Edit: Nhật
Beta: Aya Shinta "Không sao." Cố Mặc mỉm cười lắc đầu, nhìn Hướng Phỉ Phỉ với ánh mắt dịu dàng. Nhìn thấy một màn kích động lớn như vậy, Thẩm Thanh Ngọc muốn chạy đến bên cạnh hai người, kéo Hướng Phỉ Phỉ về phía mình. Nhưng mà chân anh giống như là bị đóng đinh tại chỗ, không nhấc chân lên được. "Phỉ Phỉ..." Thẩm Thanh Ngọc vẫn cười với Hướng Phỉ Phỉ, cười giống như khóc. Cả đám người chơi có mặt ở đây chỉ dám đứng ở một bên xem náo nhiệt, lặng lẽ gửi tin nhắn thảo luận với người chơi khác. Mà ở hiện trường lại im lặng đến mức chỉ có tiếng hít thở... Hướng Phỉ Phỉ và Cố Mặc cùng quay đầu nhìn anh, Hướng Phỉ Phỉ nắm tay Cố Mặc: "Tôi và Cố Mặc không chỉ muốn kết hôn ở trong game, bây giờ chúng tôi thực sự qua lại, hi vọng anh có thể chúc phúc cho chúng tôi!" Hướng Phỉ Phỉ cảm thấy nếu cô ấy không thích Thẩm Thanh Ngọc thì không nên cho anh hi vọng! Thẩm Thanh Ngọc là người rất tốt, cô ấy không muốn tổn thương anh, hi vọng sau khi Thẩm Thanh Ngọc biết cô ấy và Cố Mặc ở bên nhau, anh sẽ từ bỏ! Thẩm Thanh Ngọc hoàn toàn không cười nổi, anh cắn răng, ức chế tất cả cảm xúc tiêu cực đang chực phun trào! Chỉ có mấy ngày thôi mà, anh chỉ có mấy ngày không vào game thôi mà! Hướng Phỉ Phỉ và Cố Mặc... Đã ở bên nhau rồi! Còn không chỉ kết hôn trong game, ở trong hiện thực cũng đã xác định quan hệ rồi... Anh... Anh còn tính gần quan được ban lộc mà! Kết quả ánh trăng đã bị người ta hái rồi, thế giới của anh chỉ còn lại một mảnh đen tối! Lăng Vu Đề thật sự nhìn không được nữa, hạ cánh xuống bên cạnh Thẩm Thanh Ngọc. Cô nhìn Cố Mặc và Hướng Phỉ Phỉ rồi nói: "Chúc mừng!" "Cảm ơn!" Hướng Phỉ Phỉ và Cố Mặc cười trả lời cô. Thẩm Thanh Ngọc ở một bên cúi đầu không nói gì, dường như tình cảnh đã được không chế ngay lập tức. Lúc này người trong bang hội Hướng Phỉ Phỉ mới nhỏ tiếng nhắc nhở: "Hoàn thành hôn lễ trước đi đã!" Cố Mặc và Hướng Phỉ Phỉ nhìn nhau, gật đầu. Khoảng cách tới miếu Nguyệt Lão cũng không xa, sau khi Cố Mặc tự mình đội khăn cho Hướng Phỉ Phỉ, anh cõng cô lên, bước từng bước đi về phía miếu Nguyệt Lão. Kèn trống lần nữa vang lên, thật náo nhiệt-- Đám người cùng Cố Mặc và Hướng Phỉ Phỉ tiến vào miếu Nguyệt Lão, chỉ có Lăng Vu Đề và Thẩm Thanh Ngọc đứng nguyên tại chỗ. Lăng Vu Đề nhìn Thẩm Thanh Ngọc toàn thân toát ra cái hơi thở gọi là "Tôi thất tình rồi tôi rất là đau khổ", cô khẽ thở dài một cái, không nói gì. Không biết trôi qua bao lâu, bầu trời phía trên miếu Nguyệt Lão nở rộ pháo hoa. Pháo hoa rực rỡ màu sắc tổ hợp thành chữ "Phỉ thuộc về Mặc" "Mãi mãi hạnh phúc". Trên kênh thế giới cũng có hệ thống thông báo. [ Thế giới ] Hệ Thống: Chúc mừng người chơi Không Có Tiếng Tăm cùng người chơi Hướng Dương Phỉ Phỉ kết thành phu thê! Nguyện vĩnh kết đồng tâm, bạc đầu giai lão!Thông báo lặp ba lần, kế tiếp chính là những lời chúc mừng từ người chơi ở trên kênh thế giới. Lăng Vu Đề không có vào kênh thế giới xem, chỉ hơi ngước đầu, nhìn pháo hoa bắn liên tục chín mươi chín cái. Phía sau truyền lại lời nói cực kỳ không cam tâm của Thẩm Thanh Ngọc: "Cố Mặc đó có gì tốt chứ?" Lăng Vu Đề dừng một lát, quay đầu nhìn anh, lần đầu tiên không có kiệm lời: "Cố Mặc rất tốt, anh cũng rất tốt! Nhưng trên con đường theo đuổi Hướng Phỉ Phỉ, anh đã thua rồi. Vì Cố Mặc đã có được trái tim của Hướng Phỉ Phỉ rồi, còn anh, không chiếm được gì!" Giọng điệu của cô rất lạnh lùng, rất trực tiếp, không có lo lắng cho Thẩm Thanh Ngọc vì vậy mà càng thêm khổ sở! Như vậy cũng tốt, cô đã không thể đến thế giới trước khi Thẩm Thanh Ngọc thích Hướng Phỉ Phỉ thì, vậy cô phải cố gắng khiến Thẩm Thanh Ngọc từ bỏ Hướng Phỉ Phỉ, quên đi Hướng Phỉ Phỉ! Như vậy, cô mới có thể công lược thành công! Thực ra Lăng Vu Đề không có ác cảm với Hướng Phỉ Phỉ, suy cho cùng Hướng Phỉ Phỉ không có chơi trò mập mờ với Thẩm Thanh Ngọc. Từ lúc đầu cô ấy đã từ chối Thẩm Thanh Ngọc, không giống một vài cô gái, có một người ưu tú như vậy theo đuổi mình, trong lòng luôn có cảm giác rất tài giỏi hơn người. Thẩm Thanh Ngọc hoàn toàn không ngờ Lăng Vu Đề sẽ nói một chuỗi dài như thế! Anh cho rằng, Lăng Vu Đề là bạn của anh, anh hỏi câu đó thì cô nên nói rằng: "Anh tốt hơn!" Nhưng Lăng Vu Đề lại nói anh thua rồi! Thua khi không có được trái tim của Hướng Phỉ Phỉ! Đúng vậy... Không có được trái tim của Hướng Phỉ Phỉ, dù anh có tốt hơn Cố Mặc thì thế nào đây? Nhưng mà thật sự phải nhận thua sao!? "Tiểu Vu... Tôi không cam lòng! Rất không cam lòng! Tôi... Tôi vẫn không muốn từ bỏ Hướng Phỉ Phỉ." "Sau đó thì sao?" Lăng Vu Đề hỏi. "Tôi... Họ, họ không có kết hôn thật! Tôi vẫn còn cơ hội, dù sao tôi và Hướng Phỉ Phỉ đã học cùng trường rồi! Phải không?" Sắc mặt Thẩm Thanh Ngọc hơi tốt hơn một chút, anh nhìn Lăng Vu Đề với vẻ mặt mong chờ. Mong chờ Lăng Vu Đề cho anh một lời cỗ vũ, cho anh một lời tán thành. Đáng tiếc rằng, tất nhiên Lăng Vu Đề sẽ không cổ vũ cho anh rồi! Cô ngu mới cổ vũ Thẩm Thanh Ngọc tiếp tục theo đuổi Hướng Phỉ Phỉ! "Không phải." Lạnh lùng nhằn ra hai chữ, Lăng Vu Đề trực tiếp offline. Nhìn bóng dáng Lăng Vu Đề đã biến mất không thấy nữa, sắc mặt Thẩm Thanh Ngọc lại trở nên khó coi. Anh biết câu "Không phải" đó của Lăng Vu Đề muốn biểu đạt ý gì. Dẫu bây giờ anh học cùng trường với Hướng Phỉ Phỉ đi chăng nữa, nhưng Hướng Phỉ Phỉ không thích anh, anh có lì lợm đeo bám cũng sẽ không được thích! Nhưng mà... Anh thật sự, rất thích Hướng Phỉ Phỉ! - - Lúc Lăng Vu Đề offline là vừa kịp bữa tối, ngồi trên bàn ăn, cha mẹ Lăng nói về việc cuối tuần trở về nhà tổ hỏi thăm tình hình ông nội Lăng. "Tiểu Vu à~ Cuối tuần này con cũng cùng ba mẹ trở về nhà tổ được không? Ông nội rất nhớ con đó!" Mẹ Lăng dịu dàng nhìn Lăng Vu Đề, thăm dò hỏi cô. Đang uống canh thì Lăng Vu Đề dừng lại, thăm ông nội Lăng sao? Trong kí ức, từ sau khi xảy ra tai nạn bị cắt chân, nguyên thân không có ra khỏi nhà nữa. Trừ phi họ hàng đến thăm nguyên thân, bằng không cô ấy tuyệt đối sẽ không đi thăm ai. Ngay cả nhà tổ cũng đã nhiều năm rồi không có trở về. Ông nội Lăng đã lớn tuổi rồi, không thể bôn ba vất vả cho nên không có thường đến thăm cháu gái. Trong kí ức, ông cụ có tuổi kia gần như càng ngày càng lọm khọm, đã trải qua nhiều lần sinh ly tử biệt rồi nên Lăng Vu Đề hi vọng cụ già thật lòng thương nguyên thân đó có thể gặp cô cháu gái mà cụ yêu thương nhiều hơn! Nhẹ nhàng gật đầu xem như đáp ứng. Sau đó Lăng Vu Đề bắt đầu im lặng ăn cơm. Cha mẹ Lăng liếc mắt nhìn nhau, nụ cười trên mặt làm thế nào cũng không che dấu được: "Lát nữa mẹ sẽ gọi điện thoại về nhà tổ, nếu ông nội con biết cuối tuần này con về thăm ông, chắc chắn sẽ rất vui mừng!" "Dạ." - - Sau khi ăn cơm xong, Lăng Vu Đề không có online. Cô muốn suy nghĩ kỹ lại, nghĩ xem phải công lược nam phụ thế nào. Độc giả nói xem, phải chi cô quen biết Thẩm Thanh Ngọc trước Hướng Phỉ Phỉ thì tốt biết mấy! Phải biết rằng, thực ra nguyên thân biết Thẩm Thanh Ngọc trước Hướng Phỉ Phỉ! Nhưng nguyên thân là con nhóc siêu tự ti, thích anh ta cũng giấu ở trong lòng!