*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dương Hạo Quân đi vào đại sảnh của
nhà họ Trịnh thì phát hiện ra có gì đó không
đúng.
“Hai người gọi cháu đến đây có chuyện
gì sao?”
Dương Hạo Quân hỏi.
Sau khi Ngô Thị Lan và Trịnh Quốc
Thắng liếc nhìn nhau bèn nói: “Bây giờ ông
bà thông báo với cháu một việc –Cháu và Lê
Nguyên đã ly hôn!”
Uỳnh!
Tin tức vừa được đưa ra thì Dương Hạo
Quân ngây ngẩn cả người.
Mai Châu Anh và đám người Trịnh Văn
Viễn không biết sự thật cũng khϊế͙p͙ sợ không
thôi.
Cái gì?
Anh rể ly hôn với chị sao?
Chuyện xảy ra khi nào?
Nhưng mà Dương Hạo Quân nhanh
chóng khôi phục vẻ bình thường, anh không
kiêu ngạo không tự tỉ nói: “Cháu và Lê
Nguyên đã ly hôn? Thật là hài hước? Tại sao
cháu là người trong cuộc mà lại không biết
chứ?”
“Bốp!”
Trịnh Lê Thành ném giấy chứng nhận ly
hôn tới trước mặt Dương Hạo Quân.
Dương Hạo Quân cầm lên xem.
Thật sự là giấy chứng nhận ly hôn của
anh và Đoàn Lê Nguyên, bên trêи có con dấu
nên không phải là giả.
Thật sự là quá hài hước.
Tại sao ly hôn mà cả hai vợ chông đều
không biết?
“Bây giờ thì biết rôi chứ? Cháu và Lê
Nguyên đã ly hôn! Bà hy vọng sau này cháu
đừng có dây dưa với Lê Nguyên nữa, con bé
không có quan hệ gì với cháu nữa!”
Ngô Thị Lan cười nói.
“Ha ha ha…
Dương Hạo Quân cười điên cuồng.
Làm cho đám người Ngô Thị Lan rất là
ngạc nhiên.
Anh đang cười cái gì vậy chứ?
Dương Hạo Quân cầm giấy chứng nhận
ly hôn cười nói: “Cháu muốn hỏi một số vấn
đề, không phải ly hôn phải được cả hai vợ
chồng đồng ý mới có thể ly hôn sao? Từ khi
nào hôn nhân của Dương Hạo Quân cháu lại
do người khác làm chủ?”
“Uỳnh!!!”
Dương Hạo Quân vừa mới dứt lời thì một
luồng khí thế ngang ngược điên cuồng tràn
ngập cả hiện trường.
“Hồng hộc…
Lúc này tất cả mọi người ở đây đều cảm
nhận được uy áp mà trước nay chưa từng có.
Hô hấp trở nên dồn dập thậm chí như
muốn ngạt thở.
Dương Hạo Quân nổi giận.
May mắn là anh còn thu lại.
——————–