*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong lòng sát thủ 47 nghĩ rằng, nếu nhữngviên đạn vừa rồi Dương Hạo Quân có thể tránhthoát được từng viên từng viên một vậy thì nhữngcông kích có phạm vi lớn thì sao đây? Anh ta liệu có thể tránh thoát không? Khôngbị nổ chết luôn chứ! Coi như không bị nổ chết cũng sẽ gặp phảilửa thiêu sống!Nhưng một lúc sau, chân mày sát thủ 47 lạicau lại.
Bởi vì khi anh ta quan sát biển lửa, dường nhưkhông có chút dấu hiệu của con người trong đó.
Cho dù bị nổ chết hay cháy chết thì sẽ gây rachút tiếng động, hoặc ít nhất sẽ phải có mùi khétcủa xác chết cháy mới phải.
Nhưng hiện giờ không có bất kì một chútđộng tĩnh nào, chẳng lẽ...Ngay lúc này, sát thủ 47 bỗng xuất hiện cảmgiác như bị ánh mắt lạnh lẽo của một con rắn độcnhìn chăm chú.
Cả người anh ta run lên, tóc gáy dựng đứng,khí lạnh vuốt dọc sống lưng rồi xông thẳng lênnão anh ta như muốn đông cứng lại toàn bộ hệthân kinh khiến anh không thể di động.
Với tư cách là một gã sát thủ chuyên nghiệp,gã biết điều này đại biểu cho điều gì, anh ta vẫnluôn dùng ánh mắt này để khóa chặt con môi củamình, khiến chúng hoảng loạn bối rối trước cáichết ngày càng gần.
Nhưng đây là lân đầu tiên anh ta bị ngườikhác dùng ánh mắt như vậy khóa chặt, loại cảmgiác kì lạ này là lân đầu anh ta được trải nghiệm.
Sát thủ 47 chậm rãi quay đầu lại, lập tức nhìnthấy hai người tưởng như đã chết đứng sau anhta
- Dương Hạo Quân cùng Cổ Phong.
Hai người không bị súng nổ chết, cũng khôngbị lửa thiêu chết mà sống sờ sờ đứng trước mặtanh ta.
“Why?”
Sát thủ 47 cau mày, vẻ mặt khó tin nhìn haingười.
Vừa rồi anh ta đã nhằm chuẩn chỗ phía núpphía sau hầm trú ẩn kia mà, sao hai người bọn họlại có thể trốn được? Là một tên sát thủ đứng đầu vùng Bắc Âu, sátthủ 47 có bản lĩnh để tự tin rằng tốc độ của anh ta