"Nè mấy người hâm mộ của Lâm Phong Minh, tuy thân phận của chị gái không rõ, nhưng đó không phải lý do để các người có thể lấy ra giương oai khắp nơi. Các người quên bài học kinh nghiệm lần trước rồi à?"
"Nơi này không hoan nghênh người hâm mộ của Lâm Minh Phong, mau bò đi chỗ khác đi."
"Thứ nhất bọn ta không phải người hâm mộ của Lâm Minh Phong, thứ hai ta chỉ ngứa mắt nhìn không nổi cảnh cô ta lừa gạt người xem không hiểu chuyện. Nhưng lần này phải khiến ta mở rộng tầm mắt rồi, các người lại ngu ngốc theo đuổi thần tượng tới mức độ này nữa, đúng là phá hỏng tam quan.”
Đám người hâm mộ của Lâm Minh Phong thật sự không hiểu, vì sao Trang Sinh Hiểu Mộng có một đống lịch sử đen tối. Lên sóng trực tiếp bị đả kích liên tục nhưng vẫn có nhiều người hâm mộ trung thành tới vậy.
Từ ngày đầu tiên phát sóng độ hot chưa từng giảm xuống. Cho dù dư luận tiêu cực ùn ùn kéo nhưng vẫn hoàn toàn không làm ảnh hưởng tới độ hot của cô.
Mà ngược lại là thần tượng của bọn họ lại sơ xuất những hai lần, phòng phát sóng trực tiếp bây giờ không có người qua đường tạt vào, chỉ có người hâm mộ còn kiên trì lao vào nhằm duy trì độ hot hàng ngày.
"Không lẽ Trang Sinh Hiểu Mộng biết thuật vu cổ thật?"
Trên đường trở về doanh trại, Trang Sinh Hiểu Mộng biết được thêm nhiều tin tức hơn từ miệng Sở Tầm. Nếu tình huống lạc quan thì nhân viên cứu hộ sẽ tìm tới rất nhanh. Đến lúc đó cô cũng có thể đi theo họ rời khỏi tinh cầu nguyên thủy này để trở lại xã hội văn minh Tinh tế.
"Thật ra ta cảm thấy nơi này rất tốt." Trang Sinh Hiểu Mộng nói.
Ăn uống không lo, linh khí đầy đủ, tự do tự tại, chẳng qua không tiện lợi như xã hội văn minh mà thôi. Trong mắt Sở Tầm tràn ngập sự nghi ngờ.
Sự nghi ngờ lên đến đỉnh điểm khi nhìn thấy căn nhà gỗ nhỏ đó.
Hắn nhịn không được, đành nói: "Xin hỏi cô đã lưu lạc đến nơi này bao nhiêu ngày rồi?"
Trang Sinh Hiểu Mộng: "À, chắc là khoảng mười mấy, hai mươi ngày."
Sở Tầm nhìn ra được nơi này chỉ có dấu vết sinh hoạt của một người, cô ấy thật sự đã sống ở đây được một thời gian rồi.
Đồng ruộng trồng đầy rau dại tươi tốt, chuồng lợn nuôi thú biến dị hoang dã, thịt khô và nấm khô phơi dưới ánh mặt trời thơm phức, một thùng nước sạch lớn.
Thật sự rất khó tưởng tượng vị công chúa nhỏ được nuông chiều này đã sống sót ở nơi đó thế nào, đã thế còn xây dựng nên một nơi trú ẩn không thiếu thức ăn nước uống.
Theo lẽ thường mà nói thì một mình cô không thể nào làm được, vì chỉ nhìn bộ quần áo tinh xảo không tầm thường trên người cô là biết nó không phải sản vật có được từ hoàn cảnh nguyên thủy.
Sở Tầm nhìn chăm chú rồi ngẫm nghĩ, người trước mặt và công chúa nhỏ trong ấn tượng thực sự như hai người khác nhau.
"Tắm rửa trước đi." Trang Sinh Hiểu Mộng ném cho Sở Tầm một miếng vải màu đen lớn do lần trước không dùng hết còn thừa lại.
DTV
Rồi bỗng quay đầu che mặt, cắt đứt mạch suy nghĩ của Sở Tầm.
Trong khu trại không có phòng tắm chuyên dụng, Sở Tầm nhìn Trang Sinh Hiểu Mộng tiện tay dùng một cây gỗ và vải dựng thành một cái lều, thông qua cái này hắn cũng có thể đoán được có thể trước đó chỉ có một mình Trang Sinh Hiểu Mộng sống ở đây.
"Này, nước nóng rồi, đi tắm đi."
Trang Sinh Hiểu Mộng dùng một tay kéo một thùng gỗ lớn tới, bên trong chứa chất lỏng không rõ là gì đang tỏa ra mùi hương đặc biệt. Trên mặt nước còn lác đác vài cọng thảo dược chưa được vớt ra hết. Trang Sinh Hiểu Mộng chỉ giải thích đơn giản: "Tắm nước thuốc trợ giúp khép miệng vết thương." Các khán giả đang xem vô cùng nghi ngờ, bọn họ được tận mắt nhìn thấy Trang Sinh Hiểu Mộng nấu một nồi toàn đồ hỗn tạp, mấy thứ bên trong thật sự có thể dùng để ngâm mình sao?
Với lại hình như "Vết thương không thể dính nước mà?"
Nhìn cái thùng lớn cao gần tới n.g.ự.c Trang Sinh Hiểu Mộng, rộng gần một mét chứa đầy nước, Sở Tầm lẳng lặng hạ rèm che xuống.