Con Rể Quyền Quý

Chương 3045




Chương 3045

Con hổ đen này chính là người bạn luôn đi theo Cổ Lực Đơn, vì thế bọn hại đã quen cách chiến đấu của nhau từ lâu rồi.

Thanh trường đao của Cổ Lực Đơn nhanh chóng tiếp xúc với da của Cuồng Si, bộ nanh sắc nhọn của con hổ đen kia cũng nhanh chóng chạm vào cánh tay Cuồng Sĩ.

Hai cú đấm của Cuồng Sỉ ngang sức ngang tài với lực tấn công của Cổ Lực Đơn và con hổ đen này.

Trận chiến ở nơi này còn tàn bạo hơn cả trận chiến đang diễn ra ở chiến trường chính.

Mà ở chỗ giao chiến của đoàn quân kia, quân đoàn của loài người và quân đoàn của thú nhân cũng đang chém giết lẫn nhau.

Lúc bức bình phong của Bạch Phi Van hạ xuống toàn bộ thì ông ta cũng rơi vào trạng thái hôn mê.

Cơ Thịnh Nhân và Khương Thần Phát cầm tổ khí trong tay, đứng ở trung tâm của chiến trường, hai người họ chính là chỗ dựa lớn nhất của đoàn quân loài người, cũng chính là điểm mà đám thú nhân kiêng dè nhất.

“Hai vị tiền bối, mọi thứ nhờ vào hai người cả đấy!” Một người đội trưởng nhanh chóng lên tiếng.

“Yên tâm đi” Khương Phát Thần và Cơ Thịnh Nhân gật đầu, bọn họ cầm lấy tổ khí sau lưng.

Ở trên chiến trường này tổ khí có lực thống trị tuyệt đối.

Ở trung tâm chiến trường, có người phụ trách bảo vệ an toàn cho Khương Phát Thần và Cơ Thịnh Nhất.

Khi ngọn núi kia tách ra, ánh sáng màu vàng tràn vào khiến đám thú nhân kia bị ảnh hưởng.

“Đi thôi!” Khương Phát Thần cầm tổ khí trong tay dùng sức ném nó đi. Đường chân trời hiện lên ở chỗ ngọn núi kia, ánh sáng màu vàng chiếu tới bao phủ toàn bộ đám thú nhân kia, đám thú nhân đó nhanh chóng hóa thành tro bụi.

Trong bản vẽ khu vực núi non này, một ngọn núi lớn bị ảo ảnh đ è xuống, một trăm tên thú nhân đều bị biến thành tro bụi, đây cũng chính là tổ khí. Cho dù là ở trong chiến trường cổ này thì vẫn có uy lực nhất định.

Dưới uy lực mạnh mẽ của tổ khí kia, đoàn quân thú nhân nhanh chóng trở nên thiếu hụt. Còn đội quân loài người thì tiến về phía trước, việc mà hai bên phải làm lúc này chính là đuổi đối phương ra khỏi chiến trường cổ, một khi có một bên hoàn toàn bị đuổi ra khỏi nơi này thì có thể có cơ hội lật đổ bàn cờ này.

Lối vào chiến trường cổ này vô cùng hẹp, căn bản không thể ngăn cản được lần tấn công mạnh mẽ thứ hai.

Dưới uy lực mạnh mẽ của tổ khí, đoàn quân loài người bước từng bước về phía trước. Trong mặt bằng chung thì năng lực tác chiến của họ không bằng thú nhân thế nhưng có sự gia nhập của tổ khí, sức mạnh tăng lên rõ rệt, con người có thể nghiền ép được đám thú nhân kia.

Đám thú nhân ở chiến trường cổ này xuất hiện một lổ hổng vô cùng to lớn.

“Cơ Thịnh Nhân!”

Triệu Chính Khải hét lớn.

Cơ Thịnh Nhân nhanh chóng hiểu ý của Triệu Chính Khải, ông ta nhanh chóng lao thẳng về phía lỗ hỏng của đám thú nhân kia, dưới sự càn quét của cây rìu máu, lỗ hổng của đội quân thú nhân càng lúc càng to hơn. Đội quân loài người nhân cơ hội này xông thẳng vào bổ sung vào lỗ hổng to lớn kia.