*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
thể theo đuổi không
Dương Hạo Quân cười: “Không
giấu chuyện gì mà?”
“Còn nói không giấu em, chuyện
tối qua là thế nào? Tại sao người âm
thâm bảo vệ em đó lại bảo Võ Tiêu
đi tìm anh?”
“Còn có, tại sao mọi chuyện
trước kia đều có rất nhiều điểm
đáng nghị, lần nào khó khăn cũng
được hoá giải?”
“Em nghĩ những chuyện này
đều liên quan đến anh nhỉ?”
Đoàn Lê Nguyên đột nhiên cao
giọng, gần như là đang hét lên.
“Mấy năm trước anh thực sự ở
trong ngục sao? Sao em không tin
lắm?”
Đoàn Lê Nguyên hỏi.
Thực ra thời gian gần đây,
những chuyện mà Dương Hạo Quân
làm có rất nhiều sơ hở,
Chỉ cần Đoàn Lê Nguyên nghĩ
cẩn thận sẽ phát hiện ra rất nhiêu
thứ.
Đặc biệt là tối qua, thực ra chiến
thần Diêm La để lộ rất nhiều.
Ít nhất thì đại bản doanh đồn
thế.
“Lê Nguyên, các cậu làm gì
thế?”
Đúng lúc này, Phùng Ngọc Hân
đột nhiên đẩy cửa ra, đi vào trong,
ngắt cuộc đối thoại của Dương Hạo
Quân và Đoàn Lê Nguyên.
“Hả? Bọn mình có nói gì đâu?”
“Ngọc Hân, sao cậu đến đây?”
Đoàn Lê Nguyên ngạc nhiên
nói.
“Bây giờ, bên Thiên Danh đã xử
lí xong chuyện rồi, tiếp theo đây, chủ
yếu là bên thị trường, nên mình tới
đây”
Phùng Ngọc Hân nói.
“Đúng rôi, Đoàn Lê Nguyên,
mình nói cho cậu một chuyện, rất
nhanh thôi, sếp của Minh Cường sẽ
nói rõ thân phận, sắp gặp được anh
ta thật rôi!”
Nghe thể, Đoàn Lê Nguyên cũng
rất mong chờ.
Cô rất muốn xem người đàn
ông thân bí này là thế nào?
Tại sao lại năm lần bảy lượt giúp
cô và Dương Hạo Quân?
“Dương Hạo Quân, có phải anh
đã gặp sếp lớn rôi không? Lân này
anh ta hiện thân, thế mà lại vì muốn
tham gia hôn lễ của anh!”
Phùng Ngọc Hân nói.
“Cái gì?”
Đoàn Lê Nguyên ngạc nhiên,
ánh mắt cũng nhìn qua đó.
Cô vẫn luôn nghi ngờ Dương
Hạo Quân và sếp của Lê Minh
Cường có quen nhau.
Bây giờ, đúng là thế thật.
——————–