Công Khai

Chương 17




Diễn đàn kinh doanh được tổ chức tại một khu nghỉ dưỡng ở Lăng Thành, những tòa nhà cổ nằm trên núi cao, đây là địa điểm được ban tổ chức đặc biệt lựa chọn.

Như ở trong một bức tranh phong cảnh núi rừng thủy mặc vậy, Hạ Linh Tễ mặc một bộ vest thẳng tắp cao quý, sau buổi chiều bên ngoài dường như có mây mù bao phủ, khuôn mặt tuấn lãng độc nhất vô nhị ấy vừa hoa lệ lại lạnh băng, dưới làn sương mù, có cảm giác xa xôi không thể chạm tới.

Anh chỉ là cảm thấy hứng thú, nên thuận miệng trả lời.

Nhưng mà khi đoạn video ngắn này được tung ra đã gây xôn xao dư luận.

[Chấn động! Tảng băng dị vực Hạ Linh Tễ đã kết hôn!]

[Vợ tôi? Vợ tôi!! Aaaaaa, vợ của tảng băng!!!]

[Từ từ, không phải là đã nói vô dục vô cầu, không ham mê trần tục sao. Vì sao đột nhiên lại có vợ rồi???]

[Mặc dù như vậy, nhưng tôi vẫn nếm được một chút vị ngọt?]

[Hào môn liên hôn thôi mà.]

[Trăm ngàn lần không nghĩ tới, một người có thân phận gia thế như Hạ tổng lại cần một cuộc hôn nhân để củng cố địa vị sao?]

[Không, tôi chỉ muốn biết, thiên kim nhà ai lại có thể làm cho tảng băng tự hạ mình mà đi cầu hôn chứ?]

[Bất kể là ai, miễn không phải là nữ minh tinh trên mạng là được, không xứng với tảng băng của chúng ta.]

Trọng điểm là.

Có người tung ra tin tức rằng đó là một cuộc liên hôn thương nghiệp.

Mọi người đều đồn đoán rằng cô ấy chắc sẽ là một tiểu thư khuê các, thanh lịch, trí thức, tài mạo song toàn thì các fans của tảng băng mới miễn cưỡng có thể chấp nhận được.

[Suy bụng ta ra bụng người, vợ tôi cũng là người mới trong ngành này, suy luận dựa theo những lời này, chẳng lẽ cô ấy cũng là phóng viên sao?]

[Đm, lầu trên đỉnh đấy!]

[@Tiểu thư ký mau điều tra! Xem có vị tiểu thư thiên kim nổi tiếng nào mới bước vào vòng phóng viên không.]

Cho đến khi một người tinh tường phát hiện ra một điểm nổi bật từ đoạn video không rõ ràng này.

Hơn nữa còn dùng kính lúp phóng to ra, lập tức dư luận chuyển hướng thành—–

[Mọe nó, trên cổ của tảng băng, có phải là cái mà tôi đang nghĩ không?]

[!!!!!]

[!!!!!]

[???Tiểu thư khuê các nhà ai có thể đem cổ cắn thành như vậy?]

Tần Mang có một bé trợ lý top 1 hóng drama trên internet, tất nhiên cũng biết được chuyện này đầu tiên.

Có một giàn hoa diên vĩ trong đình ở trang viên Hoàn Hồ.

Bên ngoài trồng rất nhiều giàn diên vĩ, vào đợt cuối mùa hoa nở, có một vẻ đẹp sắp suy tàn.

Lúc Tần Mang chụp xong tạp chí trở về, cô nghĩ lần sau quay lại chắc có lẽ sẽ không thể nhìn thấy cảnh đẹp tráng lệ như vậy nữa lên liền dừng chân lại, rẽ vào nơi đây.

Người hầu của Hạ gia luôn được huấn luyện bài bản, chỉ trong thời gian ngắn đã phục vụ Tần Mang tất cả những kịch bản mà cô thường hay đọc, còn có những món trái cây và đồ ăn vặt yêu thích của cô.

Tần Mang cũng đã chuẩn bị thoải mái làm tổ ở đây, một bên ngắm hoàng hôn, một bên ngắm hoa diên vĩ, một bên đọc kịch bản và tận hưởng cuộc sống thần tiên.

Ai ngờ—–

Liền nhận được một cuộc công kích liên hoàn wechat từ Tiểu Đồng.

CP mình đẩy là thật: [Video x 1]

[Ảnh chụp màn hình x 9]

[Aaaaaa, CP em đẩy ngọt ngào nhất vụ trụ!!!!!]

[Chị Mang Mang.]

[Chị làm thế nào mà khiến Hạ tổng – tảng băng cao quý lãnh đạm cấm dục này, có thể trước mặt mọi người mà công khai bày tỏ tình yêu vậy!!!!]

[Huhuhuhu, cầu xin bà chủ búng tay cho chúng em một chút đường đi, chẳng lẽ fan CP đầu tiên đến một chút đãi ngộ gì cũng không có sao???]

[Em muốn ăn đường, đói đói.jpg]

Tần Mang bị sáu chữ “công khai bày tỏ tình yêu” này làm cho sững người, đôi mắt đen nhánh chậm rãi trợn lên.

Tiểu sư tử kêu meo meo: [Cái gì mà “công khai bày tỏ tình yêu”, cái đó gọi là “công khai xử tội”!!!]

Chuyện xấu cô làm đều bị Hạ Linh Tễ công khai khắp thế giới!!!!

Trong đầu cô bây giờ toàn là cái cổ không có khăn quàng của Hạ Linh Tễ trong video.

Nó còn có độ công kích mạnh mẽ hơn cả bức ảnh mà thư ký Tùng gửi sáng nay.

Bức ảnh chỉ có cô mới có thể nhìn thấy.

Nhưng video!

Và ảnh chụp màn hình của những bài viết đó.

Tiểu Đồng có thể gửi cho cô, thì có nghĩa là gì, chắc chắn là cả thế giới đều biết rồi!!!

Tần Mang nhắc nhở mình phải bình tĩnh.

Sau vài giây.

Hoàn toàn không thể bình tĩnh lại được!!!!!

Khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng ấn số gọi cho Hạ Linh Tễ—–

“Aaaaaaa, Hạ Linh Tễ, anh “thản nhiên lộ cổ lộ mặt” không tuân thủ nam đức!!! Có phải ý anh là muốn để cả thế giới phán xét em!!!!”

“Bổn – tiểu thư khuê các – trí thức xinh đẹp – Hạ phu nhân tuyệt đối không thể cõng loại vết nhơ này trên lưng được!!!!”

“Nhanh chóng xóa nó cho em!!!!”

Meo meo meo meo hừ hừ hừ hừ.

Mặc dù hiện tại bọn họ chưa công khai, nhưng…..không có nghĩa là bọn họ sẽ ẩn hôn cả đời.

Cái mác “Hạ phu nhân tiểu thư khuê các cắn Hạ Linh Tễ để lại dấu vết trên cổ” sớm muộn gì cũng ụp xuống đầu Tần Mang cô!!

Như vậy làm sao được!!!

Cô không thể đi theo thiết lập “chú chó nhỏ răng cùn thích gặm cổ” được!!

Cho dù đi theo thiết lập động vật đi chăng nữa.

Vậy cô nhất định chỉ có thể là một con sư tử trắng xinh đẹp và uy phong.

Cái loại mà một ngụm cắt đứt cổ ấy.

Chứ không phải chỉ để lại dấu vết này!

……..

4 giờ chiều, xe của Hạ Linh Tễ vẫn chưa rời khỏi phạm vi khu vực Lăng Thành.

Thư ký Tùng ngồi bên cạnh, nghe giọng nói của phu nhân vang lên từ chiếc di động cá nhân của Hạ Linh Tễ, âm thầm hít một hơi thật sâu.

Lộ ngực lộ lưng không tuân thủ nam đức thì cũng thôi đi.

Còn cái này lộ cổ lộ mặt……

Khụ khụ khụ, phu nhân dường như có chút nghiêm khắc với Hạ tổng.

Hạ Linh Tễ không có nửa điểm không vui, ngược lại còn vẻ mặt nhàn nhạt bình tĩnh xoay xoay điện thoại.

Vân đạm phong khinh mà đáp ứng: “Được.”

“Trong trong 10 phút nhất định phải xử lý xong, nếu không, hừ hừ hừ!!!”

“Ngày nào em cũng quấn lấy anh đòi đối diện với em!!!”

Tự giác lược bớt những lời nói tàn nhẫn, tiểu sư tử hùng hổ dập diện thoại.

Vài giây sau.

Thư ký Tùng cẩn thẩn hỏi: “Ngài muốn xử lý video không ạ?”

Hạ Linh Tễ nghiêng người nhìn ra ngoài cửa sổ, sườn mặt đẹp như tranh vẽ của anh hiện rõ trong ánh sáng mờ ảo, lộ ra chút khí chất người sống chớ lại gần, nhưng anh lại nói: “Nghe cô ấy.”

Nếu không bà Hạ sẽ náo loạn lên.

Nghĩ đến Tần Mang, hàng lông mày lạnh như tuyết của Hạ Linh Tễ dường như nhuốm chút sắc xuân.

Hiệu suất làm việc của thư ký Tùng rất cao.

Những tin tức vừa mới bắt đầu được lan truyền trên internet.

Thì tất cả các video và bài đăng liên quan đều đã bị xóa khỏi tất cả các nền tảng và không thể tìm thấy được nữa.

Hoa quỳnh sớm nở tối tàn.

Cộng đồng mạng tìm đi tìm lại, cuối cùng đều ngây người ra: “???”

Vậy nên, hàng trăm triệu người đều có chung một…..giấc mơ?

Mơ thấy vị nhân vật lớn Hạ gia kia kết hôn???

Cho đến khi official weibo của tập đoàn Hạ thị lên tiếng thanh minh: [Người đứng đầu tập đoàn, ngài Hạ Linh Tễ thật sự đã kết hôn, Hạ phu nhân tiểu thư khuê các, thông minh, xinh đẹp. Mong mọi người không cần suy đoán hoặc bịa đặt lung tung, những vị luật sư tinh anh của tập đoàn Hạ thị đã xếp hàng chờ.]

Cộng đồng mạng:???

Như vậy rồi còn mọe ai dám đoán cái gì nữa??

Vậy nên—-Hạ phu nhân tiểu thư khuê các, thông minh, xinh đẹp??

Ai dám nói không phải, vậy nhất định sẽ nhận được thư mời của luật sư?

Đối với kết quả như vậy, Tần Mang cũng rất hài lòng.

Thậm chí có người nói bọn họ bịt tai trộm chuông, hừ hừ, các người cũng làm gì có chứng cứ!!

Hạ phu nhân chính là tiểu thư khuê các thiên hạ đệ nhất thông minh, xinh đẹp!!

Không cho phép bất cứ ai có ý kiến trái chiều!

Vì video kia của Hạ Linh Tễ, cả cộng đồng mạng đều đã sập rồi.

Cô chỉ có thể tìm thư ký Tùng để lấy đoạn video có độ phân giải cao kia, nghe giọng điệu bình tĩnh đến lãnh đạm của anh, Tần Mang nhịn không được liền nhếch khóe môi lên, lần này muốn đè xuống, nhưng vẫn cứ cong lên.

Cho dù chân thành hay cố ý, lần này, coi như anh….đã nói ra.

Bổn tiểu thư sẽ rộng lượng, không so đo tính đoán đến “chứng cứ phạm tội” anh lộ cổ lộ mặt hôm nay.

Còn về chuyện kết hôn bị đưa ra ánh sáng.

Với Tần Mang mà nói thì không có vấn đề gì, dù sao cũng không lộ Hạ phu nhân là cô là được.

Ngược lại là Hạ Linh Tễ.

Sớm công khai việc đã kết hôn là chuyện tốt, giữ gìn tốt phẩm đức tố chất mà người đàn ông đã kết hôn nên có, miễn cho bị một đám yêu tinh ngoài kia nhớ thương.

Về chuyện kết hôn của bọn họ, cũng chỉ có một số người quen biết được, đến cả giới hào môn cũng không được lan truyền ra.

Thứ nhất là khi hai người họ kết hôn, Tần Mang còn chưa tốt nghiệp đại học, vừa mới 20 tuổi.

Ban đầu cô dự định đợi đến khi tốt nghiệp rồi mới chính thức công khai, nhưng nào ngờ, quyết định chớp nhoáng của cô khi đó, tốt nghiệp xong liền tiến vào giới giải trí, còn muốn khao khát một đường tiến lên đạt tới ảnh hậu.

Vì vậy, cái thân phận Hạ phu nhân này, cứ vậy liền trở thành bí mật.

Cô cảm thấy nhẹ nhõm vì dư luận trên mạng không quá dậy sóng vì thân phận Hạ phu nhân của mình. Vậy nên lại nghĩ về sự nghiệp diễn xuất của mình.

Màn “cosplay” lão đại quân phiệt và tiểu kiều thê nhất định vẫn phải tiếp tục!!

Sau khi biết Hạ Linh Tễ kết thúc công việc, liền chủ động gọi video qua, thanh âm uyển chuyển: “Chồng ơi ~~”

Phì.

Thư ký Tùng không nhịn được cười.

Nửa tiếng trước, phu nhân còn mang thái độ như muốn bóp chết Hạ tổng, hiện tại liền gọi “Chồng ơi” một cách thân mật như vậy.

Không hổ là phu nhân.

Chẳng trách có thể khiến Hạ tổng mỗi lần đều phải lùi một bước.

Hạ Linh Tễ lãnh đạm quét sang nhìn thư ký Tùng một cái.

Ngay lập tức da đầu của thư ký Tùng liền run lên, mọe nó, suýt chút nữa thì bay màu rồi.

Nhìn khuôn mặt quyến rũ động lòng người của Tần Mang, Hạ Linh Tễ thản nhiên hỏi: “Sao vậy?”

Dường như không về bị viên đạn bọc đường của bà Hạ oanh tạc đến đầu óc mơ hồ.

Giọng nói kéo dài mềm mại dịu dàng của Tần Mang lại một lần nữa vang lên trong xe: “Đêm nay về nhà không?”

“Người vợ thông minh xinh đẹp của anh nhớ anh rồi!”

Một khi Hạ phu nhân cần người, thì nhất định sẽ dùng lời ngon tiếng ngọt để nói chuyện.

Hạ Linh Tễ khẽ mỉm cười, ngữ khí vẫn bình thản: “Có.”

Tần Mang ngay lập tức mặt mày hớn hở, nhanh nhẹn dập điện thoại: “Vậy buổi tối gặp, bye bye chồng.”

Không có nửa điểm lưu luyến.

Dường như chỉ để nhận được câu trả lời này.

Nhớ anh rồi?

Hạ Linh Tễ thật sự không nhìn ra chút nào.

Tần Mang ở bên này cũng không nhàn rỗi, khi màn đêm dần buông xuống, cô cầm theo một kịch bản dày trở về biệt thự.

Vẫn còn nhớ rõ nhẫn cưới của bọn họ, hình như là do Hạ Linh Tễ cầm.

Vì thế cô đi thẳng đến phòng thay đồ.

Từ khi chuyển đến đây, cô đã bắt đầu cuộc sống ở đoàn phim, phòng thay đồ vẫn ngăn nắp gọn gàng như lúc đầu, đặc biệt là lãnh địa của Hạ Linh Tễ.

Mặc dù khoảng thời gian anh sống ở đây lâu, nhưng phòng thay đồ vẫn như cũ.

Ngay cả quy luật sắp xếp đồng hồ cũng không thay đổi, vẫn là chiếc Patek Philippe với mặt số vàng xanh đứng đầu trong tủ đồng hồ. Nó không phải là chiếc đồng hồ đắt nhất của anh, mà nó là chiếc đầu tiên mà anh có.

Khi Tần Mang xông vào, nó giống như mặt trời thiêu đốt, lập tức khiến cho sự trang trí vốn lạnh lùng lãnh đạm vốn có ở đây trở nên chói mắt và phô trương.

Hạ Linh Tễ không thích những đồ phụ kiện nhỏ như nhẫn, nên có rất ít những loại như vậy.

Rất nhanh, Tần Mang đã tìm thấy nhẫn cưới của bọn họ ở ngăn kéo cuối cùng.

So với chiếc nhẫn kim cương đuôi cá mà cô từng đeo, có lẽ vì để đeo hàng ngày nên chiếc nhẫn cưới nhìn trông giản dị hơn nhiều, và điều đặc biệt là hai cái tên đều được khắc ở mặt trong chiếc nhẫn.

Không hề có bất cứ dấu vết hao mòn gì.

Vẫn còn mới tinh.

“May quá chưa vứt đi.”

Nếu không lại phải mua cái mới.

Tần Mang gần đây bận đến nỗi không có suy nghĩ nào mà đi dạo phố mua mua mua.

Đến thì cũng đến rồi.

Cầm hộp nhẫn trên tay, cô đi vòng quanh phòng sưu tầm đá quý của mình, thầm thề rằng sau khi quay xong bộ [Kinh Hoa Cựu Mộng] cô nhất định phải mua một viên kim cương lớn.

Đến cứu vớt trái tim nhỏ bé đã bị sợ hãi và chịu ủy khuất khoảng thời gian qua!

*

Thời tiết của Thâm Thành từ trước đến nay đều vô cùng thần bí khó lường, mưa lớn xé rách bầu trời dày đặc như mực, những hạt mưa đập liên tục vào cửa kính khiến nước bắn tung tóe khắp nơi.

Tần Mang ngồi trên sofa nghe tiếng mưa rơi, nhịn không chờ được liền ngủ mất.

Trước khi ngủ, cô còn đang suy nghĩ tối nay Hạ Linh Tễ có về hay không.

Khi Hạ Linh Tễ về đến nhà, anh nhìn thấy ánh đèn phòng khách đã tắt, không hề suy nghĩ mà bình tĩnh đẩy cửa bước vào.

Đúng lúc vừa định bật đèn lên.

Tình cờ nhìn thấy cô gái đang ngủ say trên ghế sofa, ánh mắt thâm thúy sâu thẳm bỗng có chút gợn sóng.

Rất nhẹ.

Gần như lóe lên một chút rồi biến mất.

Anh từ từ rút ngón tay trên phía công tắc về, tùy ý treo bộ vest bị nước mưa bắn lên, vừa đi vừa lôi kéo nới lỏng cà vạt.

Bà Hạ khó có được sự kiên nhẫn như vậy.

Còn đợi anh những 2 lần.

Mùi mưa ẩm ướt bên ngoài khi vừa vào cửa đã được bao phủ bởi mùi thơm thoang thoảng của hoa cam trong nhà, càng đến gần sofa, mùi hoa cam càng vương vấn trong hơi thở của anh, quấn lấy nhau càng thêm mãnh liệt.

Vì tư thế ngủ đã thành thói quen của Tần Mang, nên vốn chiếc chăn đang đắp trên người cũng không cánh mà bay, chiếc áo ngủ lụa mỏng trên người hơi lỏng lẻo, hai tay đặt trên cái bụng phẳng lì của mình.

Mặc dù nhiệt độ trong phòng đã hạ xuống, nhưng trong giấc ngủ Tần Mang vẫn luôn cảm thấy nhiệt độ cơ thể rất cao, thể chất đặc thù sợ nóng của cô bắt đầu phát tác.

Giây tiếp theo.

Đôi chân thon dài xinh đẹp của Tần Mang đột nhiên cong lên, lớp vải mỏng màu xanh nhạt gần như bị chính tay cô kéo ra.

[Tấn Giang xét duyệt: Không có cảnh H, nữ chính sợ nóng nên suýt chút nữa tự cởi quần áo (nhưng ko thật sự cởi), nam chính lịch sự khử trùng tay rồi giúp cô kéo quần áo lại.]

Ừm.

Tuy đã biết thói quen khi ngủ của Tần Mang, nhưng…..đây là lần đầu tiên Hạ Linh Tễ tận mắt nhìn thấy.

Theo logic mà nói, điều này cực kỳ giống với việc vô tình quyến rũ, câu dẫn của cô gái trong lúc ngủ, hàng lông mày vốn đang giãn ra của Hạ Linh Tễ nheo lại một chút, nhưng không hề có bất cứ một chút dao động nào.

Anh nhạy bén nhận ra tình huống của cô có cái gì đó không thích hợp.

Ngay sau đó, anh cởi khuy áo xà cừ màu xanh trên áo sơ mi, xắn tay áo lên rồi lấy khăn khử trùng trên bàn trà, chậm rãi lau sạch tay mình. 

Sau đó anh nghiêng người chuẩn bị kéo lại miếng vải mềm màu xanh khi nó sắp rơi xuống.

Ai ngờ.

Đầu ngón tay vừa chạm vào mép quần.

“Hạ Linh Tễ?”

Một giọng nói ngây thơ, mờ mịt vang lên, còn mang theo một chút mơ hồ chưa tỉnh táo.

Tần Mang cảm giác được có gì đó không đúng, theo bản năng nhìn xuống.

Khoảnh khắc đó, một tia sét trắng sáng đột nhiên xẹt qua.

Ánh sáng chói lóa khiến mọi thứ trong nhà đều không có chỗ nào che giấu.

Đầu tiên đập vào mắt cô là đốt xương ngón tay của người đàn ông trên mắt cá chân cô, nhưng dường như không có thật sự chạm xuống, ngẩn người ra vài giây, cô mới phát hiện ra.

Thứ trong tay anh—–

Mảnh vải có kiểu dáng ren quyến rũ đang dán vào đốt ngón tay trắng nõn, đậm chất lãnh đạm cấm dục của người đàn ông, quả thực chính là hình ảnh phóng túng của thần thánh.

Nhất thời, Tần Mang còn nghi ngờ mình vẫn đang nằm mơ.

Cho đến khi, đầu ngón tay của Hạ Linh Tễ cử động.

Cảm giác mát lạnh tạo thành một sự tương phản cực kỳ rõ ràng với nhiệt độ gần như núi lửa phun trào trên cơ thể cô.

Từ từ?

Tần Mang đột nhiên tỉnh táo lại, đôi mắt đang mơ màng đột nhiên mở to tròn xoe như mắt mèo.

Không thể tin được nhìn chằm chằm vào bàn tay lạnh lùng cao quý của anh: “Anh vậy mà……”

Giây sau đó.

Hạ Linh Tễ mắt nhìn thẳng, kéo tấm vải xanh nhạt lên cho cô, vẻ mặt bình tĩnh mà thản nhiên nói: “Không cần cảm ơn.”

Tần Mang: “???”

Đêm nay, nhiệt độ bên trong bên ngoài chênh lệch không quá nhiều, Tần Mang căn bản không nghĩ tới chính mình lại cởi ra.

Mà mỗi lần cô ngủ quên ở phòng khách, cho dù ngủ say đi chăng nữa nhưng trong thâm tâm cô vẫn tự nhắc nhở mình rằng dù trời có nóng đến mấy cũng không thể cởi quần áo ra, nên thỉnh thoảng cô vẫn ngủ bên ngoài phòng khách, chưa bao giờ phạm sai lầm như hôm nay.

Nói xong, Hạ Linh Tễ thản nhiên cởi xuống chiếc cà vạt ném lên tay vịn sofa, đi thẳng lên tầng.

Chiếc cà vạt đung đưa vài cái.

Tần Mang cảm thấy đây là đang giễu cợt cô.

Chạy theo anh lên cầu thang.

Những ngọn đèn cảm ứng sáng lên theo từng bước chân.

Không ngờ sau khi bị mình bắt quả tang mà anh vẫn có thể bình thản như vậy.

Không hề có chút sợ hãi nào nha.

Tần Mang bình tĩnh lại mấy giây: “Hạ tổng, anh có biết không?”

Hạ Linh Tễ không để ý nói: “Hửm?”

Tần Mang siết chặt đai áo ngủ mỏng manh bằng lụa, một dáng vẻ tiểu tiên nữ băng thanh ngọc thiết: “Anh có biết cái này gọi là quấy, rối, tình, dục, trong, hôn, nhân.”

“Em có thể kiện anh!!!”

Hạ Linh Tễ nhìn dáng vẻ bạch nhãn lang của cô lúc này, tức giận đến bật cười.

Giữa cầu thang xoắn ốc lộng lẫy, anh đột nhiên dừng lại, đứng trên một bậc cao hơn nhìn xuống, mang theo cảm giác uy hiếp mạnh mẽ, nhưng Tần Mang không hề sợ anh.

Vẻ mặt Hạ Linh Tễ không thay đổi.

Những hành động của Tần Mang luôn mang đến sự bất ngờ.

Nhưng cũng thực sự hợp với tác phong của cô.

“Anh cầu xin em đi, em có thể không kiện anh nữa.” Tần Mang nhéo nhéo eo, dáng vẻ lười nhác mà dựa vào tay vịn cầu thang, như cô gái tí hon trong chiếc váy ngủ rộng lớn.

Đôi môi mỏng của Hạ Linh Tễ chậm rãi cong lên, không vội vàng mà từ từ tiến đến gần cô, giọng nói mát lạnh mà hết sức từ tính: “Bà Hạ, em có biết không?”

“Đất nước chúng ta không có bất cứ quy định nào về quấy, rối, tình, dục, trong, hôn, nhân.”

Tần Mang “hừ” một tiếng: “Thảo nào anh một chút cũng không thèm sợ hãi!”

Hạ Linh Tễ nhìn cô, trên mặt cũng không có quá nhiều cảm xúc, chậm rãi nói từng chữ: “Là em, quấy, rối, tình, dục, anh.”

“Nhưng Hạ mỗ rộng lượng, không tính toán với em.”

Tần Mang: “…….”

Trên đời này làm sao lại có người đổi trắng thay đen, bụng dạ khó lường như Hạ Linh Tễ cơ chứ!!!

“Nhất định là anh thấy sắc nổi lòng tham!!!”

Nói xong, hầm hừ tức giận đi về phòng ngủ chính.

Ngữ khí đúng rất là hợp tình hợp lý.

————————

Tác giả có lời muốn nói:

Mang Mang tiểu sư tử: Luôn có người vô liêm sỉ muốn hại tôi!!!