Tháp Ô Á không chiếm hữu ngươi.
Không phải là hắn không hiểu chuyện nam nữ, chỉ là hắn không nhẫn tâm làm tổn thương ngươi.
Cho nên, cuối cùng hắn chỉ cọ lung tung vài cái ở trên người ngươi, sau khi hù dọa ngươi xong thì hắn liền dừng lại.
Hắn không rời đi mà là ôm chặt ngươi.
Ngươi và hắn cùng nhau nằm trên phiếm đá to, phía dưới là rơm rạ khô ráo và tơ lụa dày nên không có một chút cộm nào.
Nhiệt độ cơ thể của Tháp Ô Á rất cao, lúc hắn ôm ngươi, ngươi cảm thấy như một lò sưởi lớn.
Ngươi lén lúc hắn không chú ý mà đột nhiên duỗi tay ra, tháo mặt nạ của hắn xuống.
Mặt nạ được tháo xuống, lộ ra làn da nhợt nhạt của hắn, ngũ quan của hắn vẫn tinh xảo như cũ, chỉ là trên mặt hắn có một vết sẹo dữ tợn dài từ thái dương đến khóe môi trái.
Ngươi có thể nhỡ rõ là vết sẹo này do ngươi mang đến cho hắn.
Lúc trước, là ngươi do ngươi dùng kiếm chém lên.
Lúc ngươi tháo mặt nạ của hắn ra, cơ thể của Tháp Ô Á có chút run rẩy, giống như muốn ngăn ngươi lại.
Nhưng cuối cùng, hắn vẫn không động đậy, hắn vẫn ôm chặt ngươi như cũ, đôi mắt màu đỏ của hắn chuyên chú nhìn chằm chằm ngươi, như là đang đợi chờ trừng phạt.
Có lẽ là hắn thực sự sợ hãi, sợ trên mặt ngươi sẽ xuất hiện chán ghét hoặc là sợ hãi.
Nhưng ngươi không như vậy, sau khi nhìn kĩ gương mặt hắn, lần đầu tiên ngươi nếm qua mùi vị hối hận.
Trong khoảng thời gian mất đi Tháp Ô Á, ngươi thường xuyên mơ thấy hắn.
Trong mơ, hắn rất ôn thuần, ngươi nói gì hắn đều sẽ nghe theo, một chút cũng không giống một tên Ác Long uy phong, lẫm liệt.
“Tháp Ô Á, ngươi đau không?” Ngươi dịu dàng vuốt v3 vết sẹo của hắn, ngươi không tự chủ được mà nói những lời trong lòng ra.
Những lời này không biết chạm đến điều gì trong lòng của hắn. Đột nhiên hắn buông ngươi ra, rồi đeo mặt nạ lên một lần nữa, sau đó hốt hoảng đi ra khỏi sơn động.
Nhưng ngươi biết hắn không đi xa, mà chỉ ở một chỗ nào đó, yên lặng bảo vệ ngươi.
Giống như trước kia vậy, sau khi cãi nhau xong, ngươi đuổi hắn đi, hắn cũng sẽ không rời đi thật.
____
Ở trong sơn động một tháng, Tháp Ô Á không hề giam cầm ngươi, hắn cho phép ngươi có thể ra bên ngoài.
Khu rừng này có không khí tươi mát, nơi nơi đều là động vật đáng yêu. Nếu không phải là vì cha mẹ, ngươi sẽ thích ở nơi này nhất.
Chỉ có một tin không tốt là hoàng tử không tới tìm ngươi.
Ngươi bắt đầu nghi ngờ, có phải là Tháp Ô Á đưa ngươi đến một nơi xa nên hoàng tử mới không tìm được ngươi.
Ngươi nói ra những nghi ngờ này.
Tháp Ô Á nghe vậy, hắn cười lạnh một tiếng: “Ngươi nghĩ rằng hắn để ý tới ngươi?”.
“Ngươi có ý gì?”.
Tháp Ô Á không trả lời.
Vì vậy mà ngươi và hắn bắt đầu chiến tranh lạnh, mặc kệ hắn nói gì, ngươi đều sẽ không để ý tới hắn.
Tháp Ô Á không vui, hắn hái được rất nhiều trái cây ngươi thích ăn, đặt ở trước mặt ngươi, đây là có ý chủ động cầu hòa.
Nhưng ngươi vẫn không lung lay.
Rốt cuộc có một ngày, Tháp Ô Á tháo xích trói cho ngươi.
“Ngươi muốn đưa ta về sao?”.
Tháp Ô Á liếc mắt nhìn ngươi một cái “Ta muốn cho ngươi nhìn thấy tên hoàng tử kia đang làm gì”.
Tháp Ô Á hóa thành rồng để cho ngươi bò lên trên người hắn.
Ngươi thuần thục mà ngồi ở trên cổ hắn rồi ôm lấy đầu lớn của hắn.
Sau lưng hắn có một đôi cánh tất lớn nên hắn có thể dễ dàng nhờ nó bay lên trên không.
Hắn mang theo ngươi bay quarừng rậm, phía trước không xa là hoàng cung.
Rõ ràng là gần hoàng cung, vậy vì sao hoàng tử lại không tới tìm ngươi?
Ngươi rất muốn biết câu trả lời.
Ở trên bầu trời, ngươi có thể nhìn thấy trong hoàng cung đang khua chiêng, gõ trống, nơi nơi đều là màu đỏ.
Hoàng tử ngồi trên lưng con ngựa trắng, đi theo sau là một hôn xe tráng lệ.
Hoàng tử cưới Vương phi mới.
Thật buồn cười, rõ ràng là ngươi mới mất tích không lâu.
Thậm chí hắn ta cũng chưa từng phái người đi tìm ngươi nhưng lại coi như chuyện qua loa mà cho rằng ngươi đã chết, còn vui vẻ cưới Vương phi mới.
Ngươi bỗng nhiên nhớ tới, lúc ấy, ngươi dùng kiếm đâm Tháp Ô Á, máu của hắn dính ở trên sàn nhà.
Khả năng là vì chuyện này nên hoàng tử mới có thể nghĩ rằng ngươi bị người khác giết, sống chết không rõ.
“Thấy được không? Hắn không yêu ngươi, hắn chỉ muốn lợi dụng ngươi vì muốn có được Long Nha kiếm trong tay ngươi”.
Thật kỳ lạ, ngươi cũng không có quá nhiều cảm giác như bị phản bội.
Đáng ra ngươi nên tức giận, mất đi lý trí, nhưng ngươi không như vậy, trừ một ít không cam lòng bên ngoài thì trong lòng người thật sự rất bình tĩnh.
Ngay từ đầu,ngươi còn không rõ vì sao ngươi lại bình tĩnh như vậy.
Ngươi bảo Tháp Ô Á đưa ngươi về.
Tháp Ô Á nghĩ rằng ngươi không dám đối mặt nên đưa ngươi về, sau đó châm chọc, mỉa mai ngươi “Ngươi vẫn muốn đi tìm hắn? Hắn đã đối xử với ngươi như vậy, ngươi còn không quên được hắn sao?”.
Gần đây hắn nói chuyện với ngươi rất nhiều, câu nói ngày càng thuận nhưng giọng nói vẫn nghẹn ngào như cũ.
Có lẽ là giọng nói của Ác Long đều như vậy.
“Tháp Ô Á, ngươi hãy để ta một mình”.
Tháp Ô Á rất tức giận nên chỉ "Hừ" lạnh một tiếng, sau đó liền rời khỏi sơn động.
Ngày hôm sau, các ngươi lại trở về như trước kia, chỉ là ngươi sẽ không bao giờ mong chờ hoàng tử tới tìm người nữa.
Ngươi ở trong sơn động một tháng, trừ mấy ngày đầu thì sau đó ngươi có thể quên đi hoàn toàn.
Cuối cùng ngươi đã suy nghĩ cẩn thận.
Hoàng tử đối xử với ngươi ra sao, thật sự thì ngươi cũng không để ý. Trước kia, chuyện ngươi gả cho hắn chỉ là nghe theo lời cha mẹ mà thôi.
Sau khi sống hai tháng trong rừng với Tháp Ô Á, cuối cùng ngươi cũng tìm được bình yên trong cuộc đời.
Ngươi thích sau giờ ngọ vì Tháp Ô Á sẽ biến thành rồng, sau đó ngươi sẽ dựa vào trên người hắn để nghỉ ngơi.
*giờ ngọ: Giờ Ngọ vào khoảng 11 giờ đến 13 giờ.
Ngươi thích thời tiết nóng bức vì ngươi sẽ ngồi ở trên người Tháp Ô Á, bay lên trời cao.
Ngươi cũng thích ban đêm rét lạnh vì ngươi có thể dựa vào trong lòng Tháp Ô Á, hấp thu ấm áp trên người hắn.
Vì thế vào ngày mọ, ngươi nói với Tháp Ô Á: “Có lẽ là ta thích cuộc sống như vậy”.
Tháp Ô Á nhìn về phía ngươi, đôi mắt hắn rất sáng.
Ở phía sau hắn, đuôi rồng của hắn không chịu khống chế mà lay động trên mặt đất — tỏ vẻ hắn rất vui vẻ.