Công Chúa Nhỏ Của Ảnh Đế
“Tiếp tục?” Lâu Minh dùng vợt ra hiệu, để khăn lông xuống, đứng dậy trước.
“Được!” Hạ Thanh Xuyên cũng không chịu yếu thế.
Lâu Anh cảm thấy cô thật sự không thể hiểu được cảm giác chiến thắng hoặc thất bại của một người đàn ông, giống như hiện tại.
Hai người anh đến tôi tiếp, thắng bại đều có, ước chừng họ đánh thêm một giờ nữa mới bỏ qua.
Kết quả cuối cùng, Lâu Minh thắng hiểm, không biết là do Hạ Thanh Xuyên cố ý hay thực lực của anh như vậy.
Hạ Thanh Xuyên thật ra không quan tâm đến chuyện thắng thua, anh chỉ hy vọng được Lâu Minh chấp nhận, không làm cho Lâu Anh khó xử.
“Thiếu gia, tiểu thư, Hạ tiên sinh, phu nhân nói bữa ăn đã chuẩn bị xong, lập tức có thể dọn ra ăn.”
“Chúng ta mau vào thôi, bên ngoài lạnh lắm.” Lâu Anh đáng thương nói.
“Ai kêu em ra đây?” Lâu Minh lạnh giọng trả lời một câu.
Tuy nhiên, anh vẫn không chậm trễ, dẫn đầu đi vào nhà, “Còn không mau đi vào.”
Lâu Anh nghe thấy, liền nở nụ cười trên mặt, cô biết anh trai cô bên ngoài thì lạnh nhưng bên trong mềm lòng, sớm biết vậy cô đã giả bộ đáng thương rồi.
“Hạ lão sư anh có mệt không? Vừa rồi anh trai em quá hung dữ, không thủ hạ lưu tình chút nào.” Lâu Anh có chút đau lòng.
Hơn một giờ vận động kịch liệt, đối với người bình thường không phải là vận động viên mà nói, là đủ làm bọn họ chậm lại trong một thời gian dài.
Hạ Thanh Xuyên mệt, nhưng may là anh có thể chịu đựng được, lòng tự trọng của đàn ông khiến anh không muốn bộc lộ trước mặt Lâu Anh, nên vẻ mặt anh vẫn bình tĩnh, cười trấn an cô, “Còn tốt, nghỉ ngơi một lát là không sao.”
Nghe anh nói như vậy, Lâu Anh cũng yên tâm, “Anh mau đi thay quần áo đi, ướt như vậy dễ bị cảm lạnh đó.”
“Chờ anh một lát.”
Trước khi chơi tennis, may mắn là Lâu gia có tính đến tình huống này, nên phòng thay đồ cũng có lắp tắm vòi sen.
Hai người nhanh chóng đi vào, lúc ra họ đã khôi phục dáng vẻ ưu tú ngày thường.
Vừa bước vào phòng khách, Lâu Anh đã ngửi được mùi thơm của thức ăn, trong người cô lập tức gợi lên cảm giác thèm ăn.
Hạ Thanh Xuyên ngồi cạnh Lâu Anh, đối diện với Lâu Minh.
Lâu Anh thích ăn cá, nhưng món này có nhiều xương, nên cô không thích ăn lắm, Hạ Thanh Xuyên luôn tự gỡ xương rồi mới đưa cho cô.
Chăm sóc bạn gái của mình, Hạ Thanh Xuyên không cảm thấy có gì xấu hổ, vẻ mặt anh tự nhiên chọn món rồi gắp cho Lâu Anh.
Ngược lại Lâu Anh cảm thấy hơi xấu hổ trước mặt ba mẹ, nhưng cô không từ chối.
Ba Lâu và mẹ Lâu nhìn thấy điều này, ý cười trong mắt họ càng đậm.
Sau khi ăn xong cơm trưa, Lâu Anh bị mẹ Lâu kéo đi nói chuyện, còn Hạ Thanh Xuyên bị ba Lâu gọi vào thư phòng.
Lúc trước có Lâu Anh ở đó, có một số lời không tiện nói, nhưng đàn ông luôn phải giải thích gì đó.
Hạ Thanh Xuyên không bị khí thế này làm cho sợ hãi, thái độ của anh lễ phép không sợ hãi, giống như đối mặt với người lớn trong nhà mình vậy.
Lâu Anh không biết họ muốn nói gì, nói thế nào, cô vừa tò mò vừa có chút lo lắng, cô hận mình không thể có thiên lý nhãn, thuận phong nhĩ* để có thể nghe được và nhìn thấy được họ nói gì làm gì.
*Thiên lý nhãn, thuận phong nhĩ: là 2 vị thần có mắt nhìn xa nghìn dặm, có tai nghe âm thanh theo gió. Nguồn: wikipedia
“Con yên tâm, ba con sẽ không làm khó cậu ta đâu.” Mẹ Lâu dịu dàng sờ đầu cô an ủi, rồi nói tiếp: “Hơn nữa, nếu cậu ta muốn bắt cóc bảo bối của chúng ta, làm khó cậu ta một chút thì có sao, cậu ta nên chấp nhận điều đó.”
Tâm tư của Lâu Anh bị chọc thủng, cô có chút thẹn thùng, cô tự biện giải cho mình, “Con chỉ tò mò mà thôi.”
Mẹ Lâu cười, bà không chọc thủng câu nói của cô.
Cũng may họ chỉ nói trong hơn một giờ rồi kết thúc, Lâu Anh lập tức nghiêng người về phía trước, lén lút quan sát sắc mặt của họ, Hạ Thanh Xuyên vẫn ôn hòa như cũ, nhìn không giống như đã chịu ủy khuất hay tức giận, ba Lâu cũng không có bất kỳ sự bất mãn nào, phỏng chừng là không sao!
Lâu Anh yên tâm hơn, sau đó đưa Hạ Thanh Xuyên đi dạo một vòng nữa.
Buổi tối, Lâu gia để Hạ Thanh Xuyên ở lại ăn cơm chiều, Hạ Thanh Xuyên không từ chối, nhưng cuối cùng anh không ngủ lại.
Lâu Anh nhất định sẽ không rời đi, cô tiễn Hạ Thanh Xuyên đến cửa nhìn anh lên xe.
“Mau vào đi, bên ngoài lạnh lắm.” Hạ Thanh Xuyên sửa lại khăn quàng cổ cho cô, sau đó anh dùng ngón tay sờ mặt cô.
“Trời đã tối rồi, trên đường còn có tuyết, chú ý an toàn.” Cô không yên tâm dặn dò.
“Anh biết rồi.” Hạ Thanh Xuyên cười nhẹ, rất hưởng thụ sự quan tâm của cô.
Phía sau anh là tuyết đọng và sao trời, trong suốt và rộng lớn, mà nụ cười của anh là một ngọn lửa trong trời lạnh giá.
Lâu Anh nhìn nụ cười của anh, làm cô nghĩ đến câu thơ kia của Dư Quang Trung tiên sinh:
“Nếu đó là đầu của đợt tuyết mới, trăng tròn trên bầu trời, bên dưới của bóng sáng, bên trên chạy ra ánh bạc sáng ngời, nàng mỉm cười bước về phía ta, nàng là loại thứ ba, của vẻ đẹp tuyệt vời.” Nguồn: tieba.baidu
Nó rõ ràng là miêu tả vẻ đẹp tuyệt vời của người phụ nữ, nhưng đặt trên người Hạ Thanh Xuyên, nó cũng không vi phạm sự hài hòa.
Cô vẫn luôn biết anh lớn lên đẹp, nếu không cô đã không vì cái nhìn thoáng qua đó mà nhớ mãi không quên nhiều năm như vậy.
Dù người có đẹp đến đâu, nhưng mà nhìn lâu rồi cũng sẽ miễn dịch, hơn nữa Lâu Anh chưa bao giờ thiếu người đẹp bên cạnh.
Nhưng Hạ Thanh Xuyên luôn có cách khiến cô kinh diễm*, làm cô càng kinh diễm.
*Kinh diễm: kinh ngạc trước vẻ đẹp của ái đó
Cốt cách bẩm sinh nhất đặt cơ sở cho vẻ đẹp của anh, khí chất thoát ra từ phong thái hậu khiến gương mặt này trở nên mạnh mẽ và quyến rũ.
“Anh có từng nghe câu này chưa?” Lâu Anh nhìn anh với nét mặt hớn hở, bên trong chứa đầy vui mừng.
“Câu gì?” Hạ Thanh Xuyên luyến tiếc để cô chịu lạnh trong gió đông, có thể nhìn thấy dáng vẻ này của cô, khiến anh luyến tiếc rời đi.
“Giữa ánh trăng và tuyết, anh là loại thứ ba của vẻ đẹp tuyệt vời” Giọng nói của Lâu Anh mềm mại, lúc này mang theo lòng tràn đầy thích thú, lọt vào tai của Hạ Thanh Xuyên, giống như có hàng ngàn lớp nhung mịn đang cào trái tim anh.
Cô gái nhỏ cũng học được cách trêu người! Đẳng cấp còn rất cao, khiến người ta động tâm hơn cả cám dỗ đơn thuần.
“Câu này nên để anh nói mới đúng.” Anh cười, “Thiên thu vô tuyệt sắc, vui mắt là giai nhân*.”
*Nguyên văn: 千秋无绝色,悦目是佳人: Ngàn thu đẹp vô hạn, người đẹp là đẹp mắt. Nguồn: baidu
Lâu Anh ngước mắt lên nhìn anh, họ thấy được sự tồn tại của mình từ trong mắt đối phương.
Hạ Thanh Xuyên áp lực một ngày không đến gần cô, lúc này cuối cùng không nhịn được, một tay vòng qua ót cô, đem người kéo về phía mình, môi anh in lên đó.
Có ba mẹ ở đó, Hạ Thanh Xuyên không thể làm gì Lâu Anh ở trước mặt họ, nhiều nhất chỉ có thể nắm tay và ôm một cái.
Ban đầu anh định như vậy, dù sao họ vẫn còn mấy tháng nữa để ở chung.
Nhưng cô gái nhỏ này cố tình muốn trêu chọc anh trước khi anh đi, trêu đến lòng anh nhộn nhạo, không kìm chế được cảm xúc.
Cũng may lúc này chỉ có Lâu Anh, ba mẹ cô không ra ngoài.
Hạ Thanh Xuyên vẫn nhớ rõ đây là chỗ nào, không dám quá phận, chỉ hôn một lát rồi buông cô ra, hơi thở anh có chút không ổn, trầm thấp giọng nói: “Đừng trêu anh!”
Khi Lâu Anh nói câu vừa rồi, anh thật sự muốn bộc phát cảm xúc, thật sự không muôn strêu chọc, nhưng hiện tại nghĩ lại, dường nhu cô có cái gì đó…… Muốn trêu chọc anh.
Đầu ngón tay chạm vào làn da hơi lạnh của cô, Hạ Thanh Xuyên nhớ tới cô ra ngoài rất vội, không trang bị đầy đủ, trên tay, trên mặt lộ ra không ít da thịt.
“Mau vào đi, hai ngày nữa sẽ khởi động máy, anh vào nhà với gia đình em trước đi.”
Lâu Anh đành phải gật gật đầu, miễn cưỡng nhìn anh lên xe rồi mới đi vào nhà.
Mới vừa vào nhà, mẹ Lâu đã nhìn qua.
Trong lòng Lâu Anh nhảy dựng, bỗng nhiên cô nhớ tới hai người đã hôn nhua một lát ở bên ngoài.
“Không biết có bị ba mẹ nhìn thấy không nữa.” Cô lo lắng trong lòng, trên mặt giả vờ tự nhiên, nhưng lại theo bản năng muốn cắn môi.
“Đi rồi?” Mẹ Lâu cười hỏi.
“Dạ.” Lâu Anh gật đầu, không quá muốn ở lại chỗ này quá lâu, nên cô bỏ xuống một câu “Con đi tắm đây.” Rồi chạy lên lầu.
*
Đoàn phim đã tung ra tin tức Hạ Thanh Xuyên và Lâu Anh trong 《 Cờ 》, khơi dậy sóng to gió lớn trong giới giải trí bình lặng.
Lần gây náo loạn cuối cùng là khi hai người công bố tình yêu, lần đó họ gần như làm tê liệt Weibo, vô số anh em trong chường trình đều muốn mắng chết bọn họ, không ngờ tới lần này lại tung ra một tin tức lớn khác.
Không ai có thể ngờ Hạ Thanh Xuyên sẽ nhận phim truyền hình lần nữa, mấy năm nay anh trọng tâm phát triển vào mảng điện ảnh;
Mọi người cũng không ngờ họ sẽ hợp tác lần nữa, chưa được bao lâu họ lại hợp tác!
【 Chỉ cần là tác phẩm của anh trai, tôi đều ủng hộ. 】
【 Không nghĩ rằng nam thần sẽ đóng phim truyền hình lần nữa, tuy rằng điện ảnh càng thể hiện thực lực của anh ấy, nhưng phim truyền hình dài hơn, cuối cùng tôi có thể xem đến nghiện. Ps: Tôi luôn cảm thấy thiếu ăn sau khi xem phim của nam thần. 】
【 Lúc trước còn thổi Hạ Thanh Xuyên là người đứng thứ nhất trong mảng điện ảnh, nhưng hiện tại anh ta cũng đã lưu lạc đến nước diễn phim truyền hình? Các fan của Hạ gì đó sao không thổi tiếp đi! 】
Với fans của Hạ Thanh Xuyên, sự đen đủi của anh đương nhiên là không thể thiếu, rất nhiều người đã bắt đầu lợi dụng điểm này để công kích anh, nhưng đều bị fans anh vả trở lại.
【 Mới công bố tình yêu liền đi diễn phim truyền hình, nam thần có phải vì Lâu Anh nên mới nhận không, tôi không quen nhìn Lâu Anh, cô ta chỉ là một ngôi sao hạng ba dựa vào cái gì luôn bám lấy nam thần của tôi không bỏ. 】
【 Oa, nhìn ảnh tạo hình, Anh Anh sẽ mặc nam trang, còn có chút sát ý mê người, rất mong chờ. 】
Hai người lại lên hot search, có một “Bùng nổ” sau tiêu đề.
Các fan cống hiến bình luận gồm có fans của Hạ Thanh Xuyên, fans của Lâu Anh, người qua đường, hắc tử*.
*Hắc tử: người đi bôi đen
Nhìn chung có thể nói, dư luận vẫn còn tốt.
Mặc cho phong ba bão táp trên mạng, đương sự cũng không quá quan tâm.
Lâu Anh ở nhà mấy ngày, cuối cùng cũng chuẩn bị hành lý đi quay phim, Hạ Thanh Xuyên còn cố ý lái xe đến đón cô ra sân bay.
Đỉnh cấp lưu lượng của Hạ Thanh Xuyên là lưu lượng làm việc không thống nhất, không đăng thông cáo, không tham gia hoạt động, ngoài việc đóng phim hoặc nhận đại ngôn, ngày thường sẽ không thấy được bóng người.
Có người nói, nếu không phải anh có gương mặt này khiến người khác nhớ mãi không quên, thì không biết được anh đã bị lãng quên ở góc nào rồi.
Hai người họ, còn mang theo trợ lý, người đại diện, chuyên viên trang điểm, mục tiêu quá lớn, lúc này còn đang ở nơi đầu sóng, muốn không bị người khác phát hiện cũng khó.
Vì thế, bọn họ không cố ý che giấu, trực tiếp mang theo đội bảo tiêu từ Lâu gia.
“Là Hạ Thanh Xuyên và Lâu Anh!” Có người phát hiện ra bọn họ, sợ hãi hét lên một tiếng, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.
Paparazzi* đang ngồi xổm xem tin tức ở sân bay vội vàng nghe gió, cầm camera và lấy ảnh về phía bọn họ.
*Paparazzi: Thợ săn ảnh
Hạ Thanh Xuyên nổi tiếng là không có tình người với paparazzi, anh không muốn nói, thì đừng trông cậy hỏi được chút gì, dù sao chỉ cần có ảnh chụp, thứ này giá trị cũng không ít.
Đến lúc đó thổi phồng anh ta với một đống thứ như anh ta cao bao nhiêu, giá trị nhan sắc cỡ nào, dáng người hoàn mỹ cỡ nào, cân đối cỡ nào, là có thể thu hút một lượng lớn truy cập và tìm kiếm.
Ánh đèn flash chói mắt khiến Hạ Thanh Xuyên trầm mặt, anh đặt một tay lên vai ôm lấy Lâu Anh để cô không bị đụng trúng, một tay anh đặt lên trán cô, tránh cho cô bị đâm vào mắt.
Bảo tiêu đã ngăn cách đám người, vây quanh họ đến nơi kiểm tra an ninh.
Bên cạnh, còn có rất nhiều paparazzi, phóng viên giải trí cầm microphone dỗi về phía họ, “Xin hỏi Hạ tiên sinh, vì sao anh lại đóng phim truyền hình lần nữa sau nhiều năm tập trung vào mảng điện ảnh, chuyện này có liên quan gì đến Lâu tiểu thư không?”
“Hạ tiên sinh, hôm nay anh ra ngoài, là muốn đến thành điện ảnh quay phim sao?”
“Hạ tiên sinh, lúc trước ngài nói sẽ không nảy sinh tình cảm vì một bộ phim, hiện tại lại tuyên bố công khai mối quan hệ với Lâu tiểu thư, xin hỏi về chuyện này, ngài nghĩ như thế nào?”
Toàn bộ sân bay đều ồn ào, còn ồn ào hơn cả chợ bán cá.
Ở đây có fans của hai người, cũng có người qua đường đến xem náo nhiệt, còn có số người đứng xem.
Nhìn thấy nơi này sắp tạo thành tắc nghẽn, Hạ Thanh Xuyên cau mày không vui, lạnh giọng quát: “Xin mọi người hãy tuân thủ trật tự, đừng gây phiền phức không cần thiết cho hành khách.”
Fans đang vây quanh anh sửng sốt trong nháy mắt, theo bản năng nghe theo mệnh lệnh của anh lùi ra sau mấy bước.
Các cô ấy còn nhớ rõ đã từng có một lần, Hạ Thanh Xuyên cũng là bị fans vây khốn, còn gây ra một ít dẫm đạp, may mà không gây ra thương tổn quá lớn, chỉ là bị thương nhẹ.
Lúc ấy Hạ Thanh Xuyên đã phát hỏa, sau đó đỡ người bị thương dậy vào đưa họ vào bệnh viện, anh ấy nghiêm khắc trách đám người đông nghẹt, nói là anh không muốn loại fans này gây ra thương tổn cho người khác, thậm chí sau đó anh còn tự đăng lên Weibo gửi công văn lên án mạnh mẽ hành vi của fan não tàn.
Cho dù ngôi sao bình thường khinh thường fans, ngoài mặt bọn họ còn phải giả bộ nịnh nọt, nhiều nhất là trấn an dịu dàng để khuyên bảo, chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không.
Nhưng Hạ Thanh Xuyên thì không, sai chính là sai.
Cái Weibo đó xác thật làm tổn thương trái tim của một số fan tự cho là đúng, nhưng nó lại thu hút rất người qua đường thành fans, còn được phía chính phủ khen ngợi, cũng coi như là nhờ họa được phúc.
Các fan sợ Hạ Thanh Xuyên sẽ tức giận, nhưng paparazzi thì vẫn muốn xuyên qua, đâm thủng hàng phỏng thủ của bảo tiêu.
Hạ Thanh Xuyên mắt điếc tai ngơ trước câu hỏi của bọn họ, ôm lấy Lâu Anh đi phía trước, chờ sau khi kiểm tra an ninh xong mới ngừng lại nghỉ.
“Vừa rồi em có bị đụng vào không?” Anh cẩn thận nhìn cô, sợ cô có chút thương tổn trong lúc hỗn loạn vừa rồi.
“Em không sao, không bị đựng trúng.” Lâu Anh cười nhẹ, vừa rồi anh luôn che chở cho cô toàn bộ hành trình, ngoài trừ ồn ào chen chúc, còn lại không có gì.
Chỉ trong vài phút, tin tức hai người xuất hiện ở sân bay đã được tung lên trên mạng, trong đó có một cái được thảo luận nhiều nhất:
# Hạ Thanh Xuyên toàn bộ hành trình đều che chở cho Lâu Anh vào sân bay #
Trong bức ảnh này anh nửa ôm cô, ngăn chặn cho cô không bị hấp thụ ánh sáng đèn.
Sau khi người khác công khai tình cảm, bọn họ thường xuyên show ân ái, nhưng hai người này lại hoàn toàn không có tin tức gì.
Sau một thời gian dài hai người lại xuất hiện trước mặt công chúng lần nữa, các fan gào khóc đòi ăn đã ùa lên.
Hai người rõ ràng là mặc quần áo bình thường, lại có thể bị bọn họ khen ra hoa, còn khen là thịnh thế mỹ nhan*.
*Thịnh thế mỹ nhan/盛世美颜: Shengshimeiyan Hán Việt là shèng shì měi yán, là một thuật ngữ trên internet. Sự thịnh vượng: Trong thời đại thịnh vượng, vẻ đẹp của tuổi thịnh vượng có nghĩa là người nào đó có giá trị rất cao và đồng thời cũng rất chói lọi. Nó cũng đề cập đến thời kỳ đỉnh cao của mệnh giá, chẳng hạn như: vẻ đẹp của một người nào đó trong những năm Xxxx. Từ lần đầu tiên được nhóm fan của ngôi sao Hàn Quốc Kim Heechul gọi ra để miêu tả một chàng trai đẹp trai với vẻ đẹp vô song.
Bây giờ được sử dụng để mô tả vẻ đẹp của một người đến cực điểm. Nguồn: baike
Kiểu dễ hiểu là bạn đẹp cho dù bạn mặc nùi giẻ vẫn đẹp=))))
Sau khi đến thành điện ảnh, đoàn người về khách sạn trước.
Nói chung, đều là cặp đôi đang yêu nhau, ở chung một phòng là chuyện bình thường, giống như Hạ Thanh Xuyên và Lâu Anh tách ra như vậy là chuyện không bình thường.
Tuy nhiên, Hạ Thanh Xuyên đã yêu cầu trước, người sắp xếp cũng không còn cách nào khác, ngoài việc xếp họ ở đối diện nhau.
Sau khi nửa ngày sắp xếp đồ đạc, bọn họ đi ăn uống vcào buổi tối, sáng sớm ngày hôm sau chạy đến phim trường tổ chức lễ khởi động máy.
Hạ Thanh Xuyên là thống lĩnh lưu lượng của giới giải trí, lần đầu tiên đóng phim truyền hình sau nhiều năm, độ chú ý của đoàn phim《 Cờ 》 chỉ có cao chứ không có thấp.
Ngay sau khi khởi động máy, Hạ Thanh Xuyên đã đứng đầu trên hot search.
Lâu Anh đi nhờ xe của anh, cũng cọ một chút nhiệt.
Không biết như thế nào, mà một đề tài lúc trước đã nhảy lên trở lại, còn trở thành một hot search khác:
# Lâu Anh trèo cao* Hạ Thanh Xuyên #
*Trèo cao: là nói đến việc kết bạn hoặc kết hôn với người có địa vị xã hội cao hơn mình.