dấu phẩy, thường làm nàng nổi điên lên. "
" Vậy sao, thậtkhiến người ta không tin nổi." Công Tử Phù Tô rất vui vẻ : " Thảo nàonàng khá mẫn cảm với những thuộc tính dù khác biệt rất nhỏ, hóa ra là vì chuyêngiao tiếp với những con số."
"Đúng vậy, nghĩ đinghĩ lại, hai người bọn anh cũng khá cân xứng đấy chứ." Nhất Tiếu HồngTrần tỏ vẻ trêu chọc : " Anh là kẻ khéo ăn khéo nói, nàng tính toán tỉ mỉ,cùng theo ngạch thầy thuốc trong trò chơi, hơn nữa đều nhập tiên, đúng là mộtđôi trời sinh, thật đúng là trời sinh."
Công Tử Phù Tô mặt khôngđổi sắc thản nhiên đáp : " Đúng vậy, chính ta cũng thấy vậy."
Thấy anh gặp biến khôngsợ như vậy, ngược lại chính Nhất Tiếu Hồng Trần lại không dám nói gì, đành phảicười trừ đổi đề tài : " Nghe nói cuối tuần update có Phó Bản mới và Bossmới sao ?"
" Đúng vậy, bọn tađang nghiên cứu thông tin xung quanh một chút, nhưng tư liệu tìm được cũngkhông nhiều lắm." Công Tử Phù Tô nói qua một chút sự tình có liên quan tớiphó bản mới.
Nhất Tiếu Hồng Trần đanghứng thú, bỗng nhiên nghe thấy chuông điện thoại vang lên. Nàng thuận tay cầmlên xem, hóa ra là điện thoại của công ty, liền nhanh chóng nghe "Alô."
Trong ống nghe truyền rathanh âm của giám đốc : " Tiểu Hứa, có một chuyện chỉ có cô mới có thểtiếp nhận được, cô có thể tới công ty ngay lập tức được không ?"
" Vâng" NhấtTiếu Hồng Trần lập tức bỏ điện thoại xuống, nhanh chóng quay sang nói với CôngTử Phù Tô : " Giám Đốc gọi ta tới công ty, hình như có chuyện gấp."
" Ồ, vậy thì mau điđi." Công Tử Phù Tô mỉm cười đứng dậy.
Giám đốc tự gọi điệnthoại tới, dứt khoát chuyện này rất quan trọng, mà cũng rất gấp. Nhất Tiếu HồngTrần cũng không có thời gian chạy đi treo máy, lập tức logout, tắt máy tính,thay quần áo rồi vội vàng chạy thẳng tới công ty.