*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vừa thấy Thái Tử đích thân đến, Kiều Nguyên Thu biết chuyện này đã xong xuôi rồi.
Cho dù tiểu tử này có xuất thân từ Nam Hồng Môn cũng không sợ.
Bởi vì hắn ta biết Cố Hạn Vũ căn bản xứng đáng với Nam Hồng Môn.
Nhất là liên quan đến chuyện mặt mũi của Đảng Thái Tử.
Cố Hạn Vũ sẽ càng không nhượng bội! “Ha ha ha ha.
”
Trong lòng Kiều Nguyên Thu cười lớn.
Theo như hắn ta nghĩ, Dương Hạo Quân xong rồi.
Hoàn toàn toi rồi.
Hắn ta đã nghĩ ra cách để hành hạ Dương Hạo Quân, Đoàn Lê Nguyên và Trịnh Thiết Hàm xong cả rồi.
Hắn ta muốn băm Dương Hạo Quân thành trăm mảnh, sau đó nấu thành một nồi thịt.
“Rắc rắc rắc rắc.
”
Các toán hộ vệ lập tức xông đến trước sân lớn khu quân sự, sắp xếp hàng ngũ.
Trong tay họ cầm đầy vũ khí.
Còn có một số người tay không, nhưng nhìn về tinh thân sức lực thì đều là những cao thủ hạng nhất.
Sau khi Thái Tử ra trận, hai hàng đi theo phía sau tổng cộng hai mươi người.