Công Chúa Phép Thuật

Chương 6




- Cái này... - Tomoyo ngạc nhiên, tròn mắt nhìn Sakura
- Một chút... phép thuật
- Cậu biết sử dụng phép thuật?
Sakura vẫn thế, vẫn lạnh lùng, ánh mắt nhìn xa xăm. Bởi cô biết khi vừa sinh ra, cô đã mang trên mình cái danh "phong ấn". Cô không được phép yêu ai và chỉ có một con đường... Chết!
- Một chút... chỉ một chút
- Ôi... ngưỡng mộ quá đi mất! Không ngờ cậu còn biết đến thứ này nữa cơ à!
- Chúng ta có thể... bắt đầu bài học được chưa?
Tomoyo sực nhớ, gãi đầu cười trừ
- À, đúng rồi! Xin lỗi cậu, chúng ta đi vào trong nhé?
Sakura im lặng, bước vào trong, Tomoyo lắc nhẹ đầu rồi cũng bước theo
- Để xem... - Tomoyo đặt cả xấp tài liệu lên chiếc bàn - Đầu tiên cậu sẽ học cách đi lại của Hoàng cung!
- Đi lại?
- Đây! - Tomoyo cầm 2 quyển sách lớn và dày đưa cho Sakura - Đầu tiên bắt đầu tập đi thăng bằng với 2 quyển sách này, cậu đặt nó lên đầu rồi đi cho tớ xem, nhớ là nếu như làm rơi nó xuống thì số quyển sách sẽ tăng lên đấy!
Sakura lặng lẽ nhận lấy hai quyển sách dày cộm từ tay Tomoyo, đặt lên đầu mình, đứng dậy, nhẹ nhàng bước đi, lướt trên mặt đất như ngọn gió, lại rất duyên dáng và đẹp, nói chung là hoàn hảo từ mọi góc nhìn
- Oa... - Tomoyo ngạc nhiên nhìn Sakura - Đẹp thật đấy!
Sakura dừng lại trước mặt Tomoyo
- Vậy là, được chưa?
- Được, đẹp lắm, nhưng cậu thử để thêm hai quyển sách nữa lên nhé? - Tomoyo đưa Sakura 2 quyển sách
Đặt thêm hai quyển sách lên đầu, Sakura bước đi như lúc nãy, nhẹ nhàng, uyển chuyển, lướt đi trên mặt đất, bước đi không thay đổi, không loạng choạng trước con mắt kinh ngạc của Tomoyo
Cô tiến lại Tomoyo, nhìn xuống cô ấy
- Xong chưa?
- Ừm, được rồi, cậu ngồi xuống đi! - Tomoyo kéo chiếc đệm lại cho Sakura
- Cảm ơn - Sakura ngồi xuống
- À, tớ có đem cho cậu một ít trà nóng vừa mới pha nè, cậu uống chứ? - Tomoyo lấy ra một ấm trà còn nghi ngút khói trong cái tráp lúc nãy cô mang theo
- Ừm... - Sakura nhìn ấm trà rồi nhìn Tomoyo - Uống một ít, có được không?
- Được chứ! Dĩ nhiên là được rồi, tớ làm cho cậu mà! - Tomoyo cười
Cầm chiếc ấm trà rót vào tách, khói bốc cao hơn, đưa lên miệng hớp một ngụm nhỏ, nhìn Tomoyo
- Trà... ngon lắm
- Dĩ nhiên, tớ pha mà! - Tomoyo tự hào
Sakura im lặng, không đoái hoài gì đến thái độ tự hào của Tomoyo, cô chỉ chăm chăm vào tách trà, uống hết nó rồi nhẹ đặt xuống bàn
- Sao cậu lại làm được thế này... - Tomoyo ngập ngừng - Cậu đã từng tập luyện hay được người ta chỉ dẫn về những việc này rồi à?
- Không hẳn là vậy...
- Thế thì sao cậu lại làm tốt được đến như vậy? Đối với những người vừa mới vào cung như cậu, ít nhất phải 3 tháng mới có thể tập đi với 2 quyển sách cỡ đó đấy!
- Tôi biết, nghi lễ hoàng cung còn rất nhiều, đây chỉ là những bước đầu tiên đúng không? - Sakura nói
Tomoyo ngạc nhiên
- Sau khi tập được những bước đi uyển chuyển là những nghi lễ, cách thức, cách ứng xử, bổ sung kiến thức, kiểm tra năng lực và mức độ, trí thông minh, sức khoẻ, báo cáo về những năng khiếu đặc biệt... Rồi mới được vào làm trong cung, đó là những nghi thức cơ bản để đào tạo một người hầu đạt đủ tiêu chuẩn của hoàng cung Tokyo...!
- Hả? - Tomoyo tròn mắt - Sao cậu lại có thể biết được nhiều như vậy???
- Chuyện đó không quan trọng!
- Vậy cậu đã làm được hết những chuyện đó rồi à?
- Tôi nghĩ... là vậy
- Ôi trời! - Tomoyo ôm đầu - Biết vậy tớ sẽ chẳng phải cất công đi gọi cậu vào buổi sớm thế này rồi!
- Không đâu, tôi thấy là cậu còn có chuyện muốn nói... với tôi
- Hả? Chuyện muốn nói với cậu? - Tomoyo xoa tay vào nhau - Muốn nói cái gì ấy nhỉ?
Sakura vẫn nhìn Tomoyo
- A, đúng rồi! - Tomoyo reo lên - Về nội dung quy định của Hoàng cung hôm qua... tớ xin lỗi cậu, tớ nói với cậu thiếu 1 nội dung quan trọng...
Khẽ thở dài, cô tiếp
- Nội dung này không phải là quy định của Đức vua đề ra mà là về cách ứng xử với tính cách của 3 vị hoàng tử...
Sakura bình thản nghe Tomoyo nói
- Về cách nói chuyện với Đại hoàng tử, cậu phải lựa lời ăn nói sao cho thật khéo, không được xấc xược, hỗn láo, làm mất lòng hoàng tử. Còn về Nhị hoàng tử, tốt nhất là nếu cậu gặp hoàng tử thì cậu nên làm lơ, bỏ đi luôn, đừng phát ra một tiếng nói nào hết, đừng động chạm đến tên của hoàng tử, nói chung là coi như không có trên đời! - Tomoyo làm mặt nghiêm trọng - Nếu không thì... Ặc...!
Cô lấy tay đưa ngang cổ giống như thanh kiếm cứa vào cổ làm dấu cho Sakura
Sakura thấy Tomoyo làm vậy thì cũng hơi để ý đôi chút, miệng hơi mỉm, rồi sau đó lại trở lại thái độ dửng dưng như ban đầu
- Thế còn Tam hoàng tử?
- À, Tam hoàng tử thì không cần học quy định hay nghi thức gì cả đâu!
- Tại sao?
- À, bởi vì nhìn cậu ta trầm xíu thôi nhưng cũng dễ tính, không chấp nhất những chuyện nhỏ nhặt như hai vị hoàng tử kia...
Dùng ánh mắt xoáy sâu vào Tomoyo, cô nói
- Vậy theo cậu, ai là tốt nhất?
- Ơ... chuyện này... - Tomoyo ấp úng