Công Chúa Phép Thuật

Chương 27




"Xoạch"
Cánh cửa phòng tắm bật mở
Sakura bước ra ngoài , dùng tay chỉnh sửa lại thắt lưng mà không để ý rằng Syaoran đang nhìn chằm chằm vào mình
- Xong ! - Cô nói - Bây giờ sẽ đến bất ngờ dành cho anh !
Cô bước đến bên chiếc bàn bằng gỗ , búng nhẹ tay một cái , lập tức trên bàn hiện ra một ấm trà còn nghi ngút khói , Sakura giở nắp trà ra , mùi thơm lập tức xộc vào mũi
Với lấy chiếc tách ở giữa bàn , cô đưa tay rót trà vào tách. Cầm tách trà nhẹ nhàng đi đến chỗ của Syaoran, đưa tách trà ra trước mặt cậu
- Này ! Hồng trà đấy !
Nhận lấy tách trà , hớp một ngụm
Cậu chặc lưỡi
- Không ngon bằng cô pha ...
Cô mỉm cười mở cửa ra vào , nhìn Syaoran
- Thì cứ coi như phép thuật của tôi cũng như chính tay tôi pha là được rồi !
"Xoạch"
Sakura bước ra ngoài. Syaoran lắc đầu một cái rồi cầm lấy tách trà , uống thêm một ngụm nữa , lầm bầm
- Làm sao mà giống được !
***
Sakura dừng lại trước mảng tường bám đầy dây leo và rêu lần trước Shiro dẫn cô đến , dùng hai tay kéo hết những sợi dây leo ra , cánh cửa hiện lên trước mặt. Hít một hơi , vặn nấm đấm cửa
"Két..."
Đẩy cánh cửa vào
Vẫn là cái mùi phép thuật ấy
Rất mạnh
Nhưng sao hôm nay cái mùi ấy hơi lạ ...
Dường như bị lẫn với một mùi khác
Bước sâu vào bên trong , Sakura nhìn thấy cây cỏ dường như đã héo úa hết cả. Có lẽ là bị thiếu nước
Cô định bước thêm bước nữa để đến hàng hoa hồng thì chợt
"Cạch"
Có cái gì đó gán đường khiến cô suýt ngã
Nhìn xuống , thì ra là một cái chân ... Chân của T.Fye !
Nhíu mày nhìn kĩ lại , thì ra là cậu đang ngủ . Im lặng , nhẹ nhàng nhón chân lên đi khỏi chỗ cậu đang ngồi
Bước đến giữa khu vườn , nơi có những khóm hoa hồng sắp héo úa , từng bông hoa cứ rũ xuống , cô chạm nhẹ đôi tay lên từng đoá... từng đoá hoa
"Tách"
Một vài hạt bụi lấp lánh rơi xuống. Sakura ngước nhìn lên. Mái tóc màu vàng bay lên trong gió. Đôi môi đang mỉm cười. Khóm hoa hồng như được sống lại dưới những hạt bụi nhỏ đó , từ từ xanh tốt trở lại
- Anh đã phát hiện ra tôi ? - Sakura nói
- Có lẽ là vậy ... - Fye cười
Ngồi phịch xuống bãi cỏ Fye thấy vậy cũng ngồi xuống theo
- Tại sao em lại biết chỗ này ? - Fye hỏi
- Là do T.Shiro ...
- Là do nhóc đó chỉ à ? - Fye cười
Gật đầu
- Nhưng tôi luôn có một thắc mắc ... - Sakura trầm ngâm nói
- Về chuyện gì ?
- Về họ của các anh ...
- Hửm ? - Fye ngạc nhiên
- Tại sao phải là họ T. mà không phải là họ khác ?
- À ... - Fye cười - Thì ra là vậy ...
- Anh có thể giải thích cho tôi hiểu được không ?
- Em biết tên đất nước này chứ ?
- Tokyo ...
- Đúng ! Họ của anh là tên viết tắt của Tokyo đấy !
- Quá đơn giản !
- Em nghĩ thế ?
- Đúng vậy !
- Chứ theo em nghĩ là như thế nào ?
- Một cái nghĩa khác !
- Nghĩa gì ?
- Chuyện đó anh không cần biết !
- Ừm ... Nếu như em không muốn nói ...
Sakura im lặng , đứng dậy , phủi phủi vạt áo định đi ra khỏi đây
- Này ! Hime - chan ! - Fye gọi lại
- Có chuyện gì ?
- Phụ vương ... Đang tìm kiếm Syaoran đấy !
- Thì sao ?
- Ông ta đang cho người tìm kiếm khắp Hoàng cung , lục soát tất cả các phòng ốc , lúc nãy đang kiểm tra phòng của anh nên anh mới phải trốn ra đây ... Có lẽ lát nữa sẽ đến phòng của em đấy !
Giật mình
- Tại sao lại nói chuyện này với tôi ?
- Theo thái độ của em ... Thì có lẽ anh đã biết chính xác chỗ của Syaoran đang trốn rồi đấy !
Im lặng , bước ra phía cánh cửa , đưa tay lên mở cửa , lầm bầm trong miệng , thật nhỏ
- Cảm ơn ...
"Cạch"
Fye ngồi đó mỉm cười
- Đúng thật ... Em đúng là đa nhân cách!