Công Chúa Vô Cảm

Công Chúa Vô Cảm - Chương 44: Sinh nhật đặc biệt





Hoàng buông xuống, khắp nơi đã bắt đầu lên đèn. Các quan Lễ bộ lại nhìn thành phẩm cuối cùng cũng thở phào một cái. Yến tiệc sinh thần cho Bát công chúa như vậy đã hoàn thành. Theo như khẩu dụ của hoàng thượng thì sinh thần năm nay phải thật đặc biệt và khác lạ. Tuy nhiên nghĩ bao nhiêu cách vẫn không biết phải làm thế nào. May mắn thay Thần vương đi du ngoạn qua Huyền Phong quốc, thân vương của một nước du ngoạn theo lệ phải tới bái phỏng hoàng đế. Thấy bọn họ đang gặp khó khăn nên đã hiến kế cứu giúp. Lễ Bộ thượng thư cù muốn cảm tạ nên đã mới Thần Vương tới dự sinh thần của Bát công chúa. Đáng tiếc vương gia lại từ chối nói là còn muốn du ngoạn thêm nhiều nơi nên không thể tới. Nhưng ít nhất mọi chuyện cũng đã xong, bây giờ chỉ có thể trông mong vào tâm tình của công chúa.(mỗ tui: mọi người nhớ kĩ vị Thần Vương này nhé! Đây là người có quan hệ vô cùng thân thiết với nữ chính)


Tầm một canh giờ sau khách khứa gần như đã có mặt đầy đủ, bao gồm các hoàng thân quốc thích, mệnh quan triều đình cùng gia quyến, thêm sứ giả các nước đại diện mang tặng lễ vật. Ai nấy đều đã ngồi vào chỗ của mình bắt đầu thưởng rượu đàm thoại. Chỉ còn thiếu mỗi chủ nhân của yến tiệc, Bát công chúa cùng Hoàng thượng.


-HOÀNG THƯỢNG GIÁ ĐÁO! BÁT CÔNG CHÚA GIÁ ĐÁO!!!!!!!


Lam Nguyệt vừa mới trang điểm thay y phục xong thì Huyền Tử Mặc đến đích thân rước nàng đi. Nàng cũng không có gì để phản đối nên cũng lên Long liễn cùng với hắn. Năm nay sinh thần nàng tổ chức tại hồ nước ở Ngự Hoa viên. Nó tên là Thúy hồ, đây cái hồ lớn nhất trong hoàng cung rộng tới hơn trăm thước phủ kín hết tầm mắt. Nước hồ trong và xanh giống như viên ngọc Phỉ Thúy giữa hoàng cung nên mới được gọi là Thúy Hồ. Mặc dù cũng khá ngạc nhiên rằng yến thần nàng năm nay đặt ở đó nhưng sinh thần vẫn chỉ là sinh thần. Yến cao cấp như thế nàng thì cả hai kiếp nàng đều trải qua rồi nên đối với ngày này cũng chẳng có gì đặc biệt lắm. Và đây chính là nguyên nhân khiến suýt chút nữa nhiều vị quan thần phải cởi mũ hồi hương.


Tiếng thái giám vừa vang lên tất cả khách khứa đều im lặng nhìn về phía lối vào. Ai cũng muốn chiêm ngưỡng phong thái của hoàng đế cùng Bát công chúa. Thiên hạ đồn hoàng thượng dung mạo hơn người, là một trong những mĩ nam tử của Huyền Phong quốc. Các mệnh hệ tiểu thư suốt ngày ở trong khuê phòng chưa được một lần diện kiến thánh nhan. Mới chỉ có thể nhìn qua những bức vẽ của các họa sư ở trong cung với rất nhiều ngân lượng. Bát công chúa cũng được đồn đại nhan sắc vô song nhưng cũng chưa ai được kiểm chứng vì công chúa rất ít khi ra khỏi Nguyệt Liên cung mà hậu cung không phải là nơi ai cũng có thể tự tiện vào.


Lam Nguyệt cùng Huyền Tử Mặc vừa đi tới ai cũng phải hít hà một cái. Thực sự là quá đẹp! Hai tạo phẩm hoàn mỹ nhất của thiên đế đang cũng xuất hiên trước mặt bọn họ. Hoàng thượng chỉ mặc thường phục nhưng vẫn không làm mất vẻ uy nghiêm, cao cao tại thượng của một bậc đế vương, dáng ngươi cao ráo, khuôn mặt dựa điêu khắc chỉ liếc qua cũng đủ mê mẩn. Nghe nói hậu cung tới giờ vẫn vắng lạnh hơi người nên rất nhiều mệnh hệ tiểu thư hôm nay cố gắng trang điểm sao thật lộng lẫy, hi vọng nếu có thể lọt vào mắt xanh của hoàng đế liền có thể một bước lên tiên, vừa có tiền tài địa vị vừa có một vị phu quân xuất sắc như vậy ai mà không muốn cơ chứ




Chỉ tiếc rằng bao nhiêu công sức đều đổ sông đổ bể bởi một người khác. Người đó khỏi nói ai cũng biết được đó là Bát công chúa. Hôm nay có lẽ vì là yến thần của mình nên công chúa điện hạ đặc biệt lộng lẫy hơn mọi khi. Khuôn mặt nhỏ nhắn được trang điểm cẩn thận không quá đậm. Chỉ có đôi môi đỏ làm nổi bật trên nước da trắng ngần của nàng. Mái tóc màu hắc lam đặc biệt được búi theo kiểu cánh bướm một phần còn lại buông thả, sử dụng thêm bộ trâm hoa Hải đường đỏ vô cùng tinh xảo, phức tạp nên dù kiểu tóc đơn giản nhưng vẫn khiến người phải lóa mắt. Đặc biệt bộ triều phục nàng đang vận trên người. Bộ y phục thiết kế cổ rộng để lộ bờ vai cùng cần cổ xinh đẹp, chiếc váy dài gồm nhiều lớp cầu kì, họa tiết nhìn qua có thể thấy được thêu vô cùng cẩn thận bằng chỉ vàng hình những chùm hoa Hải đường. Sử dụng hết hợp hai loại vải Tô Châu quý giá màu trắng và đỏ. Một màu thể hiện sự băng thanh ngọc khiết của thiếu nữ còn một màu để chúc sự may mắn lâu dài. Qúa hợp cho một dịp đặc biệt như vậy. Nam đồng Ngọc nữ đi cùng với nhau rất xứng đôi khiến nhiều người đỏ mắt mà ghen tị


-HOÀNG THƯỢNG VẠN TUẾ VẠN TUẾ VẠN VẠN VẠN TUẾ!!!! BẮT CÔNG CHÚA ĐIỆN HẠ THIÊN TUẾ THIÊN THIÊN THIÊN TUẾ!


-Bình thân!


Mọi người đồng loạt đứng lên hành đại lễ đến khi hoàng đế hạ lệnh mới ngồi xuống. Vì thái hậu đã đến trước nên Lam Nguyệt theo cung quy cũng phải thỉnh an một tiếng:


-Thần Vũ xin thỉnh an Thái hậu! Thái hậu vạn an!



-Bát công chúa có lòng cũng mau ngồi xuống đi_Lan thái hậu cũng khách sáo đáp lại


-Tạ ơn thái hậu!


Lam Nguyệt lạnh nhạt hành lễ, trong lòng nàng gần như nguội ngắt. Cái chức danh thái hậu này vì nó mà mẫu hậu nàng phải chết. Thốt ra cái từ này đủ để khiến nàng khó chịu. Chính vì thế nàng mới không thích yến, bởi các yến đều phải mời thái hậu, Lam Nguyệt thực sự không muốn thấy bà ta. Mỗi lần dự yến biểu tình của nàng không khác gì bị tra tấn vậy. Nhưng vì ngày hôm nay đã có rất nhiều người phải vất vả, tạm gác mọi chuyện nàng sẽ cố tận hưởng buổi tối này


Hoàng thượng ngồi ở chỗ chủ vị, bên cạnh trái phải là Thái hậu và nàng, lần lượt phía dưới là hoàng thân quốc thích cùng mệnh quan triều đình cùng gia quyến.


Lam Nguyệt đối với sinh thần lần này một lần nữa bất ngờ. Mọi năm đều tổ chức tại đại điện lớn của Thiên Hòa điện thì lại là trên Thúy Hồ. Đúng! Nghe không sai đâu là trên mặt hồ. Rất nhiều bệ nổi được xây dựng, Cái lớn nhất chính là của ba người nàng Huyền Tử Mặc cùng thái hậu ở giữa. nhưng cái còn lại cơ trung trung đặt xung quanh hồ để lộ một khoảng trống lớn ở giữa đối diện với bệ của hoàng thượng. Chắc để chỗ cho các vũ cơ biểu diễn. Đặt xây tạm trên hồ nhưng mỗi bệ đều vẫn đủ thảm ngồi, bàn gỗ, đồ trang trí, cốc chén vô cùng sang trọng. Nhưng cái khiến nàng để tâm nhất chính là hơn mấy trăm bông sen gấp bằng giấy thả trôi trên hồ. Giấy là giấy nến nên không thể ướt còn đặt một cây đèn dầu nhỏ bên trong thắp sáng cả mặt hồ.



Khung cảnh này đối với nàng quá đỗi quen thuộc không thể nào quên. Lam Nguyệt vẫn nhớ như in sinh nhật năm 10 tuổi của mình, năm đó vì có chuyện đột xuất nên ba mẹ Dương phải bay sang Pháp. Bọn họ cũng xin lỗi nàng rất nhiều lại còn để lại rất nhiều quà. Nàng cũng không có ý kiến gì, cũng không giận bọn họ. Chỉ là mọi năm cả nhà đều quây quần cùng nhau nên tự nhiên nàng cảm thấy trống vắng như thiếu thiếu cái gì đó. Hôm ấy nàng đi học về người hầu lại hốt hoảng chạy tới nói không biết Gia Thần đâu. Nàng vội chạy đi tìm, thằng bé mới có mấy tuổi thì đi đâu được cơ chứ? Phải đến tận tối muộn tưởng chừng như phải gọi ba mẹ về mới thấy nó hốt hoảng chạy về. Nàng lại gần định trách mắng thì Gian Thần đã chạy đến ôm chầm lấy nàng, trên tay còn có một cái hộp nhỏ. Lát sau nàng mới biết là bánh kem. Chưa hết Gia Thần dẫn nàng ra sau vườn nơi có một chiếc hồ nhỏ nhân tạo, trên đó rất nhiều bông hoa gấp bằng giấy được thả trên hồ. Lam Nguyệt vô cùng bất ngờ, thằng bé vì muốn tổ chức sinh nhật cho nàng đã phải kì công như vậy. Năm đó đối với nàng cho tới tận bây giờ vẫn luôn là sinh nhật khó quên nhất.


Bây giờ nhìn cảnh vật trước mặt gợi nhớ đến kí ức tươi đẹp trước kia nàng bỗng cảm thấy vui vẻ hơn. Trong vô thức trên môi nàng xuất hiện một nụ cười. Tuy nụ cười như có như không nhưng thực sự nàng đã cười, Huyền Tử Mặc thấy nàng cười cũng rất hài lòng vui vẻ theo. Lại Bộ thượng thư từ đầu đến cuối luôn chú ý tới công chúa thấy nàng cười cũng thở phào nhẹ nhõm một cái. Công chúa cười coi như hắn đã hoàn thành nhiệm vụ rồi đúng không? Vậy tạm thời mũ quan của hắn vẫn còn có thể giữ rồi.


Nhưng trái lại thì tất nhiên có những người không hề vui vẻ gì. Trong đó phải kể đến Ngũ công chúa cùng Lan thái hậu. Được tổ chức sinh thần như thế này Huyền Hoàn Chân nàng chưa từng được có qua đâu. Hoàng huynh năm nào cũng chỉ đối với nàng làm cho qua, lễ cập kê cũng chỉ linh đình hơn một chút. Nàng ghen tị nhưng cũng không thể nói ra, ai bảo Nhị hoàng huynh nàng chỉ là một vương gia cơ chứ. Vậy mà năm nào sinh thần con Bát nha đầu đó cũng được long trọng hơn cả lễ cập kê của nàng. Năm nay thì đặc biệt quá lớn rồi, bên ngoài thành cũng vì nó ăn mừng cũng rất chi vui vẻ. Sao ông trời lại có thể bất công như vậy! Tại sao nhưng cái gì tốt nhất đều thuộc về nó chứ!


Lan thái hậu tất nhiên cũng cùng suy nghĩ với Hoàn Chân công chúa. Bà thân là thái hậu nhưng địa vị trong hậu cung lại không bằng một công chúa. Là hậu bối nhưng nó cũng chưa từng phải đến thỉnh an lấy một lần. Đồ quý giá gì chỉ cần nó chút hứng thú thôi đều được đưa đến tẩm cung của nha đầu này. Bà ta có muốn cũng không thể giành được. Mang tiếng ở Từ Ninh cung (tẩm cung riêng dành cho Thái hậu các đời) nhưng còn không xa hoa bằng Nguyệt liên cung. Bà ta vô cùng tức giận nhưng lại không thể làm gì. Không ngờ chỉ có hơn một năm thế lực của hoàng thượng đã lớn mạnh như vậy, muốn đụng cũng khó. Nếu không phải phụ thân kêu án binh bất động bà ta cũng không ngại cho người giải quyết Thần Vũ công chúa đâu.


Tuy bề ngoài vui vẻ nhưng có ai biết tâm trạng của hai người cùng tệ đến mức nào. Tất nhiên ngoại trừ Lam Nguyệt, mọi giác quan của nàng đều đặc biệt nhạy cảm. Làm sao mà không cảm nhận được sự địch ý chứ. Chỉ là hôm nay dù sao cũng là sinh thần của nàng. Nếu bọn họ không gây chuyện nàng cũng mặc kệ đi.