Cây cổ thụ không lo lắng cho cô, Trang Sinh Hiểu Mộng đã hiểu sai ý của nó, hết lần này tới lần khác nó không có miệng nên không thể giải thích. Nhưng dù nó có miệng để nói thì với tính cách của Trang Sinh Hiểu Mộng cũng sẽ không vì nguy hiểm mà lùi bước tự bảo vệ mình.
Trang Sinh Hiểu Mộng dứt khoát bẻ cành cây trước mặt xuống, tiện tay biến nó trở thành mộc kiếm, sau đó nương theo cành cây bò lên thân cây khổng lồ.
Sấm chớp rền vang, bầu trời như nứt ra mấy khe hở rất sâu.
"Ầm ầm." Một tia sét đánh cháy cái cây bên cạnh cổ thụ thành tro bụi.
Cảnh tượng này khiến cổ thụ sửng sốt, gấp gáp đến mức rung lắc thân người muốn vứt cái thứ không sợ c.h.ế.t kia xuống.
"Đừng hoảng hốt, sấm sét này nhằm vào ta." Trang Sinh Hiểu Mộng trấn an: "Là thiên lôi độ kiếp của ta.” Ngay trước khi tia chớp tiếp theo giáng xuống, Trang Sinh Hiểu Mộng đã leo tới đỉnh cổ thụ. Cành cây gãy hóa thành trường kiếm, thừa phong ngự kiếm xông thẳng vào lôi vân mà đi.
Cổ thụ: "!!!!"
Trong lúc khán giả đang lo lắng luống cuống, quả cầu kim loại lao ra khỏi nhà gỗ, tốc độ nhanh đến mức cảnh tượng xung quanh đều hóa thành bóng mờ.
"Cứu với, ta say xe...”
"Camera có tốc độ này là chuyện bình thường à?"
Camera vốn không thể đạt đến tốc độ này, nhưng Trang Sinh Hiểu Mộng đã thêm chút linh kiện cho nó. Trong tiếng gào thét liên hồi của khán giả, camera mới giảm tốc độ, trước màn hình là một góc cây lớn, đó chính là gốc cây lần trước bị dây leo biến dị ký sinh.
Khán giả còn không hiểu vì sao ống kính lại quay cây cổ thủ, cho đến khi ống kính nâng góc độ lên cao nhất, bóng dáng quen thuộc kia xuất hiện trên thân cây khổng lồ, bay lên trời cao.
Trang Sinh Hiểu Mộng chân giẫm mộc kiếm, xung quanh sấm chớp dày đặc, sét đánh đùng đùng. Trong tay cô còn có một thanh mộc kiếm, một kiếm c.h.é.m ra bổ đôi chớp rền.
Khán giả: "Hình như xuất hiện ảo giác."
Khi nhìn lại lần nữa, phát hiện tinh thần của bọn họ không có vấn đề, người có vấn đề chính là Trang Sinh Hiểu Mộng!
"Sao cô ấy lại lơ lửng ở độ cao ngàn mét? Làm thế quái nào cô ấy làm được vậy?"
Khán giả điên cuồng nói với Hạ Trường Minh.
Hạ Trường Minh hoài nghi nhân sinh, bọn họ không biết chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ hắn biết sao?
Trang Sinh Hiểu Mộng vừa xua tan mây sấm và sét rền, vừa truyền thụ kinh nghiệm cho cây cổ thụ đứng sừng sững đơn độc trong khu rừng rậm này.
"Hiện tại cơ thể ta quá yếu, không thể chịu được Thiên lỗi tôi luyện... Ngươi đừng giống như ta, Thiên lôi tôi luyện có lợi ích rất lớn, ngươi đừng lo không thể chịu được."
Cổ thụ rất muốn mở miệng nói: "Tiền bối ngài thật sự lo lắng thừa rồi, ta làm sao có thể giống như ngài nói xua tan mây sấm độ kiếp là có thể xua tan được."
Đáng tiếc Trang Sinh Hiểu Mộng chỉ có thể cảm nhận được cảm xúc đại khái và ý nghĩ mơ hồ của nó. Buồn vui giữa cây và người không tương thông, cổ thụ chỉ muốn Trang Sinh Hiểu Mộng bình thường một chút, đừng có phát điên liều mạng nữa.
Bởi vì thân thể yếu ớt, lo rằng không thể chịu nổi Thiên lỗi tôi luyện mới dứt khoát đánh tan thiên lôi đi, hình như cách làm này không an toàn đâu.
Hình ảnh trực tiếp có độ phân giải siêu cao, mang đến chất lượng hình ảnh chân thật cho người xem. Trang Sinh Hiểu Mộng tay cầm cành cây, một kiếm bổ xuống vô cùng mạnh mẽ đánh tan tia chớp hung hãn lao về phía cô, mây đen xung quanh cũng theo đó mà biến mất hơn phân nửa.
Khán giả: "...!!"
"Má nó,... Làm giả thước phim truyền hình trực tiếp là phạm pháp đúng không?"
Vấn đề làm giả hình ảnh cũng được đào làm, vì sao Trang Sinh Hiểu Mộng còn tự bê đá đập vào chân mình chứ?
Trang Sinh Hiểu Mộng không biết lúc này trong kênh truyền hình trực tiếp có bao nhiêu người kinh hãi rớt cằm, cũng không biết tổ chương trình đã phát điên đến mức sắp sụp đổ.