Công Lược Nam Phụ

Chương 508




Nhân viên tiếp tân mặt biểu tình không thay đổi, tươi cười khách sáo mà xa cách: "Xin hỏi ngài có hẹn trước không?"

Hẹn trước? Quân Thư Nhã mày nhăn lại: "Không có."

Nàng là vị hôn thê 'được chọn' của Tịch Tử Thu, tới gặp hắn còn cần hẹn trước sao?!

"Như vậy thì ngại quá, hội trưởng của chúng tôi rất bận, không có hẹn trước thì không gặp được!"

Nhân viên tiếp tân trong giọng nói mang theo một tia khinh miệt không dễ phát hiện , hội trưởng đại nhân nhà bọn họ là người ai muốn gặp liền gặp được sao?

Nhân viên tiếp tân nói xong, liền cúi đầu xử lý công việc của mình, không hề để ý tới Quân Thư Nhã.

"Ngươi nói cho hắn, ta là Quân Thư Nhã, ta......"

"Xin lỗi ngài, Quân Thư Nhã, nếu ngài thật sự có chuyện rất quan trọng tìm hội trưởng của chúng tôi, vậy có thể đem trình công văn, tôi sẽ giao cho Tôn bí thư!"


Đánh gãy câu nói của Quân Thư Nhã, đồng thời nhân viên tiếp tân ở trong lòng phun tào: Quân Thư Nhã là ai? Quân Thư Nhã ghê gớm lắm sao!

Nếu nàng vì người này đi quấy rầy đến hội trưởng đại nhân, nếu hội trưởng không cao hứng, làm nàng kia cuốn gói chạy lấy người thì làm sao?! Lúc đó chỉ có nhân viên quèn là nàng ở lại gánh chịu hậu quả.

Quân Thư Nhã bị nghẹn tức, chịu đựng tức giận trừng mắt nhìn nhân viên tiếp tân một cái, sau đó máy truyền tin ra gọi điện thoại.

"Tịch bá mẫu, ta muốn gặp Tử Thu mà còn phải hẹn trước sao?"

"Ngài giúp ta tìm Tử Thu sao? Vâng, vậy phiền toái bá mẫu!"

"Ta không có gì chuyện quan trọng, chỉ là muốn hẹn Tử Thu cùng nhau ăn một bữa cơm. Vâng, vậy cảm ơn Tịch bá mẫu!"

Tịch gia bên kia, mẹ Tịch vừa mới cắt đứt cuộc gọi với Quân Thư Nhã, liền trực tiếp gọi điện thoại cho Tịch Tử Thu.


Nhận điện thoại, là Tôn bí thư.

"Hội trưởng đi làm thực nghiệm, phải qua mấy ngày mới có thể ra tới."

Nghe vậy, mẹ Tịch mày nhăn lại.

Rốt cuộc là cái thực nghiệm gì, làm cậu con trai của bà ' nhiệt tình ' như vậy?

"Rốt cuộc cái dạng thực nghiệm gì?" Mẹ Tịch mở miệng hỏi.

Bên kia Tôn bí thư còn đang xử lý công vụ liền dừng một chút, hắn chớp chớp mắt, không biết phải trả lời vấn đề của mẹ Tịch như thế nào.

"Vâng, là cái như thế này......"

Mười phút sau --

"Cho nên, Tử Thu là ở trong các thế giới tiểu thuyết, tiếp nhận hệ thống công lược công lược?"

"Là như vậy không sai."

"Vậy......"

"A, ngại quá phu nhân, ba phút sau ta phải tham gia một cuộc họp, ta trước phải......"

Tôn bí thư đánh gãy lời mẹ Tịch nói, dùng cuộc họp làm cớ.

Mẹ Tịch dừng một chút, nghĩ Tịch Tử Thu mấy ngày nay cũng nhất định trở về. Chờ hắn đã trở lại, nàng lại tự mình hỏi hắn là được!


"Ừm, được rồi." Nói xong, mẹ Tịch liền trực tiếp cắt đứt máy truyền tin.

Bên kia Tôn bí thư lúc này mới giơ tay lau đi những giọt mồ hôi không tồn tại trên trán, âm thầm thở ra một hơi --

Chuyện đầu tiên Lăng Vu Đề làm khi tới thế giới nhiệm vụ không phải là đánh giá hoàn cảnh chính mình, cũng không phải tiếp thu cốt truyện cùng ký ức, mà là liên lạc với Hạ Luân ở Vị Diện Hiệp Hội.

"Thế nào? Hội trưởng đến thế giới nhiệm vụ chưa?"

"Hội trưởng đã được truyền tống đi rồi!" Hạ Luân mắt trợn trắng, thật là...... nhớ hội trưởng đến như vậy sao?

Lăng Vu Đề: Đúng!

Hạ Luân:......

Có được đáp án mình muốn, Lăng Vu Đề nhịn không được cười rộ lên, che giấu không được vui sướng.

Vội vàng cùng Hạ Luân nói tạm biệt xong, liền tắt máy.

Nàng lúc này mới có tâm tư đánh giá hoàn cảnh của chính mình, đây là một căn phòng được trang hoàng mang đậm phong cách Âu Mỹ, căn phòng cao cấp bậc nhất, thoạt nhìn, như là phòng khách sạn.
Phòng khách rất lớn, đại khái có khoảng bảy tám chục mét vuông..

Ừm, không tồi, nhìn ký chủ có vẻ là kẻ có tiền!

Vừa rồi không chú ý, hiện tại mới nhìn đến chính mình đang nằm trên mặt đất với một tư thế không quá đẹp mắt.

Ký chủ...... Trước lúc nàng tới, té xỉu sao?

Nhắc đến, nàng thật sự có chút đau đầu!

Tay chống sô pha muốn đứng lên, đầu một trận choáng váng. Lăng Vu Đề không đứng vững, trực tiếp liền ngã xuống trên sô pha.

Tầm mắt dừng ở trên bàn trà cùng trên thảm, vỏ chai rượu vang đỏ bị vứt tứ tung ngang dọc.

Hà hơi ngửi trong miệng chính mình ...... Trời ~

Lăng Vu Đề có chút ghét bỏ nhăn nhó mặt, thật là miệng đầy mùi rượu!

Nguyên chủ này là ma rượu sao?! Hay là mượn rượu giải sầu vậy?!

Đang muốn tiếp thu cốt truyện cùng ký ức, tiếng chuông di động vang lên. Lăng Vu Đề đành phải trước bò dậy tìm di động!
Quỳ rạp trên mặt đất tìm một hồi lâu, Lăng Vu Đề mới nhìn đến di động ở trên bàn trà.

Di động điện báo hiện lên là ' Thẩm Mạn Hi ', còn không có kịp nhận, điện báo cũng đã tự động cắt đứt.

Lăng Vu Đề rối rắm nhìn di động, không tiếp thu ký ức, nàng tốt nhất vẫn là không nên nghe điện thoại!

Vì phòng ngừa lại có điện thoại gọi đến, Lăng Vu Đề dứt khoát liền tắt nguồn, sau đó mới ghé vào trên sô pha bọc da tiếp thu cốt truyện cùng ký ức --

Chờ Lăng Vu Đề lại mở mắt, bên ngoài trời đã từ ban ngày biến thành đêm tối.

Ngựa quen đường cũ tìm được công tắc đèn, đem tất cả đèn đều bật lên, sau đó mới đi phòng tắm tắm rửa.

Tắm rửa xong lúc sau, cũng tỉnh táo hơn nhiều.

Đối với nguyên nhân ký chủ say rượu, Lăng Vu Đề cũng là thực khó hiểu!
Còn không phải là bị tra nam đá sao, có cái gì thì cùng lắm...!

Khụ...... Nhưng mà ký chủ đau khổ cũng là bình thường, rốt cuộc tra nam kia chính là nam chủ đại nhân phi thường ưu tú đấy!

Ừm, ký thể của Lăng Vu Đề lần này nghiêm túc mà nói, hẳn là có thể xem như nữ phụ ác độc. Nhưng mà Lăng Vu Đề cũng không tính toán giống ký chủ trong cốt truyện, làm ra những loạt chuyện xúc động không lý trí đó!

Nàng trước đi phòng bếp nấu mì, ngồi ở nhà ăn chậm rì rì ăn mì. Nghĩ đến Tịch Tử Thu đang ở thế giới này, tuy rằng nàng không thể lập tức đi tìm hắn......

Nhưng tâm tình của Lăng Vu Đề giờ phút này, vẫn rất không tồi!

"Leng keng leng keng leng keng --"

Chuông cửa bị vội vàng mà ấn vang, như là đòi mạng vậy!

Lăng Vu Đề mày nhăn lại, vẻ mặt không kiên nhẫn. Cầm chén mì đều ăn xong, rồi nàng mới buông đũa đi mở cửa.
"Leng keng leng keng --"

"Được rồi đừng ấn nữa!" Không kiên nhẫn giương giọng hô một câu, chuông cửa theo tiếng kêu ngừng lại.

Lăng Vu Đề từ mắt mèo hướng bên ngoài xem, bên ngoài là một nữ nhân trẻ tuổi xinh đẹp có khí chất.

Nhướng mày ~ ra là người quen!

Ho nhẹ một tiếng, điều chỉnh một chút biểu tình xong, Lăng Vu Đề mới đem cửa mở ra.

"Ngươi tới làm cái gì?"

Lăng Vu Đề lạnh khuôn mặt, biểu hiện ra chính mình rất không muốn nhìn thấy đối phương.

"Ta gọi ngươi nhưng điện thoại không ai nhận, sau lại tắt máy, Tiểu Vu...... Ta thực lo lắng cho ngươi! Vốn dĩ ta là muốn tìm bạn ngươi tới thăm ngươi, chính là......"

Nữ nhân vẻ mặt quan tâm nhìn Lăng Vu Đề, thấy nàng thoạt nhìn không có chuyện gì, mới hung hăng mà nhẹ nhàng thở ra.

Lăng Vu Đề khóe miệng một nghiêng, lộ ra một nụ cười khinh miệt, nàng xoay người hướng phòng khách đi đến: "À...... Lo lắng cho ta? Thẩm Mạn Hi, ngươi xác định ngươi không phải đến khoe khoang?!"
Ký chủ không có bạn bè gì cả, cho nên Thẩm Mạn Hi mới nói nửa câu sau lại không có nói nữa.

Lúc này, Thẩm Mạn Hi hẳn là vẫn là ở nơi khác đi công tác mới đúng,