"Không sao cả, dì khỏe mạnh là quan trọng nhất." Trang Sinh Thi Thi nhíu mày cười, trong mắt nổi lên vài tia đau thương: "Dì là bạn của mẹ ta, nếu mẹ ta còn...”
Nói xong, giọng Trang Sinh Thi Thi dần nghẹn ngào, cô lau khóe mắt, lộ ra nụ cười kiên cường, lạc quan: "Quá khứ đều đã qua. Dì là người bạn tốt nhất của mẹ khi còn sống, cũng là người dì ta kính yêu nhất, sức khỏe của dì mới là quan trọng nhất."
Bùi Hàm Yên cứ lẳng lặng như vậy nhìn Trang Sinh Thi Thi biểu diễn, bà phát hiện mình lại tỉnh táo đến đáng sợ. Lúc trước không chịu nổi việc Trang Sinh Thi Thi chịu uất ức. Cô ta muốn thứ gì cũng làm theo ý cô ta, hiện tại bà lại thờ ơ với chuyện này.
Trang Sinh Thi Thi thật nhanh nhạy mới đó đã biết chuyện thân thể bà không thoải mái, rất bất hợp lý. Màn kịch tiếp theo của Trang Sinh Thi Thi chồng chất sơ hở, không cần phân tích cũng nhận ra.
Hết lần này tới lần khác, chính bà trước kia không chút hoài nghi, Trang Sinh Thi Thi nói cái gì, bà sẽ tin cái đó. Chỉ một lòng muốn bù đắp sai lầm trước kia của mình, dùng hết khả năng của mình đối tốt với Trang Sinh Thi Thi.
Nhìn vị công chúa nhỏ có dung mạo không hề giống người bạn cũ trước mắt này, Bùi Hàm Yên cảm thấy trái tim vừa lạnh vừa đáng buồn, đồng thời trong đầu xuất hiện lên một suy đoán, rất muốn chứng thực được nó.
Bùi Hàm Yên không có kiên nhẫn đối phó với Trang Sinh Thi Thi: "Ta mệt rồi."
"Được, dì chú ý nghỉ ngơi, không quấy rầy dì nữa."
Kết thúc cuộc gọi.
Trang Sinh Thi Thi đập mạnh một cái.
Người phụ nữ đáng giận, cô cũng đã ăn nói khép nép cầu xin như vậy, nhưng bà ta lại còn dám có thái độ với công chúa hoàng thất, gọi bà ta một tiếng dì, thật sự tưởng mình được coi trọng sao?
Địa điểm quay Hồ Tống kia đều do người phụ nữ này đứng tên, muốn dạy dỗ một con tiện nhân như Trang Sinh Hiểu Mộng không phải rất đơn giản sao? Còn lấy cớ không khoẻ rõ ràng là không muốn giúp cô! Người giúp việc bên cạnh sợ tới mức vội vàng quỳ xuống: "Công chúa bớt giận!"
"Cút!"
Trang Sinh Thi Thi là công chúa một nước, cần gì phải để ý ánh mắt của người khác, cầu xin người khác giúp cô ta làm việc?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn -
https://monkeyd.vn/phat-truc-tiep-xuyen-khong-tro-thanh-cong-chua-hoc-cach-sinh-ton/chuong-161.html
.]
Từ giờ trở đi sẽ do cô tự mình ra tay, Trang Sinh Hiểu Mộng không thể trở mình.
Tập đầu tiên thuận lợi quay xong. Hiệu suất chế tác rất cao, ngày hôm sau cắt nối biên tập xong liền phát sóng.
Nằm trên bảng xếp hạng tìm kiếm nóng vài ngày, chương trình "Giám định bảo vật" được cư dân mạng chú ý vừa phát sóng, liền khiến cho vô số cư dân mạng bình luận sôi nổi.
Tổ chương trình biết Trang Sinh Hiểu Mộng có nhiệt độ rất lớn, nhưng không ngờ rằng sẽ lớn như vậy, vừa phát sóng thì số lượng người xem đã nhanh chóng vượt qua mười tỷ.
Nhưng kèm theo đó còn có các lời đánh giá tiêu cực mà thường ngày không có. Chỉ cần ống kính quay đến Trang Sinh Hiểu Mộng, sẽ có bình luận bởi móc xuất hiện.
"Cô thật không lễ phép, thầy Trương người ta hỏi cô, cô cũng không trả lời."
DTV
"Nghi ngờ tay nghề đầu bếp của người ta, rốt cuộc cô lấy tự tin ở đâu ra vậy? Cô thật sự biết trà sữa trân châu là gì sao?"
"Không phải chứ, cô biết vẽ thủy mặc? Da trâu thổi lên trời rồi, ta nhìn cô trước kia ngay cả chữ cũng không nhận biết đầy đủ...”
Những bình luận này bình thường kéo dài không được bao lâu, bởi vì Trang Sinh Hiểu Mộng thật sự làm được mọi việc. Lúc trước còn nghi ngờ, nhưng chưa được bao lâu đã bị Trang Sinh Hiểu Mộng làm cho mất mặt.
Một tập phát đến nửa cuối tập, những bình luận nghi ngờ kia đã bớt đi rất nhiều, không phải tất cả mọi người đều là kẻ ngốc, bọn họ cũng biết phân biệt đúng sai.
Fan của Trang Sinh Hiểu Mộng cười từ đầu đến cuối.
"Bôi đen cũng xin mang theo đầu óc, đại thần chúng ta vốn nghiên cứu rất chuyên sâu về ẩm thực cổ truyền."
"Đọc xong chỉ muốn cười."
Những khán giả lớn tuổi cũng xem cảm thấy rất bất mãn: "Đừng ầm ĩ được không? Các ngươi là đến xem chương trình, hay là tới bới móc?"