Ngay trong ngày hôm đó, Yuu Kikyou đã cho gọi vài nhóm Yakuza sang Anh quốc để đảm bảo an toàn cho cả đám người. Ryuichi thu thập thông tin về Lưu Phi và đám người mẫu mà hắn ta đem theo bên người. Hattori Akito biết tin dì Kikyou điều động Yakuza sang Anh liền nóng lòng xin nghỉ phép một đường bay thẳng sang Anh quốc.
Tin tức mà Ryuichi thu thập được về Lưu Phi không nhiều, chủ yếu là về thủ đoạn của hắn khi huyết tẩy Lưu gia chấp chính vị trí đứng đầu gia tộc. Các mối làm ăn của hắn đều do thuộc hạ hoàn thành, Lưu Phi dường như chẳng thèm nhúng tay vào. Về đám người mẫu kia, họ đều là những người đã từng tham gia vào giới giải trí, tất cả đều được gắn mác bình hoa di động,dung mạo có thừa chỉ tiếc đầu óc không đủ dùng. Trong giới giải trí nhiều nhất chính là diện mạo, chỉ dựa vào gương mặt hoàn toàn chẳng làm nên chuyện gì cho nên đám người mẫu này đều nhanh chóng bị đào thải khỏi vòng luẩn quẩn khốc liệt đó. Vì sinh tồn, họ không thể không dựa vào xã hội đen, bán thể xác để hưởng những vinh hoa chớp nhoáng nhất thời. Không rõ vì lý do gì Lưu Phi cư nhiên thu nhận bọn họ, tin tức về đám người này rất nhanh liền biến mất. Khi xuất hiện lại trước mắt mọi người đều trở thành một dạng búp bê sống như hiện tại.
Yue nghe Ryuichi thuật lại, ngưng thần cau mày. Cô có linh cảm không tốt với Lưu Phi cùng đám người mẫu đi cùng hắn. Trên lí lịch mà Ruychi nhờ Mikuo xâm nhập hệ thống cảnh vụ trung ương Trung Quốc đều có ảnh của những người mẫu mà Lưu Phi đem theo. Tuy nhiên họ trong này có thần hơn rất nhiều cũng không giống như hiện tại hoàn mĩ không có một khiếm khuyết nhỏ. Đám người kia vẫn có hơi thở, vẫn giống con người chỉ là đã mất đi linh hồn trở thành một cái xác rỗng không hơn không kém. Lưu Phi đã làm gì đó với họ rồi?! Cả đám người đều mang theo dày đặc quỷ khí trên mình, cô không phân biệt được đâu mới là nguồn gốc. Không tìm ra chân thân thì không có cách nào phong ấn. Hơn nữa, đây không phải là Nhật Bản, càng không có Akito. Một mình cô liệu có thể làm gì đó hay không?
**************************
Buổi tối hôm đó, Michaelis tổ chức một buổi vũ hội chào đón những đối tác làm ăn trong tương lai với MC ngay trong toà cổ bảo. Mục đích của ông ta rõ như mặt trời ban trưa không một ai không hiểu. Buổi vũ hội thực chất là một sân khấu lớn để những tập đoàn, cá nhân hay tổ chức muốn hợp tác cùng MC thể hiện hết tài năng và vốn liếng của mình có, phô trương thanh thế, ganh đua lẫn nhau. Tạo điều kiện để gạt bỏ những tập đoàn không đủ điều kiện tiềm năng khai thác. Chủ đề của buổi vũ hội khá là đơn giản: Trắng và đen. Nói cách khác, tất cả mọi người tham gia vào buổi vũ hội này chỉ có thể chọn trang phục màu đen hoặc màu trắng không được phép mang theo bất cứ phụ kiện dị sắc nào. Có thể nói, ngay từ đầu Michaelis đã không có ý định hợp tác với tất cả những tập đoàn được mời tới. Trắng và đen tuy cực kỳ đơn giản nhưng chính vì sự đơn giản ấy mới là thử thách khó khăn với các nhà thiết kế. Thử hỏi trong một đại sảnh lớn, vô cùng đông đúc và náo nhiệt làm thế nào để tác phẩm của mình gây ấn tượng mạnh cho người xem, tạo cảm giác khác lạ để không chìm trong biển người đây? Tất cả những người tới đây đều hiểu rõ vấn đề này nhưng trên đất của người ta có cay cú cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt thôi.
Yuu Kikyou không nói hai lời giao hết chuyện cho Ryuichi xử lý, bà cùng vài trợ lý của mình lập tức tiến hành chuẩn bị đồ cho Yue và Kazuha. Rất may họ chuẩn bị khá nhiều trang phục, tất cả đều dựa trên sở thích của Kazuha và Yue mà chọn lựa màu sắc. Đầy thùng áo váy đa số đều là trắng cùng đen màu sắc, điều này khiến cho tâm tình của mọi người thả lỏng đi nhiều. Ít nhất nếu không kịp mẫu vẽ mới có thể sử dụng những bộ trang phục này. Đây đều là trang phục độc quyền của YUUs, tuyệt đối không bị đánh cắp ý tưởng.
Yuu Kikyou chọn cho Kazuha một bộ váy dạ hội trắng; viền cổ, chân váy, ống tay đều đều thêu hoa văn ám chìm xám bạc. Mái tóc được tinh tế tỉ mỉ uốn lại thành từng lọn phủ xuống bờ vai thon. Gương mặt thanh thuần được tấm mặt nạ bạc che dấu thiếu đi vài phần non nớt, nhiều thêm vài phân thuần khiết tinh khôi.
Váy dạ hội trắng đuôi cá mềm mại ôm theo đôi chân dài thẳng tắp hơi xoè ra, lưng được khoét rộng tôn lên những đường cong mềm mại của thiếu nữ, xương bả vai được điểm xuyết lên đôi cánh thiên sứ. Thoạt nhìn Kazuha giống như một thiên thần vừa lạc xuống nhân gian, mỗi bước đi đều nhẹ nhàng như giẫm lên lông vũ trắng, thuần khiết tới mức không dính một hạt bụi chốn dương gian.
Trên cổ Kazuha đeo một sợi dây bạc có gắn một viên hắc diệu thạch. Khuyên tai, nhẫn cũng làm từ ngọc đen tựa như màu của ánh mắt cô vậy, đen một cách thuần khiết không lẫn một tia tạp chất. Bộ trang sức đen gần như không phá hủy cảm giác thuần khiết tinh khôi mà bộ trang phục mang lại. Thậm chí còn khiến cho khí chất của Kazuha luân chuyển biến ảo một cách khó lường, không một ai có thể rời mắt.
Yue cũng mặc một bộ váy dạ hội kiểu dáng gần như tương tự Kazuha, chỉ là bộ đồ này thuần một màu đen. Cổ áo, ống tay, đuôi váy đều thêu hoa văn chìm bằng chỉ bạc. Lưng áo không hề khoét rộng, che phủ tấm lưng với những đường nét mềm mại mượt mà của người thiếu nữ mới lớn. Gương mặt tinh xảo của Yue được che lấp một nửa bởi chiếc mặt nạ bạc. Lông vũ đen nhánh theo từng bước chân cô mà đung đưa nhẹ nhàng.
Tiếng giày cao gót lanh lảnh gõ trên nền đá cẩm thạch đều đều phảng phất như đang kéo tất cả mọi người vào một thế giới khác, thế giới của bóng đêm tràn ngập mị hoặc, cám dỗ và nguy hiểm trí mạng.
Yue đeo trên cổ sợi dây trắng bạc kiểu dáng không khác bao nhiêu so với Kazuha. Mặt đá là saphire trắng hình giọt nước không đáng giá nhiều nhưng khi kết hợp với bộ đồ này lại phù hợp ngoài ý muốn. Nó không hề làm giảm bớt vẻ sang quý của bộ trang phục ngược lại, chính màu sắc của viên saphire càng khiến cho bộ váy này thêm phần quý phái hơn bao giờ hết. Đôi mắt Yue đen thẳm tràn ngập xa cách nhưng lại chẳng khiến người ta cảm thấy lạnh như băng. Chỉ là, từ trong cái nhìn sâu thẳm ấy ai cũng nhìn ra bi ai cuồn cuộn không dứt.
Nếu như Kazuha là thiên sứ từ bỏ đôi cánh và vườn địa đàng đoạ lạc xuống chốn nhân gian khói lửa thì Yue giống như công chúa của bóng tối, là hoá thân của đêm đen. Cô không hề bị bóng tối nuốt chửng mà ngược lại tỏa sáng khiến người ta cảm thấy chói mắt. Muốn chạm tay tới họ lại sợ phá vỡ mất thế giới như mộng cảnh lúc này.
Kazuha cùng Yue sánh vai bước vào đại sảnh, vừa tới đã trở thành tâm điểm chú ý của nhiều người. Không xinh đẹp khuynh quốc khuynh thành, không mang diện mạo hoàn hảo vô khuyết ; một thanh lãnh u buồn, một tinh khôi nồng nhiệt, hai khí chất này đặc biệt cuốn hút khiến cho mọi người không thể tự kiềm chế.
Họ sánh vai mà đứng, đen và trắng đan xen hoà quyện, thánh khiết tao nhã cùng mị hoặc u sầu. Khí chất của thiên sứ và ma quỷ luân chuyển không ngừng, không một ai rời mắt khỏi hai cô gái.
Yuu Kikyou thấy hiệu quả như vậy không khỏi trút được tảng đá trong lòng, khoé môi câu lên một nụ cười. Yue và Kazuha là vương bài của bà, tuy rằng hai cô bé hoàn toàn chẳng qua một Lớp huấn luyện đặc thù nào xong vẫn có thể phát huy được hết tất cả khí chất của mình, phô bày cho hàng trăm người thấy rõ điểm đặc biệt trong những thiết kế của YUUs. Cho dù một trang phục có hoa mỹ cỡ nào, sang quý bao nhiêu nếu người mẫu mang nó không đủ năng lực và khí chất để tôn lên vẻ đẹp của trang phục thì bộ đồ đó vĩnh viễn chẳng bao giờ tỏa sáng được. Người mẫu được sinh ra là để tôn vinh vẻ đẹp của trang phục chứ không phải trang phục làm nền cho người mẫu. Đạo lý này quá quen thuộc nhưng dường như không ai còn để tâm tới nó nữa.
Nơi này có nhiều người mẫu xinh đẹp hơn Kazuha và Yue, trang phục hai cô bé đang mang cũng không phải đặc biệt sang quý ; nhưng cả Yue và Kazuha đều đã chứng minh được bản thân mình là đặc biệt giữa biển người hoa lệ. Chứng minh được tài năng trong những thiết kế của Kikyou. Mỗi bước chân của họ đều khiến cho những vật chết trở nên sinh động trước con mắt soi mói của hàng trăm người. Không dùng bảo thạch sang quý, không tân trang cầu kỳ, chỉ có trắng và đen đan vào nhau mâu thuẫn mà lại dị thường hợp lý. Giống như những phím đàn đen trắng trên cây dương cầm câm lặng dù không phát ra thành tiếng cũng đủ in sâu vào lòng người. Yuu Kikyou tin tưởng Michaelis và MC sẽ không bỏ qua cơ hội hợp tác với YUUs.
Cùng lúc này trên tầng cao nhất của toà cổ bảo, Michaelis cùng vài đồng sự của mình không ngừng soi mói vũ hội bên dưới. Nét kinh diễm trong mắt họ khi trông thấy đoàn người của YUUs bước vào không phải là giả. Thậm chí có vài người nhịn không được tán thưởng không ngừng về thiết kế của Kikyou. Kỳ thực, bản thiết kế rất tỉ mỉ. Ngay cả nếp gấp trên thân váy cũng không hề sai lệch. Những phụ kiện đính kèm không quá sang quý nhưng hoàn toàn không có vẻ gì là kệch cỡm giữa vô vàn bảo thạch lóng lánh. Cả Michaelis đều phải công nhận, bộ trang phục này mặc trên người Yue và Kazuha quả thực không thể chê vào đâu được. Thêm thắt một chút gì nữa đều là vẽ rắn thêm chân. Quyết định cuối cùng được đưa ra, MC sẽ hợp tác cùng YUUs, song phương lấy mục đích cùng nhau phát triển làm tiền đề chiếu cố lẫn nhau. Duy nhất chỉ có một yêu cầu là Kazuha và Yue phải làm người mẫu đại diện cho MC trong kỳ tới.
Ryuichi thay mặt Kikyou tham gia đàm phán lôi kéo thêm càng nhiều lợi ích về cho YUUs mới đồng ý với điều kiện này của MC khiến cho Michaelis hận đến nghiến răng. Phải biết MC tung cành ô-liu khiến cho bao nhiêu tập đoàn thời trang tranh giành sứt đầu mẻ trán, YUUs lại công phu sư tử ngoạm đưa ra thêm rất nhiều điều khoản mới trong hợp đồng. Michaelis cũng chỉ có thể cắn răng đáp ứng hết thảy. Sau khi hợp đồng đã ký, dì Kikyou cười lớn hào phóng thưởng cho Ryuichi nghỉ phép đến vài tháng. Đối với một nhiếp ảnh sư kiêm chức Yakuza bị Yuu Kikyou bóc lột hết giá trị thặng dư như Ryuichi mà nói quyết định này đúng là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
**************************
Ở một góc khác của cổ bảo, một bóng người từ trên cao nhìn xuống, trong tay hắn còn cầm một ly rượu đỏ sóng sánh. Dưới ánh sáng tù mù u ám, rượu đỏ trong ly dường như còn ánh lên màu huyết dụ. Hắn ta chậm rãi nhấp một ngụm rượu, bạc môi câu dẫn nhếch lên:
“Ta muốn hai cô gái này. Kêu Michaelis chuẩn bị đi.”
Bóng đen phía sau hắn ta nhíu mày lập tức lên tiếng ngăn cản
“Không thể thưa Công tước. Hiện tại họ là khách của Michealis; hơn nữa có hợp tác với MC. Michealis đưa người cho chúng ta điều kiện tiên quyết là không va chạm tới lợi ích của MC. Hắn ta rất chiếu cố nhóm người này nên không thể tiếp cận trực tiếp được. Ngài đã đoạt ba người mẫu trong tay MC, Michaelis có nể mặt ngài thì hắn nhất định cũng không giao người nữa đâu.”
Hắn đặt ly rượu xuống bàn, môi mỏng mím lại thành một đường thẳng tắp, đôi mắt xám tro nhíu chặt tỏ rõ sự không vui.
“Ta muốn hai cô gái này. Cho dù Michaelis không muốn giao ra ta cũng sẽ cướp đoạt trở về. Hắn ta chỉ là một con chó ta nuôi thả mà thôi.”
Quản gia của hắn đứng trong bóng tối nghe vậy cũng không nói gì nữa, chỉ là trong đôi mắt già nua ánh lên vài tia không rõ.
“Hiện tại nghe lời ngươi ta tạm thời không đụng tới hai chú thỏ con xinh đẹp kia. Nhưng ta nhất định sẽ tóm chúng về lâu đài mĩ lệ của ta. Tạm thời tìm cho ta hai đứa thay thế giống họ đi. Ta muốn bắt đầu trò chơi rồi.”
Quản gia gật đầu nhanh chóng lui vào trong đêm tối với tiếng thở dài bất lực như có như không. Chủ nhân của ông....đã thay đổi nhiều quá.
****************************
Lưu Phi ngồi tại một góc của cổ bảo, lười biếng nhìn xung quanh hết thảy. Chẳng có một ai dám tiến lại gần hắn chào hỏi bởi vì quanh hắn ngồi bốn người phụ nữ. Ai nấy đều thần sắc lạnh như băng tỏa ra hơi thở tràn ngập cảnh cáo chớ người khác tới gần. Hắn Hưng trí bừng bừng theo dõi Yue và Kazuha bàn tay hơi xiết lại.
“Thật đúng là món đồ ta nhìn trúng. Đủ xuất sắc.”
Lưu Phi vươn tay ôm lấy người phụ nữ gần mình nhất, một ly rượu đỏ đổ xuống đầu cô ta. Làn da trắng mịn như sứ lập tức lấp lánh ánh đỏ, dưới ánh đèn hôn ám trở nên thập phần dâm mỹ lẳng lơ. Cô ta giống như không phát hiện những tầm mắt nóng rực chú thị mình, con ngươi trống rỗng ngước nhìn Lưu Phi như thể đang nhìn đấng thành kính tối cao, cô ta gập người quỵ xuống cọ mặt vào quần âu của Lưu Phi, động tác nhẹ nhàng như một con mèo nhỏ đang làm nũng hoàn toàn không nhìn ra một tia chán ghét chợt loé mà qua trong mắt Lưu Phi.
“Bảo bảo, ta muốn hai cô bé kia. Đem họ về cho ta.”
Cô gái gật đầu, trống rỗng con ngươi không có một tia phản kháng, chỉ là khi ánh đèn đột ngột lướt qua, từ sâu trong đáy mắt ấy ánh lên một vài tia thủy khí lại không có người nhìn thấu. Mà Yue cùng Kazuha - trung tâm của cơn lốc vẫn chưa ý thức được nguy hiểm đang rình rập quanh họ.
ps: Về bộ trang phục mà Yue và Kazuha mặc: mình lấy ý tưởng từ bộ trang phục “nàng tiên cá” trong game ngôi sao thời trang được tặng khi lên VIP 8. Mọi người có thể tìm hình xem thử nhé ^^