Công Lược Nhân Vật: Nam Chính Chúng Ta Mau Kết Hôn

Chương 51: 51: Quyển 2 - Chương 9





Cuộc chiến không cân sức giữa 6 đấu 1 liền nổ ra.


Cậu đấm lại gã, xem như huề.


Không muốn đánh nhau liền lên tiếng chấm dứt chiến tranh.

" Bạn học, bạn đánh tôi một cái.


Tôi đánh lại một cái, chúng ta xem như huề, không ai thiệt hơn ai.


Chuyện hôm nay tôi không muốn nhắn đến, xin đừng khiến tôi động thủ.


Thuần Nhã chúng ta đi thôi!!."

Nói rồi dắt em đi trong sự ngỡ ngàng của học sinh đang tán chuyện.


Gã ta thấy cậu như vậy, tưởng cậu xem thường gã.


Tức giận càng thêm tức giận, quát lớn.

" Mẹ mày, mày đừng chạy.


À tao biết rồi, mày sợ tao đánh mày ba mẹ nhận không ra chứ gì.


"

Cậu lơ đi, không muốn nói chuyện với gã.


Em đằng sau níu tay cậu, nhìn cậu với ánh mắt ngây thơ và tội lỗi.

" Đàn anh, anh không sao chứ ạ.



Xin lỗi vì đã liên lụy đến anh.


"

Cậu nhìn em mỉm cười, thật ngoan ngoãn muốn bắt cóc đem về nuôi quá.


Dịu dàng xoa đầu em, cậu với vẻ mặt ôn nhu dịu dàng nói.

" Không sao, em đừng lo.




Sau này, đi học thì cứ đi chung với anh hoặc đi chung với An Huy.


Để nó bảo vệ em, nhóc con mọt sách."

Em e thẹn như gái đôi mươi gật đầu, mặt cũng đỏ bừng hết lên.


Trong lòng tim muốn nổ ra ngoài.

Gã ta tức giận vì cậu đã lơ gã, một cục tức to đùng làm sao gã nguôi được.


Lại còn bị mấy học sinh chỉ chỉ trỏ trỏ, như một gã mới chích thuốc, gã nhanh chóng tìm điểm yếu của cậu nhắm đến.


Nói rõ lớn, muốn cho hết cả toàn bộ học sinh nghe thấy bí mật động trời của cậu.

" Đ.ĩ điế.m, phục vụ dưới háng đàn ông có phải sướng.


Đi học lúc nào có siêu xe đến rước, đúng là đồ không có ba mẹ dạy dỗ.


Ở trường thì giả nai ôn nhu ở nhà lại đ.ĩ điế.m phục vụ ba nuôi của mình.Hahaha"

Cả chỗ đấy liền ồ lên, đều biết rằng cậu là con nuôi của một gia đình nào đó, việc nhắc đến hai chữ con nuôi là điều cấm kị trước mặt cậu.


Không ngờ gã ta không sợ chết là nói lớn lên, cả trường đều lo sợ trước cho hắn bị đấm chết.

Gã ta sung sướng nói lớn khi thấy bộ dạng bất động của cậu, tưởng rằng cậu sẽ lao vào đấm hắn.


Truyện Huyền Huyễn

Nhưng không, cậu vẫn còn rất tỉnh táo lắm, gương mặt muốn giết người nhìn gã ta, ánh mắt sắc lạnh nhìn cùng với giọng nói thân nhiệt như thường ngày nhưng đối với gã ta như một tên sát nhân, sát khí xung quanh người tỏa ra trấp áp cả hắn.

Gã sợ rồi, khí thế xung quanh cậu áp bức gã đến ngạt thở dù cậu chỉ là một con gấu trúc nhỏ.


Nhưng với khí thế từ con gấu trúc nhỏ đã trở thành một con mãng xà to lớn áp đảo con gấu đen gã.


Sợ hãi lùi một cả một bước, nhưng gã ta vẫn ngoan cố nhìn cậu.

Cậu vẫn giữ nụ cười thương mại của mình nhìn gã ta, giọng diệu vẫn như cũ nhưng ánh mắt muốn giết gã đến nơi.

" Bạn học, ăn nói phải có gia giáo tí.


Tôi không muốn đánh nhau với cậu, xin đừng khiến tôi khó xử.


Chả lẽ, bạn học đây cũng không có ba mẹ dạy bảo sao.


"

" Mày.....thằng chó chết, tao giết mày.


Anh em đâu đập nó cho tao."


Gã ta tức giận, ra lệnh đàn em lao vào đánh cậu.


Cậu đẩy em ra, một mình chiến với đám bọn họ, bọn họ có 5 người.


Tài đánh đấm thì cũng là võ cào, không có chút xi nhê gì với cậu.


5 phút trôi qua, cậu đã xử đẹp bọn chúng trên người cũng có không ít vết thương.

Gã ta nhìn đám đàn em nằm lăn lóc ra, cơn tức giận lao vào đánh cậu.


Cuộc chiến của hai người diễn ra, khác với đàn em, gã ta đường như có học ít võ công.


Xem như hai bên cân sức, lao vào đánh nhau.


Người đánh người né, gã ta thiên về tấn công hơn lực đánh cũng rất mạnh.

Cậu liền lần ăn trọn cú đấm của gã mà đau người, cố gắng lắm với có thể phản công.

Cả khu vực đó liền náo loạn, không ngờ được chứng kiến cảnh tượng kiếm có, học trưởng lại đi đánh nhau với lũ học sinh côn đồ.


Cả trường liền có một vụ drama để hóng hớt, còn những người biết điều hơn thì đi gọi thầy cô đến ngăn cản cuộc chiến.

Cả hai vẫn đang đánh nhau, cậu cũng bị thương không nhẹ, gã ta xem như cũng nhẹ hơn tí.


Cậu thì làm sao địch nổi một con gấu khổng lồ được cơ chứ, phần thắng có lẽ đã phân được thắng bại.


Nhưng chưa đánh xong, tiếng của một thầy giáo căn cản hai người.

" Này hai em kia mau dừng lại."

Thầy giáo đi đến muốn tách hai người ra, gã ta như tiến máu gà mà muốn đấm luôn thầy giáo.


Cơ mà ông thầy này là thầy dạy thể dục, biết không ít võ công cao cường.



Nhanh chóng túm được tay gã, vặn ngược lại ra sau, tiếng hét của gã vang lên.


Hành động của thầy giáo quá nhanh khiến cả đám học sinh quanh đó chầm trồ khinh ngạc.

" Bạn học này, em đáng học sinh còn muốn đánh cả thầy cô, muốn đuổi học sao.


Còn em nữa Tiểu Cửu, đường đường là một học trưởng, lại đi đánh nhau với một học sinh khác, muốn bị phế thi.



"

Ông thầy giáo ngồi lên trên lưng gã, răn đe gã cả cậu cũng bị lây theo.

Cậu vốn là một học trưởng ưu tú, nên thầy cô nào yêu mến cậu, việc kêu cậu bằng tên riêng bắt nguồn từ hiệu trưởng rồi lan ra các thầy cô, việc này cũng bình thường học sinh cũng thấy quen.

" Còn mấy người nữa, muốn ở đây tán đến lúc nào.


Sắp vào học rồi, không lo vào lớp muốn tôi phạt hết à.


"

Lời thầy giáo quả là có tác dụng, một lời nói khiến cả học sinh đang tập trung thành vòng tròn xem kịch liền chạy hết vào lớp.

" T...thưa thầy, là lỗi của em...tại em mà đàn anh mới đánh nhau với bọn họ.


Xin thầy đừng trách anh ấy.


"

Thuần Nhã đứng ra nói giúp cậu, ánh mắt thầy giáo cũng dịu đi khi biết cậu không làm sai.


Dù gì cậu cũng là một học sinh ưu tú không thể nào có thể gây chuyện với người khác được.

" Được rồi, mấy em đi theo tôi vào phòng hội đồng.


Tôi sẽ sử lý vụ này, kéo mấy người kia vào phòng y tế trước đi.


"

Ông thầy thở dài, chỉ vào đám la liệt trên đất nhờ mấy học sinh gần đó.


Nhờ kéo vào phòng y tế, còn mình dẫn 3 người đến phòng hội đồng..