Con Rể Chiến Thần

Chương 949: Không thù không oán, vì sao lại ức hiếp bà ấy?




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chỉ là Chí Oánh vừa đi tới cửa hiệu thuốc liền bị người ta đẩy ra ngoài. “Ây ya!”

Bị đẩy một cái, Chí Oánh nghiêng người lảo đảo té ngã xuống đất.

Sự đau đớn như gấp lên hai lần làm Chí Oánh đau tới phát khóc. Bà ngoan cường chống đỡ cơ thể đứng lên, tiếp tục tìm kiếm hiệu thuốc khác.

Dọc đường đi tìm được bốn, năm nhà nhưng kết quả đều giống như những lần trước, người ta căn bản còn không cho bà bước vào cửa. Cho tới hiệu thuốc thứ sáu, chủ hiệu thuốc còn khá hiền lành. Chủ hiệu trực tiếp nói: “Dì ơi, dì rời khỏi đây đi! Đoán chừng hiệu thuốc ở cả cái thành phố Kim Lan này đều bị nhắc nhở từ trước rồi, sẽ không có ai bán thuốc cho dì đâu! Chỉ cần dì đổi sang một thành phố khác là được! Dì đừng trách chúng con, chúng con cũng không còn cách nào khác.”

Lúc này, Chí Oánh cuối cùng mới hết hi vọng. Có người nhất quyết muốn bà không thể sống nổi.

Vậy mà mọi ngành mọi nghê của cả thành phố này đều đang hạn chế sự sống của bà, đặc biệt là các hiệu thuốc. Điều này đối với bà mà nói nhất định là đang tuyệt đường sống của bà.

Cơm có thể vài ngày không ăn, bà chịu đựng được nhưng nếu như không có thuốc bà sẽ đau đớn đến chết mất. Khi trở vê bà nhất định sẽ khuyên Hạo Quân, mau chóng rời khỏi thành phố này cũng là để ít gây phiền phức cho Lê Nguyên.

Bà tự hiểu rõ mình là sao chổi, chỉ cần người nào đó thân thiết với bà, nhất định sẽ bị xui xẻo.

Lần này bà đã làm hại tới con trai con dâu rồi. Chí Oánh quay trở vê con đường cũ, bà cứ đi cứ đi đột nhiên cảm giác trời đất quay cuồng.

Bà kêu lên một tiếng rồi ngã xuõng đất. Đợi đến khi bà tỉnh lại thì Bắc Phương đã ở ngay bên cạnh: “Dì ơi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Bắc Phương sốt ruột như muốn khóc. Chí Oánh đem tất cả sự việc xảy ra ngày hôm nay nói cho Bắc Phương: “Bắc Phương à, các con cũng phải khuyên nhủ Hạo Quân để nó chuyển ra khỏi Kim Lan nhé”

Chí Oánh nói. “Gì cơ, tất cả các ngành nghề đều phong sát dì sao? Không bán bất kì thứ gì cho dì sao? Bắc Phương như muốn tức điên lên rồi. Lẽ nào lại như vậy!

chapter content



chapter content