Công Lược Nam Phụ

Chương 257




Edit: Aya Shinta

Sau đó Tịch Tử Thu liền vào nhà bếp chuẩn bị thật nhiều đồ ăn ngon cho Lăng Vu Đề, từ bánh ngọt đến nước đường cùng món chính, từ món Trung đến món Tây...

Chờ Lăng Vu Đề lấp đầy cái bụng tham ăn của mình, độ hảo cảm đối với Tịch Tử Thu cũng lên tới âm mười lăm điểm.

Tuy rằng vẫn là số âm nhưng cũng tiến bộ rất lớn. Điều này làm cho Tịch Tử Thu quyết định, này phải dùng mỹ thực công lược Lăng Vu Đề!

Buổi trưa, Tịch Tử Thu dẫn Lăng Vu Đề đến phòng ăn cùng Tịch phu nhân dùng cơm.

Tuy Lăng Vu Đề tham ăn, thế nhưng tướng ăn lại vô cùng nhã nhặn, ngược lại đã khiến trong lòng Tịch phu nhân thoải mái hơn một chút.

Có điều, Tịch phu nhân có chút hoài nghi rằng thực ra Lăng Vu Đề đang làm bộ mất trí nhớ, chính là vì để con trai của bà không có đề phòng, sau đó sẽ tìm cơ hội giết con trai bà để báo thù cho anh trai cô. Cho nên khi dùng cơm, Tịch phu nhân thỉnh thoảng cũng sẽ để ý đến nhất cử nhất động của Lăng Vu Đề.

Tịch Tử Hạ cũng đến thăm Lăng Vu Đề, nhìn đến gò má phấn hồng của Lăng Vu Đề. Không biết tại sao, khi cô đối mặt với anh trai của vị hôn phu thì sẽ rất hồi hộp, trong lòng lại như có con nai vàng đang nhảy loạn vậy.

Lăng Vu Đề không có ký ức nhưng vẫn ẩn giấu tâm tư của mình theo bản năng, cũng chỉ có Tịch Tử Thu có thể nhìn ra.

Ánh mắt anh tối sầm, anh biết nguyên thân hiện tại của Lăng Vu Đề là nữ chủ nguyên tác của thế giới tiểu thuyết, nếu như không có nữ phụ nguyên phụ phá hoại, việc Tịch Tử Hạ thích Lăng Vu Đề cũng rất bình thường.

Xem ra, anh phải để Lăng Vu Đề cách xa Tịch Tử Hạ một chút mới được!

Lúc xế chiều, Tịch phu nhân kéo Lăng Vu Đề nói chuyện, thực ra bà đang muốn thử Lăng Vu Đề.

Lăng Vu Đề không có từ chối, dịu dàng ngoan ngoãn theo Tịch phu nhân ngồi ở trên ghế sô pha trong phòng khách. Tịch Tử Thu không yên lòng nên ngồi ở một bên nghe hai người tán gẫu.

Chưa tán gẫu được vài câu thì có người hầu đến thông báo rằng Chúc tiểu thư đến rồi.

Vừa nghe đến Chúc San San, khóe miệng Tịch phu nhân liền giương cao lên, không hề che giấu sự yêu thích của mình đối với Chúc San San chút nào: "Mau gọi San San đi vào!"

"Dì Mẫn di ~ con đã vào rồi!" Một giọng nói lanh lảnh vang lên, theo đó chính là một gương mặt vương nét trẻ con, thoạt nhìn là một cô gái tinh xảo khả ái.

Năm nay Chúc San San đã hai mươi hai tuổi, mới vừa từ nước ngoài du học về được một tháng. Bởi vì có một gương mặt con nít nên nhìn qua như là mười bảy, mười tám tuổi vậy.

Cô ta mặc một cái váy màu phấn hồng, tóc được uốn quăn thành kiểu quý tộc Châu Âu, còn đội một cái mũ lưới màu trắng.

Cô nhẹ nhàng giẫm giày cao gót đi tới phòng khách, nhìn thấy Lăng Vu Đề thì khuôn mặt của cô không tự nhiên, cứng ngắc một hồi, sau đó mới nghiêng đầu nhìn Tịch Tử Thu đang ngồi ở trên một cái ghế sô pha khác.

"Anh Tử Thu đã lâu không gặp, em cũng về nước một tháng nhưng vẫn là lần đầu gặp anh Tử Thu đấy!" Chúc San San cười, giống như là không sợ gương mặt lạnh cùng khí thế ác liệt của Tịch Tử Thu chút nào cả.

Thực ra trong lòng Chúc San San rất bỡ ngỡ, dù sao cô biết trong tiểu thuyết này, Tịch Tử Thu là nam phụ siêu quan trọng!

Hôm qua cô đợi tin cả một ngày trời, nhưng mà tin tức nhận được lại là anh trai của nữ chủ bị Tịch Tử Thu mới trở về giết chết! Sau đó nữ chủ bị Tịch Tử Thu dẫn về phủ Tổng thống!

Kết quả như thế đã khiến Chúc San San vừa tức lại sợ, cô ta tức vì những việc mình sắp xếp một cách tỉ mỉ vậy mà lại là dã tràng xe cát! Sợ vì Tịch Tử Thu đúng lúc trở về, có thể là bởi vì cô đến nên ảnh hưởng đến tiến triển của toàn bộ thế giới hay không.

Dù sao cô nhớ rằng Tịch Tử Thu ít nhất phải qua mấy tháng nữa, khi về Đô Thành mới tình cờ gặp được nữ chủ Lăng Vu Đề lần đầu tiên! Nhưng anh ta lại trở về sớm, còn trực tiếp dẫn Lăng Vu Đề về phủ Tổng thống!

Ngày hôm nay cô lại đây, chính là vì quan sát tình huống của Lăng Vu Đề ở phủ Tổng thống, để có ngọn nguồn mà nghĩ suy.

Tịch Tử Thu ừ một tiếng, thái độ lạnh lùng.

Anh cũng đang nhìn Chúc San San, trong đôi mắt mang theo thâm ý rõ ràng làm trong lòng Chúc San San thật là kinh hãi.

Cô buông mắt, ẩn giấu đi sóng to gió lớn trong lòng, tại sao cô lại cảm thấy hành động của mình đều bị Tịch Tử Thu biết cả rồi?!

"Con bé San San này, mau qua chỗ dì Mẫn ngồi." Tịch phu nhân rất nhiệt tình ngoắc tay với Chúc San San.

Chúc San San cười đi đến chỗ Tịch phu nhân, sau đó ngồi xuống bên cạnh bà, cô ta làm bộ rất tò mò về Lăng Vu Đề, nghiêng đầu nhìn cô: "Dì Mẫn, đây là..." Lời còn chưa nói hết, Tịch Tử Thu liền đột nhiên đứng dậy.

Anh quá cao to, bản thân lại mang theo khí chất tựa hồ có thể ngưng tụ thành thực thể nên lúc đứng dậy đã dọa Chúc San San kinh ngạc một hồi, lời nói còn kẹt ở trong cổ họng.

Tịch Tử Thu cũng không để ý tới cô ta, đi thẳng tới bên người Lăng Vu Đề: "Em phải ngủ trưa rồi, đi thôi."

Lăng Vu Đề nháy mắt, hóa ra cô còn có thói quen ngủ trưa sao?

Ngoan ngoãn đứng dậy, sau đó lễ phép cười nói tạm biệt với Tịch phu nhân cùng Chúc San San xong, lúc này cô mới tùy ý để Tịch Tử Thu nắm tay mình lên lầu.

Chúc San San kinh ngạc nhìn từng hành động, cử chỉ của Tịch Tử Thu. Mặc dù cô mới đi tới thế giới này một tháng, thế nhưng cô không chỉ có ký ức của thân thể hiện giờ, còn biết nội dung vở kịch.

Tịch Tử Thu, coi như là ở sau này khi yêu Lăng Vu Đề thì cũng không có dịu dàng được như thế!

Đến cùng, là sai ở chỗ nào?

Lời vừa nãy của Chúc San San mặc dù vẫn chưa có hỏi xong, có điều Tịch phu nhân cũng biết cô muốn hỏi gì.

Nghĩ đến việc không lâu nữa thì Chúc San San cũng phải vào cửa Tịch gia, cũng coi như là người mình nên bà thở dài một hơi, nói rằng: "Cô gái vừa nãy, là vị hôn thê của Thu Nhi."

"Cái gì?!" Từ lúc nào mà Lăng Vu Đề biến thành vị hôn thê của Tịch Tử Thu?!

Sắc mặt Tịch phu nhân khó coi, bà hơi thấp giọng giải thích thân phận của Lăng Vu Đề cho Chúc San San biết.

Chúc San San có chút mơ hồ, một hồi lâu mới chôn tâm tình của mình xuống. Cô hàn huyên với Tịch phu nhân một lúc, sau đó mới kiếm cớ rời đi.

Trên đường trở về thì cô vẫn luôn mờ mịt xoắn xuýt, đây là lần đầu kể từ khi đến thế giới này gặp phải tình huống như vậy.

Cô vốn cho rằng mình xuyên vào thế giới tiểu thuyết, tuy nhân vật nơi này đều giống như tiểu thuyết vậy, nhưng bởi vì quan hệ giữa Lăng Vu Đề cùng Tịch Tử Thu hiện giờ lại khiến cô có chút không xác định.

Cô hoài nghi rằng, có phải mình chỉ xuyên vào một không gian song song của thế giới tiểu thuyết kia không?

Lúc này, lòng Chúc San San vô cùng hỗn loạn, cô không biết nên làm gì. Rõ ràng mục tiêu mới đầu của cô vô cùng trong sáng, chính là nữ phụ nghịch tập!

"Tiểu thư, về đến nhà." Tài xế dừng xe ở cổng phủ Chúc Tư lệnh, sau đó mở cửa xe cho cô.

Chúc San San xuống xe, nhìn phủ Tư lệnh khí phái này, trong lòng đột nhiên nghĩ thông.

Mặc kệ thế giới này có phải là thế giới tiểu thuyết cô đã đọc hay không, Lăng Vu Đề trở thành vị hôn thê của Tịch Tử Thu thì sẽ không cướp Tịch Tử Hạ với cô!

Như vậy cũng được, bớt được nhiều chuyện!

Nếu lúc đầu cô đã xác định là Tịch Tử Hạ rồi, như vậy, hiện tại cô tuyệt đối sẽ không buông tay!