Nghĩ rằng cuộc sống bây giờ hạnh phúc , Đản Đản cảm thấy trước đó chưa từng có gì thỏa mãn bằng, sau khi hài tử thứ hai ra đời, Đản Đản hồi tưởng lại đoạn cuộc sống lúc mới vừa kết hôn , không khỏi thắc mắc với Tư Vực, vì sao lúc ấy lại không chịu tha thứ chuyện mình không thể động phòng, thật ra thì, Đản Đản đối với chuyện này đã suy nghĩ rất lâu cũng không biết tại sao Tư Vực biết rõ mình uống nhiều rồi, rõ ràng là không phải mình sai lại dùng mặt lạnh nhìn mình, song, câu trả lời của Tư Vực khiến Đản Đản đỡ không nổi.
Nguyên lai, đêm đó mình quả thật rất dày vò người ta, chẳng qua là những thứ kia Tư Vực cũng không quan tâm, tự nhiên sẽ không tức giận, chẳng qua là ủy khuất thôi, nhưng mà, Đản Đản trong giấc mộng bất tri bất giác kêu lên
"Sư Phụ! ... Sư Phụ! ~~... Ô! ~~ Sư Phụ! Ngươi đừng rời đi! Ngươi đừng rời đi a! Đản Đản không thành thân! Không thành thân! ~~ "
Đản Đản nghe xong bất giác đổ mồ hôi lạnh cả người, nhìn Tư Vực nói ra mấy lời này bây giờ còn mặt đầy căm hận. Vì vậy vội vàng giải thích, lúc ấy chỉ là nằm mộng. Dĩ nhiên, Tư Vực cũng là rất hiếu kỳ.
Nói về giấc mộng ngày hôm ấy...
"Sư Phụ! Sư Phụ! Người tại sao bây giờ mới đến gặp Đản Đản a!"
"Hôm nay ngươi thành thân, Sư Phụ dĩ nhiên muốn đến xem một chút rồi!"
"Sư Phụ, người tại sao lại đặt cho con tên là Đản Đản vậy? !"
"Trên Hoàng bảng thông cáo viết tên con là . . . ' Kê Sinh' . . ." (Kê Sinh = Gà Đẻ! ----- Quắc!!@@)
"Ha ha ha! Hoàng Đế giải thích cho ngươi cái gì?"
"Phụ Hoàng nói Sư Phụ trong thư viết, đại danh của Đản Đản là ' Kê Sinh' . . ."
"Có phải cảm thấy rất khó nghe hay không a? !"
"Ân!"
"Bất quá những người nhà các ngươi đó, đặt tên cho "nam tử" theo thứ tự con giáp, ngươi xem xem, ông nội ngươi là Dương Gia, ba ba ngươi là Hầu Hồ Tôn, tên của ngươi cũng không phải là ta đặt, là cha ngươi đặt, thời điểm ta nhặt được ngươi, bên cạnh tờ giấy kia ( phía sau xuân cung đồ chính là huyết thư của Hầu Hồ Tôn) viết như vậy mà."
"Vậy nên người đặt con là Đản Đản để dễ nghe một chút a!"
"Ta hỏi ngươi. Gà đẻ (Kê Sinh) cái gì?"
"Trứng (Đản) a!"
"Là như vậy đó! Kêu ngươi Đản Đản có gì không đúng? ! Hơn nữa, danh tự này không phải thật đáng yêu sao? Còn đơn giản dễ hiểu!"
"Là đủ đơn giản dễ hiểu!"
"Được rồi! Biết ngươi thành hôn, Sư Phụ cũng yên lòng, ta đi!"
"Sư Phụ! Ngươi đừng đi!"
"Đang làm gì đó a? ! Ta có thể chạy đi đầu thai rồi đó nha!"
"Sư Phụ. . . Đản Đản không bỏ được ngươi."
"Ai! ~~ hảo đồ đệ, mau mau bồi tiểu tình nhân của ngươi đi! Ta đi. . ."
"Sư Phụ! Sư Phụ! Ngươi đừng đi! Ngươi đừng đi a! Đản Đản không thành thân! Không thành thân! ~~ "
.
.
.
.
"Vực Vực! Hôm nay hai nữ nhi của chúng ta đều được Mẫu Hậu chăm nom, tên đều là Hoàng Hậu đặt, bây giờ chuyện đặt tên cứ để cho ta đi!" Đản Đản trên tay ôm "Nam hài" nói.
"Ngươi đặt chắc chắn khó nghe! Ngươi định đặt cái tên vớ vẫn gì đây? !" Tư Vực khinh thường nói.
"Hắc hắc! Lão đại là Lam Tuyền, lão nhị là Tuyền Nhãn, vậy lão tam nên đặt là Đỉnh Chân (đỉnh thật)!" Đản Đản nói.
"Hừ! Đúng là không thể để cho ngươi đặt tên mà! Tài nghệ đặt tên của ngươi vốn đã kém cỏi, bây giờ "con trai" còn phải theo thứ tự như nhà các ngươi mà đặt kìa, ngươi không biết bây giờ trong tên của "con trai" phải có một chữ ' Cẩu ' sao? ! !" Tư Vực cả giận, tại sao Đản Đản không bị đặt tên là "Gà" chứ ? Sao "con trai" của nàng lại phải đặt tên là gì gì đó 'Cẩu' chứ!!! Thật bất công mà~~!
"Thừa kế tên của ta thì tốt biết bao! Cẩu Đản, Cẩu Đản, tốt biết bao nhỉ!" Đản Đản.
"Hừ!" Tư Vực.
"Được đó, Ngự tỷ, không thì đặt thành Cẩu Thỉ (phân chó) cũng không tệ!" Phạm Ngưng Toa ôm tiểu Vương Gia nói.
"Không được đặt là Cẩu Đản!!!!!" Tư Vực hét lên.
"Ai nha! Được rồi được rồi! Cứ gọi là Khuyển Sán được rồi! Khuyển hay Cẩu gì cũng như nhau thôi!" Phạm Ngưng Toa nói.
"Cũng tốt, dù sao cũng không thể đặt được tên nào hay ho từ chữ ' Cẩu' cả, cứ gọi như vậy đi." Tư Vực bất đắc dĩ.
Vì vậy 'con trai' của Đản Đản cùng Tư Vực liền được gọi là Khuyển Sán, nhưng nếu như 'con trai' các nàng liên tiếp ra đời, như vậy việc đặt tên sẽ. . . Để mọi người đặt đi nha! ! !
.......................................................The End.................................................